Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 235
Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:36:01
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Tướng quân ngớ .
Tạ phu nhân đầu đá m.ô.n.g một cái, Tạ Tướng quân lặng lẽ quỳ xuống bái tạ ân nhân dập cái...
Đầu.
"Tạ phu nhân, đây là cặp hài tử đó ?" Tuệ Tuệ rạng rỡ nàng.
Tạ phu nhân thấy Tuệ Tuệ bật .
Nắm lấy tay của Tuệ Tuệ.
Vân Mộng Hạ Vũ
" , nhờ ơn ngài mà con mới sống." Không chỉ vì mua nhánh nhân sâm cứu mạng của Tuệ Tuệ, mà còn vì Tuệ Tuệ cho nàng niềm tin, giúp nàng đủ sức mạnh để sinh con.
Lúc đó tình trạng của nàng tệ.
Chồng theo Thái tử, trong khi các hoàng tử ở kinh thành tranh giành ngôi vua, chi nhánh nhà họ Tạ chọn Tấn vương.
Vừa lúc Tạ tướng quân và Thái tử mất tích, nàng đuổi khỏi kinh thành.
Lúc đó nàng đang mang thai, thực sự mang ý định chết.
"Thực , còn cảm ơn ngài thêm một . Sau khi về kinh, cuộc chiến giành ngôi vị lên đến đỉnh điểm, Thái tử sắp về kinh kế vị, các phe phái rục rịch. Có ... tay sát hại nhi tử của ." Tạ phu nhân run rẩy nắm c.h.ặ.t t.a.y Tuệ Tuệ.
Có thể thấy sự sợ hãi lúc đó.
Khi phát hiện , hai đứa nhỏ che kín trong chăn, mặt mày tím tái, lạnh toát.
Cho đến nay Tạ phu nhân vẫn nhớ như in khoảnh khắc kinh hoàng và tuyệt vọng đó.
Lúc , nàng thậm chí còn hận chồng đến tận cùng.
Ba đứa nhỏ đều kết cục , theo Thái tử tranh giành ngôi vua, hại cả nhà.
Tình nghĩa vợ chồng giữa nàng và Tạ tướng quân, đến giờ phút đó tan vỡ .
ngờ rằng...
Lúc đấy túi thơm mà Tuệ Tuệ tặng cho hai hài tử bỗng nhiên tự bốc cháy.
Khói xanh cháy ngùn ngút bốc lên, bao trùm lấy hài tử, tan biến nhanh chóng.
Ngay lập tức, hai hài tử bật nức nở, mặt hồng hào, thở đều đặn.
Lúc đó, nàng liền rằng, Tuệ Tuệ một nữa cứu mạng con họ.
Tạ tướng quân chằm chằm Ngôn Tuệ Tuệ, trán rịn đầy mồ hôi lạnh.
"Nhìn ân nhân gì? Ngươi là tên ngốc ? Còn mau mời ân nhân ?" Tạ phu nhân với Tuệ Tuệ, lau nước mắt, liếc xéo Tạ tướng quân.
Tuệ Tuệ ở cửa, do dự.
"Tuệ Tuệ nên , điều hợp lý."
"Để tránh cho Tạ tướng quân trách Tuệ Tuệ. Tuệ Tuệ sợ, hôm nay Tạ tướng quân chỉ mũi mắng, Tuệ Tuệ nhát gan, dám ." Tuệ Tuệ run sợ kéo vạt áo Tạ phu nhân, nỉ non tố cáo.
Tạ phu nhân trợn tròn mắt: "Ngươi dám mắng nàng? Ngươi mắng ân nhân của ?"
"Tạ Cảnh Trung, ngươi đúng là đồ chó! Ngươi dám xúc phạm ân nhân của ngươi? Ngươi coi mạng con gì ? Đồ vô lương tâm, lúc cần ngươi thì ngươi ở đây. Khi cần ngươi cứu mạng, ngươi cũng ở đây. Vất vả lắm mới cứu, mà ngươi dám xúc phạm tiểu ân nhân?"
"Phải chăng ngươi bức tử ba con chúng ?!" Tạ phu nhân mắng.
Lời mắng chửi khiến Tạ tướng quân vô cùng hổ thẹn, liên tục nhận .
Mẹ ơi, giá như ân nhân chính là nàng, ông còn dám mắng ???
Chỉ e rằng còn nhét cho nàng một túi kẹo để dỗ dành nàng vui vẻ.
Nửa canh giờ , mắng nhiếc hăng hái bao nhiêu.
Giờ đây vợ vặn tai, luống cuống đến bấy nhiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-235.html.]
Cuối cùng, hai đứa con sinh đôi tè quần cứu mạng , vội vã ôm con bỏ chạy.
A Nguyệt cúi đầu, nhà họ Tạ vẫn như ngày nào, hề đổi.
Tạ phu nhân dẫn Tuệ Tuệ trong sân, Tuệ Tuệ chỉ về một sân viện xa xa hỏi: "Kia là ?"
