Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 249
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:23:58
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Cửu Tiêu ghét bỏ.
Lúc đầu định cho nàng ăn chút đồ ngọt, vuốt m.ô.n.g ngựa nịnh nọt cho nàng vui vẻ.
Kết quả vuốt chân ngựa.
Theo cách của nàng, đó là vuốt mất thứ quan trọng nhất cơ thể của nàng.
Đầu thể cần, nàng thể nối .
Mắt thể mù, dù nàng vẫn thể thấy.
Tim gan phèo phổi gì, nàng đều quan tâm.
răng thể rụng, đó là thứ quý giá nhất cơ thể nàng.
"Hoàn là do ngươi, là do ngươi gãy răng ! Hu hu hu, ngươi cố ý hại , ngươi cố ý!"
"Không , là do bánh nếp dính!" Phó Cửu Tiêu còn quên giải thích.
Rầm một tiếng.
Lốc ca lốc cốc, vô áo quần, tấu chương đều đóng gói ném khỏi Ngự Thư Phòng.
Phó Cửu Tiêu đụng trán cánh cửa lớn, đụng đến mức đỏ bừng, đụng đến trào nước mắt.
Vương công công cùng một đám thái giám trong cung mặt đổi sắc cửa, hai mắt trời giả vờ mù.
Làm như thấy, cảnh tượng Hoàng đế bệ hạ đuổi một cách chật vật.
"Ngươi thấy gì??" Hoàng đế trẻ tuổi âm u Vương công công.
Vương công công nheo mắt đầy thành ý: "Thần thấy dung mạo phi phàm của bệ hạ, rằng bệ hạ sẽ nên đại sự. Đây là phúc cho muôn dân."
Hoàng đế khẽ hừ một tiếng, đầu .
Thái giám lưng cung kính theo Vương công công, đem cục u to trán của Hoàng đế, thành dung mạo phi phàm, quả nhiên Vương công công cũng vô cùng phi phàm.
Hoàng đế nắm trong lòng bàn tay một chiếc răng sữa trắng ngần, đau đầu vô cùng.
Nghĩ đến những lời đồn đại trong dân gian, ngay lập tức ném chiếc răng dính nếp lên mái nhà.
Hoàng đế lén lút xung quanh, chắp hai tay khẽ lẩm bẩm: "Trẫm tin Thần Phật gì lắm, nhưng nếu các ngươi phù hộ cho nàng sớm mọc răng, trẫm cũng chẳng ngại tin một ."
Tiểu gia hoả đến mức mắt sưng húp.
Vừa mắng: "Hu hu hu, nguyền rủa ngươi cưới tức phụ nhi, nguyền rủa ngươi độc , nguyền rủa ngươi sinh nhi tử... Hu hu hu."
Phó Cửu Tiêu đau đầu đến mức nổ tung.
Vừa mới về đến điện Kim Loan, liền thấy Vương công công vội vã đến báo cáo.
"Bệ hạ, thư tín khẩn cấp từ nước láng giềng truyền đến."
"Hình như là tin tức từ nước Thịnh Nguyên."
Lông mày Phó Cửu Tiêu dựng lên, : "Nói về chuyện , thị nữ của Tuệ Tuệ thật sự chút tài năng."
Thịnh Nguyên hùng mạnh, mà Hoàng đế ngu ngốc.
tân nữ đế kế vị, chỉ mới năm tuổi, mà thủ đoạn vô cùng lợi hại.
Được hoàng thất ca ngợi là trời sinh để đế vương.
Hai tháng , chính thức lên ngôi.
Sau khi lên ngôi, những tông thất ý đồ với hoàng thất đều nàng c.h.é.m sạch sẽ, giờ đây việc ở Đại Nguyên đều do một nàng quyết định.
Phó Cửu Tiêu xua tay cho cung nhân lui xuống.
Mở lá thư cấp tốc trăm dặm.
Phó Cửu Tiêu nhíu mày: "Thịnh Nguyên phát hiện dấu vết của thần linh? Còn thần vật mà thần linh để ở trần gian? Có vẻ như liên quan đến Đọa Thần giới, kẻ tính kế Tuệ Tuệ?"
Cuối thư, còn thêm hai chữ nhanh đến.
Mang theo Tuệ Tuệ, nhanh đến.
Gia Gia là lỗ mãn, nhất định là xảy chuyện lớn.
"Tuệ Tuệ còn ở trong tẩm cung ?" Phó Cửu Tiêu triệu cung nhân đến hỏi.
Cung nhân sửng sốt: "Ngài mới , Tiểu quận chúa xuất cung . Nô tì còn phát hiện thứ trong điện..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-249.html.]
Phó Cửu Tiêu thấy cung nhân đưa lên một phong thư, mí mắt giật.
Trên thư :
"nhà ... đừng ..."
Phó Cửu Tiêu bất đắc dĩ đỡ trán, bỏ nhà , đừng tìm .
Chỉ vì trẫm rụng răng nàng, nàng bỏ nhà .
"Dạo răng của nàng lung lay, A Nguyệt quản lý nghiêm, cho nàng ngoài ăn bậy bạ.
Thậm chí đồng xu đế giày nàng cũng tịch thu, nàng ngoài gì?? Nàng tiền." Phó Cửu Tiêu vô cùng ngạc nhiên.
