Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:23:53
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cầu xin ngươi..."

"Ta... ..."

"Ta... sai . Cho ... một, một cái c.h.ế.t ..." Ngôn Kiều Kiều thở thoi thóp, từ xác đến linh hồn, đau đớn đến tột cùng.

"Chỉ thôi mà chịu nổi? Khi ngươi trộm lấy cốt thần huyết thần của nàng, nàng gượng chống ba ngày mới chết." Thần kịp quy vị, khác trộm lấy cốt thần huyết thần, sẽ tan biến hư vô.

Thậm chí cả luân hồi cũng còn.

Đôi mắt của Tuệ Tuệ ửng đỏ, vì luôn những kẻ độc ác và tham lam như ?

Cây roi thần trong tay nàng, ngay cả thần cũng thể chịu đựng .

Mỗi roi quất xuống, linh hồn của Ngôn Kiều Kiều như đánh bật ngoài. Linh hồn của nàng , giống với kiếp .

Mọi càng thêm tin rằng nàng là yêu nghiệt.

Nàng gì còn một chút dáng vẻ nào của một nữ đồng năm tuổi?

"Khó trách tại luôn cảm thấy điều gì đó bình thường, hóa là hài tử năm tuổi? Thật kinh tởm!"

"Không gì ngạc nhiên khi luôn sự hồn nhiên, ngây thơ của hài tử."

Mọi rùng , sởn gai ốc ngừng.

Quốc sư mặt trắng bệch như tờ giấy, gần như ngây Ngôn Tuệ Tuệ, đáy mắt tràn đầy hối hận và tuyệt vọng.

"Tất cả đều là của , là của . Là nuôi dưỡng lòng tham lam của họ, là thấu, là hại c.h.ế.t hài tử vô tội đó..." Đứa nhỏ vô tội bao, vốn dĩ tạo hóa ban cho phúc lớn khi Thần nữ tỷ tỷ ruột.

Kiếp bình an sống hết đời, thì thể từ bán thần mà phi thăng.

Nay, rơi kết cục thê thảm như .

Truy nguồn đến cùng, quốc sư trách nhiệm thể chối cãi.

Tuệ Tuệ với ánh mắt chán ghét.

"Không do ngươi nuôi dưỡng lòng tham của họ."

"Mà là do ngươi bao giờ coi trọng con ." Bởi vì coi trọng, nên khinh thường con , tự nhiên cũng hề phòng .

Trong mắt , con chỉ là những con kiến hèn mọn.

Tiếng la hét thảm thiết của Ngôn Kiều Kiều khiến rợn tóc gáy.

Lão phu nhân quần từ lâu.

Mặt Ngôn Nghiên tái mét, quỳ rạp xuống đất, chuyện xảy , chuyện xảy !

Máu thần và xương thần hòa quyện với Ngôn Kiều Kiều từ lâu, sống cùng chia cắt quả thật khiến đau đớn thể tả.

Tuệ Tuệ hề mềm lòng, cho đến khi Ngôn Kiều Kiều vật đất như một con ch.ó chết.

"Sinh một cha, tàn nhẫn độc ác, hãm hại con cái. Phạt ngươi kiếp tình đứt đoạn, phúc lộc thọ đều chán ghét, kết cục , kiếp động vật m.á.u lạnh."

"Sinh tổ mẫu, tự tay bóp c.h.ế.t cháu gái, gì. Phạt ngươi... vàng bạc tiêu tan, gia tộc sa sút, con cháu nhận, khi c.h.ế.t xuống mười tám tầng địa ngục."

Lão phu nhân xong, liền gào ngã quỵ xuống đất.

Mùi hôi nồng nặc mùi vị nước tiểu bao trùm lấy cơ thể, đều che mũi, dám đến gần.

Sắc mặt của Ngôn Nghiên trắng bệch như tờ giấy, chức quan đến hồi kết thúc, quan hệ thích sớm muộn gì cũng sẽ chấm dứt.

Phó Cửu Tiêu liếc phủ Thừa Ân Hầu, lừa dối cả Thánh Thượng, các ngươi sẽ chịu hậu quả.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Ta là cha của ngươi, là cha của ngươi..." Ngôn Nghiên nhỏ giọng thốt .

Tuệ Tuệ rút một tờ giấy đoạn tuyệt thư từ trong túi: "Ơn Sinh dưỡng đứt, Ơn dưỡng dục từng , phủ Thừa Ân Hầu các dựa ánh hào quang của mà leo lên cao, giờ đây, tất cả những điều đều trả ."

"Cha? Ngươi cũng xứng ?" Mặt của Tuệ Tuệ đầy mặt sự châm biếm.

Ánh sáng trong mắt Ngôn Nghiên tắt lịm.

Hai vị thần linh từ đầu đến cuối im lặng theo nàng, theo nàng đòi công bằng.

Phó Cửu Tiêu đè nén ánh mắt đầy sát khí: "Thừa Ân Hầu phủ lừa giấu , giải xuống thiên lao xét xử."

"Quốc sư... Phế truất quốc sư, bắt giam ."

"Ngôn Kiều Kiều..."

Tuệ Tuệ nhàn nhạt : "Giam giữ nàng cùng với phủ Thừa Ân Hầu là ."

