Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:36:21
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên bàn thờ bày biện lễ vật, tất cả đều trang trọng lắng văn tế của Hoàng đế.

Nghe văn tế, ít bá tánh nhẹ nhàng nức nở.

Những điều cầu xin đều là những gì bá tánh mong trong lòng.

Nam nhi quỳ gối trời đất, thành tâm cúi đầu cảm ơn ân huệ lớn lao. An lập mệnh nối tiếp đức tổ tiên, cùng mở thời thái bình thịnh vượng!

Sau khi xong lời tế, thái giám dâng lên một chén rượu, Hoàng đế cắt ngón tay, nhỏ m.á.u rượu.

Hoàng đế nâng chén rượu nhỏ m.á.u lên, hướng về bệ tế mà rưới.

"Dâng m.á.u tế trời, nguyện thần linh thương xót chúng sinh, cầu xin trời ban ơn huệ."

"Một khấu đầu, cầu nguyện Đại Việt trường tồn."

Lễ Bộ cao giọng xướng vang, đều theo Hoàng đế quỳ rạp xuống đất, hướng về trời khấu đầu.

"Hai khấu đầu, cầu nguyện quốc thái dân an, ngũ cốc mùa, mưa thuận gió hòa."

Mọi càng quỳ xuống thật thấp.

"Ba khấu đầu, cầu nguyện trời phù hộ vạn dân, cung nghênh thần linh."

Sau khi thành nghi lễ tế bái, Hoàng đế dẫn đầu các triều thần nhảy hiến tế vũ.

Một điệu múa tế lễ dứt, Hoàng đế liền dẫn theo triều thần lui sang một bên. Quốc sư liếc Ngôn Kiều Kiều.

Ngôn Kiều Kiều hít một thật sâu, khóe miệng nở một nụ nhẹ, bước về phía trung tâm bệ tế.

Dưới tín đồ đầy ắp sự mong chờ nàng.

"Mời thần, mời thần, mời thần..."

"Nguyện xin tiểu Thần nữ, hãy mời thần linh cao quý về Đại Việt, mang đến cho Đại Việt sự may mắn và bình an."

"Cảm tạ trời cao ban Thần nữ, chúng nguyện đời đời tin theo Thần nữ, lập bài vị trường tồn cho Thần nữ." Mọi tín đồ reo hò vui mừng, mang theo niềm ẩn chứa kích động.

Phó Cửu Tiêu liếc mắt , cau mày.

Lý thị siết chặt lòng bàn tay, tối hôm qua lời Tuệ Tuệ, nàng im lặng suốt đêm, mà trong lòng ẩn ẩn chút yên.

lúc thấy vạn dân quỳ rạp, chỉ vì tôn thờ Kiều Kiều của , Lý thị gạt bỏ sự yên , chỉ còn đầy sự tự hào.

Ngôn Kiều Kiều nhẹ nhàng hít một , hai tay bấm niệm thần chú, lễ hiến tế thỉnh thần.

"Tín nữ Ngôn Kiều Kiều, thờ thần linh, thương vạn dân, trời ban ân huệ, cầu nguyện cho dân."

Giọng của Ngôn Kiều Kiều sắc bén hơn Ngôn Tuệ Tuệ, lúc phần khó chịu.

Tuy nhiên, ai để ý.

Mọi đều chú ý, bầu trời quang đãng lúc , những đám mây trắng cuồn cuộn bay, gió nhẹ dần nổi lên.

Tiếng hô vang bệ tế ngày càng cao.

Mà những chiếc chuông đón thần treo ở bốn góc bắt đầu rung nhẹ.

Những bông hoa đón thần bao quanh bệ tế, dần dần bắt đầu nở hoa.

Trong khí thoang thoảng một mùi hương kỳ lạ...

Vùng trời xa xa lấp lánh một tia sáng lờ mờ, rọi xuống từ bầu trời, khiến choáng ngợp, khỏi nổi da gà.

Bóp bóp móng vuốt mập mạp của Tiểu Tuệ, Tuệ Tuệ hỏi bằng giọng yếu ớt: "Ngươi họ triệu hồi vị thần nào ?"

Triệu thần là nghi thức để triệu hồi một vị thần cụ thể.

Nếu vị thần linh đó đáp lời triệu hồi, nghĩa là việc triệu hồi thần linh thành công.

Hoàng đế giật : "Những năm , quốc sư thường thực hiện nghi thức triệu hồi đại , vị thần nào hiện diện thì đó là vị thần chọn, thể lựa chọn ."

"Tuy nhiên, Ngôn Kiều Kiều vẻ khác biệt. Năm nay, nàng dự định triệu hồi hai vị thần cùng lúc." Đây cũng là lý do khiến các tín đồ vô cùng tôn kính và tin tưởng nàng.

Chưa bao giờ ai thể chỉ định vị thần nào sẽ triệu hồi, và cũng bao giờ ai thể triệu hồi hai vị thần cùng lúc.

Lúc , việc mời Thần đến bước quan trọng nhất.

"Nghe mời Chiến thần của Thần giới, là vị thần cai quản công bằng và trừng phạt. Là một vị thần địa vị cao thực sự."