Tiểu gia hoả thế mà cũng bỏ nhà !
Cung nhân trả lời: "Nàng ăn nhờ ở đậu khác , nên tự lập, tự kiếm tiền nuôi sống bản ."
Phó Cửu Tiêu trăm mối tơ vò giải thích , nhưng bên cạnh nàng thị vệ theo, nên cũng cần lo lắng.
Lúc , Tuệ Tuệ khỏi cửa cung, thẳng đến phố Thượng Dương náo nhiệt nhất.
Phố Thượng Dương là trung tâm của Kinh thành, tất cả quan quý nhân đều thích tiêu xài ở đây.
Hầu hết các cửa hàng của Tuệ Tuệ cũng ở đây.
A Nguyệt quản lý nghiêm, Tuệ Tuệ đành nghĩ cách khác.
Nàng suy nghĩ một lúc, là tiểu Thần nữ, tín đồ hẳn nể mặt vài phần chứ?
Tiểu nha đầu nhỏ bé lẻ loi giữa đường phố tấp nập, mang theo một cái bọc nhỏ, hai búi tóc đầu lắc lư.
Vân Mộng Hạ Vũ
Quyết tâm, tiểu cô nương tiến lên, vẻ mặt nghiêm nghị, chặn đường một lão gia bụng phệ.
"Ta là Thần nữ lưu lạc nơi trần gian, hiện nay cần giúp một trăm lượng bạc. Ngươi chính là duyên với , nếu ngươi giúp đỡ , khi trở về cõi thần tiên, ắt hẳn sẽ báo đáp gấp trăm gấp ngàn . Ta thấy kiếp ngươi vận may vô cùng , là, ban cho con cháu đời của ngươi một chút quan vận nhé?"
Tuệ Tuệ thấy lão gia béo ú ụ ngơ ngác, nàng suy nghĩ một lát : "Năm mươi lượng cũng ."
Tuệ Tuệ thấy gì, lùi thêm một bước.
"Vậy, mười lượng cũng . con cháu đời của ngươi chỉ thể thi đỗ tú tài. Một trăm lượng, thể khiến phần mộ tổ tiên nhà ngươi bốc khói nhẹ, con cháu thi đỗ Trạng Nguyên."
Lão gia béo mập trợn trừng mắt, lập tức nổi giận: "Thật là vớ vẩn! Từ lúc Thần nữ xuất hiện, hôm nay lão tử đây gặp mười hai Thần nữ xuống xin tiền ! Ngươi là kẻ giống Thần nữ nhất!"
"Đi , cút . Nếu ngươi là Thần nữ, đây chính là Thiên đế. Thần nữ nhà ai mà béo ú như ngươi?" Nói xong, ông lắc lư cái bụng phệ to to định .
Tuệ Tuệ tức hộc máu: "Ai lừa ngươi? Ai lừa ngươi? Ta thật sự là Thần nữ, thật sự là Thần nữ! Ai Thần nữ thể béo? Thịt là ăn từng miếng một, phân biệt đối xử ?" Nãi oa béo mập, mũm mĩm, suýt nức nở.
"Răng còn mọc đủ, mà dám đây giả Thần nữ? Ngươi xem, mấy lưng ngươi , đều giống Thần nữ hơn ngươi." Lão gia bụng phệ thèm ngoái , lên xe ngựa.
Tuệ Tuệ ngoắt đầu .
Ố ồ.
Phía bốn năm tiểu cô nương xinh , giữa trán điểm một chấm đỏ, mặc váy dài thướt tha như tiên tử.
Hơn nữa, vóc dáng cân đối, khóe miệng nở nụ từ bi thương xót, trông còn thật hơn cả nàng.
Còn Tuệ Tuệ, khuôn mặt nhỏ mũm mĩm, cả tròn trịa.
Trên vai còn hai con chim đôi mắt lén lút, hai con chim trợn mắt , trông vô cùng hèn mọn.
Mà tiểu cô nương còn đeo một cái bọc nhỏ, đôi mắt long lanh chằm chằm những quả ô mai bên cạnh và chảy nước miếng.
Vừa chuyện, lau nước miếng.
Thần nữ nhà ai như thế chứ?
Tuệ Tuệ nước mắt, kiếm sống thật khó khăn mà.
Răng lọt gió, tâm trạng cũng , A Nguyệt và Phó Cửu Tiêu quản lý chặt chẽ, lâu nàng ăn vặt .
Cuộc sống như thế , nàng thể sống qua một ngày nào nữa!!
Tiểu Thần nữ tự nắm c.h.ặ.t t.a.y để lấy tinh thần, đang suy nghĩ, nên ôm đùi một nam nhân gọi cha, cho tiền thì buông tay ...
Bỗng thấy phía tiếng tang thương.
Tuệ Tuệ khựng một chút, dứt khoát xông lên.
Phó Cửu Tiêu lo lắng nàng chịu tủi nhục, ăn khổ, bỏ việc nước, vội vàng đuổi theo đến phố Thượng Dương, theo con đường ám vệ cung cấp mà đuổi đến.
Bỗng chốc, thấy cảnh tượng khiến cần cả đời để chữa lành.