Ngôn Kiều Kiều phủ Thừa Ân Hầu nuông chiều nhiều năm như , nay sự việc bại lộ, hại tất cả trong phủ, hai bên chỉ còn sự căm ghét tột độ dành cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-247.html.]

"Đem Lý thị cùng nhốt . Đưa cho nàng bộ quần áo mà nữ nhi ruột của nàng từng mặc."

Mí mắt Phó Cửu Tiêu giật giật, đây là g.i.ế.c diệt cả tâm mà.

Gia hoả , nhốt bọn phủ Thừa Ân Hầu chung, nhất định họ sẽ tự sát hại lẫn .

Lúc , tất cả bá tánh quỳ rạp bên cạnh nàng: "Cầu xin Thần nữ tha tội..."

"Xin Thần nữ tha thứ, xin thần nữ tha tội..."

Bá quan văn võ mới nghĩ rằng thể đánh ngã nàng, ai ngờ đầu , nàng lật .

Thật xui xẻo mà.

Bá quan văn võ cúi đầu, như quả cà tím sương đánh gục.

Tuệ Tuệ khẽ nhíu mày, dường như mấy quan tâm đến sự yêu thích ghét bỏ của .

Thế gian ngu , nàng buồn vui, cảm thấy gì cả.

Phó Cửu Tiêu trực tiếp đuổi hết , mang theo Tuệ Tuệ trở về hoàng cung.

Hai vị thần, vẫn hề rời .

Chỉ hình mơ hồ.

Luật lệ thần giới nghiêm minh, thần linh tự ý rời khỏi thần giới.

"Chiến Thần? Từ lúc nào mà ngươi trở thành Chiến Thần ?" Tuệ Tuệ ngai vàng, vị thần ở ngoài oai hùng, ở mặt nàng như hai chú gà con.

Đầu cũng dám ngẩng lên.

"Năm xưa ngài với , rằng canh gác , sẽ chuyên tâm canh gác ?" Chiến Thần?

Không, , , trong miệng nàng gọi là Thần Trực Đứng.

Thần canh gác cửa.

Sau đó chuyên về canh gác cổng Thần giới, ai ngờ canh gác mãi trở thành Chiến Thần.

"Còn ngươi thì ? Thanh Thanh?"

Thần cai quản bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông cẩn thận ngẩng đầu lên.

"Ngài ... nấu ăn dở tệ, bưng bê cũng vụng về ?"

"Bảo vô dụng, chi bằng về quê nhà ngắm xuân hạ thu đông, trăng tròn khuyết ? Vậy nên..." Vậy nên, nàng cai quản bốn mùa.

Tuệ Tuệ ngẩn .

Mắt chớp chớp, đầy vẻ ngạc nhiên.

Chiến Thần Cảnh Nguyên khẽ ho một tiếng: "Nha đầu chuyên nhóm lửa lửa cho ngài, thành Hỏa Thần."

"Chuyên thắp đèn cho ngài, giờ đây cai quản Cung điện Nhật Thần, cai quản mặt trời."

"Luôn luôn hát hò cho ngài vui vẻ, giờ đây quản lý Điện Thất Tịch."

thế, khi nàng , những tỳ nữ trong phủ của nàng ngoài, tất cả đều chức vị thấp.

Năm xưa khi nàng mới hóa thành hài đồng, cả Thần giới tranh đến mức đầu rơi m.á.u chảy để tỳ nữ cho nàng.

Tuệ Tuệ thở dài cảm thán, ngờ bọn họ thành tựu như .

Hoàn ngờ rằng, là do theo một chủ nhân lợi hại.

"Đọa Thần giới là ? Tại từng qua? Chẳng lẽ các ngươi cố ý giấu ?" Vẻ mặt của Tuệ Tuệ đầy nghi ngờ.

Hai vị thần toát mồ hôi lạnh: "Không dám lừa dối Thần nữ."

"Thực , Đọa Thần giới đối địch với Thần giới, và đều là những kẻ phản bội từ Thần giới tách , nên hổ nhắc đến mà thôi."

"Tại họ chống thần giới?" Tuệ Tuệ chút thắc mắc.

"Việc chỉ Đế quân mới rõ nguyên nhân. Nghe là mâu thuẫn từ thuở khai thiên lập địa. Từ khi tam giới tồn tại đến hiện tại, mâu thuẫn luôn tồn tại."

"Tuy nhiên... Tiểu thần một tin đồn, đều là những lời đồn đại lưu truyền trong tam giới, thể tin tưởng ."

"Họ rằng vị Thần quân cai quản Đọa Thần giới một kiếp. Thường xuyên xuống trần gian trải qua lịch kiếp, cố gắng vượt qua cửa ải ."

"Họ rằng vị nhiều bậy, gây hại ở Thần giới, độ kiếp mà thành công, nhưng rõ nguyên nhân cụ thể. Do đó, tạo mối thù hận."

"Ồ, giống như , xuống trần gian trải qua lịch kiếp." Tuệ Tuệ lẩm bẩm.

Tuệ Tuệ cảm thấy hoang mang, những chuyện nàng bao giờ qua. Cuối cùng, nàng cũng hỏi một câu hỏi: "Vậy... Ngôn Kiều Kiều, kiếp đến, Ngôn Tuệ Tuệ giam cầm là ai?".

Có lẽ, đó vốn là nàng.

Loading...