"Còn một vị Thần cai quản sự đổi của bốn mùa. Quốc sư đây mời Thần Mùa Xuân, chỉ là thần cấp của vị thần ." Cũng là một vị thần cấp cao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-242.html.]

Tuệ Tuệ đến hai vị thần , sắc mặt trầm ngâm.

Chiến thần?

Chưa từng qua.

Đã từng đến Thanh Thần cai quản bốn mùa.

Tuy nhiên, cũng đồn đại là lợi hại đến chứ nhỉ?

Biểu cảm của Tuệ Tuệ chút méo mó.

Phó Cửu Tiêu vỗ nhẹ lên má nhỏ của nàng: "Chiến thần tên là Cảnh Nguyên, gọi là Cảnh Nguyên Chiến Thần, uy danh trong giới thần tiên."

"Thần cai quản sự luân chuyển của bốn mùa tên là Thanh Thần, cai quản bốn vị thần Xuân, Hạ, Thu, Đông. Là vị thần tôn thờ nhất chỉ Tài Thần."

Tuệ Tuệ chớp chớp mắt, từng qua Chiến thần?

Cảnh Nguyên từng .

Lúc , việc triệu thần đến bước ngoặt quan trọng.

Bỗng nhiên...

Giọng của Ngôn Kiều khựng , mày nhíu chặt, bầu trời bỗng nổi lên một tiếng sấm sét.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đánh vỡ tung bàn thờ bệ tế.

Mọi hoảng sợ, vạn dân quỳ rạp xuống đất run rẩy vì sợ hãi.

"Phải chăng đây là sự trừng phạt của thần linh? Phải chăng đây là sự trừng phạt của thần linh? Nghe Chiến thần Cảnh Nguyên cai quản luật của Thần giới, liệu do con điều gì khiến ngài bất mãn?" Mọi sợ hãi đến mức tái nhợt mặt mày.

Chỉ thấy gió mây hội tụ, trong chớp mắt, mây lành tan , mây đen cuồn cuộn.

Tất cả đều cảnh tượng cho rùng .

Ngôn Kiều Kiều đột nhiên nhếch môi với Tuệ Tuệ, Phó Cửu Tiêu nhíu mày.

Tuệ Tuệ một cách đầy ẩn ý.

Quốc sư vẻ mặt nghiêm trọng: "Sao giáng xuống hình phạt của thần? Kiều Kiều cảm nhận thần linh chỉ thị gì ?"

Ngôn Kiều Kiều với ánh mắt lảng tránh, vẻ mặt hoảng hốt, về phía Ngôn Tuệ Tuệ một cái, lập tức dời mắt .

"Không! Thần linh Tuệ Tuệ là tai tinh!" Ngôn Kiều Kiều xong vội vàng che miệng .

Nói xong, quỳ mạnh xuống đất.

"Xin thần linh tha thứ cho Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ và là tỷ ruột, là tỷ tỷ cùng của Kiều Kiều. Nàng là tai tinh, nàng !"

Kiều Kiều quỳ xuống đất gào .

Dưới , xôn xao bàn tán.

Phó Cửu Tiêu hất tay áo, quát lớn: "Hỗn láo! Hôm nay ai dám mang Tuệ Tuệ , trẫm tru di cửu tộc!" Ánh mắt hung dữ chằm chằm về phía Ngôn Kiều Kiều.

Ngôn Kiều Kiều cúi đầu né tránh cơn thịnh nộ của Hoàng đế.

"Là tai tinh, nhất định là tai tinh nhiều trêu chọc tiểu Phúc nữ, khiến thần linh vui, thần linh là trừng phạt nàng!"

"Trừng phạt tai tinh, trừng phạt tai tinh."

Tấn vương rũ mắt: "Bệ hạ, chuyện tai tinh liên quan đến vận mệnh quốc gia, bệ hạ thể hành động theo cảm xúc ."

"Hay là hỏi đẻ của nàng xem, nàng gì khác thường ? Người hiểu rõ nàng nhất, dĩ nhiên là đẻ của nàng."

Phó Cửu Tiêu nheo mắt : "Ngươi đang ám chỉ Lý thị ? Người thể vứt bỏ con ngay khi sinh, hề tình mẫu tử, khô hề tình cảm gì?"

Lý thị đỏ mặt.

Nàng thể cảm nhận ánh mắt của Tuệ Tuệ, nhưng nàng lảng tránh, dám thẳng Tuệ Tuệ.

"Bệ hạ, thể như . Nàng bắt cóc, Lý thị cũng vô tội. Trên đời , mẫu nào yêu nữ nhi của ."

"Lý Phu nhân, ngươi thừa nhận rằng Tuệ Tuệ là tai tinh ?"

Tất cả đều chằm chằm Lý thị, Ngôn Kiều Kiều cũng Lý thị và gọi một tiếng: "Nương."

"Nương, thần linh giáng trần, lẽ là trừng phạt Tuệ Tuệ. Kiều Kiều nguyện ý chịu phạt cho nàng." Sắc mặt Ngôn Kiều Kiều cầu khẩn.

Lão phu nhân Lý thị một cái: "Ngươi suy nghĩ kỹ ? Vinh hoa phú quý của Hầu phủ, tước vị cáo mệnh tương lai của ngươi..."

Lý thị hít một nhẹ, nhắm mắt .

Loading...