Tạ phu nhân khựng , hốc mắt ửng đỏ.
"Là chỗ ở của nữ nhi thất lạc bốn năm . Ta vẫn giữ nguyên khuê phòng cho nàng, nàng... nhất định sẽ tìm đường về." Tạ y rưng rưng.
"Nữ tử mất tích bốn năm , phu nhân sợ danh tiết của nàng tổn hại ?" Tuệ Tuệ liếc mắt Tạ phu nhân, vẫn luôn cúi đầu dám ngẩng lên.
Tạ Phu nhân đột nhiên trở nên kích động.
"Dù danh dự trinh tiết, nàng vẫn là nữ nhi của ! Là m.á.u mủ ruột thịt của ! Tiểu ân nhân, dù đời gì, đồn đoán gì, cũng chỉ mong nàng sống. Nếu thể, nguyện dùng mạng để đổi lấy mạng của nàng!" Tạ phu nhân nhẹ nhàng tơi lệ.
"Chỉ cần nàng trở về, sẽ chấp nhận tất cả." Tạ phu nhân nức nở tiếp.
Bỗng nhiên, nàng thấy một giọng bên tai hỏi: "Vậy nàng bắt bốn năm, mất danh dự, mất trinh tiết, ngươi vẫn nàng ?"
"Gia đình họ Tạ là gia đình danh giá, sợ chỉ trích, danh dự nhà họ Tạ sẽ mất hết ? Nếu nàng liên lụy khiến nhà họ Tạ ngẩng cao đầu thì ?"
Tạ phu nhân vặn khăn tay nhẹ nhàng lau nước mắt, nghiêm túc : "Chỉ cần thể đổi con , danh dự mất hết thì là gì? Nàng trở về, trái tim mới thể sống . Cả đời , quãng đời còn của chỉ chờ nàng về nhà."
Ngước lên, Tạ phu nhân sững sờ.
Chỉ thấy thiếu nữ mặt quầng mắt đỏ hoe, đang nàng tiếng động rơi lệ.
"Mẫu , nữ nhi trở về." Bịch một tiếng, A Nguyệt quỳ xuống đất, dập đầu với Tạ phu nhân.
Hai ôm nức nở.
Tạ phu nhân xót thương con, ôm chặt lấy A Nguyệt chịu buông tay, như thể buông tay con sẽ mất.
Tạ đại nhân tiếng vội vã chạy đến, thấy khuôn mặt của A Nguyệt, cũng rưng rưng nước mắt vì kinh ngạc.
Bốn năm gặp, nữ nhi bé bỏng của giờ đây ở ngay mắt, mà hề nhận !
Bốn năm qua, mang nặng sự áy náy và đau lòng, ở biên giới gần như ngày ngày áp sát bức tranh của nữ nhi ngực.
Giờ đây, hài tử mất mà tìm , mảnh ghép còn thiếu của nhà họ Tạ cũng thiện.
"Con của , con của ơi... nương tưởng rằng cả đời sẽ bao giờ gặp ngươi nữa."
"Nha đầu ngốc , ngươi cùng ân nhân kinh, về nhà, về nhà hả? Nương nhớ ngươi đến nỗi suýt chết." Tạ phu nhân nhẹ nhàng đánh nữ nhi, nhưng nỡ để con đau.
"Ta từng về phủ một ." A Nguyệt nhỏ giọng nức nở.
"Khi trở về, vặn gặp gia đình Nhị thúc và Tam thúc." Có lẽ là nương vẫn tìm đích nữ, nhưng Nhị thúc và Tam thúc nữ nhi lưu lạc bên ngoài mất danh dự, tìm về chỉ khiến nữ tử nhà họ Tạ hổ.
Ngay cả khi tìm về, cũng chỉ thể thắp đèn, niệm Phật suốt đời.
Lúc đó, nàng hoảng hốt, mặt tái nhợt trở về Tuệ Mãn Các.
"Nha đầu ngốc, nương đuổi họ . Họ sai phe, sớm muộn gì cũng tân đế thanh toán, họ cầu xin nhà họ Tạ giúp đỡ thành, cố ý trút giận lên cha ngươi. Ngươi quan tâm đến họ gì? Ngươi thể về nhà, ai dám nhiều, nương xé nát miệng họ!" Tạ phu nhân lúc hận thù ngút trời, ai dám khiến nàng mất nữ nhi, nàng sẽ tha thứ.
Đợi cho đến khi trong nhà bình tĩnh , Tạ tướng quân tự tát hai cái bạt tai.
Ngôn Tuệ Tuệ, đây là mê hoặc vua!
Đây là ân nhân cứu mạng lớn của nhà họ Tạ.
Nếu nàng, nhà họ Tạ tan nát, sớm trở thành kẻ cô độc .
"Ân nhân, ngài bảo cho nhà họ Tạ, từ nay về , Tạ Cảnh Trung chỉ nguyện vì ngài mà tận trung tận lực, là tuỳ tùng của ngài." Tạ tướng quân một mặt nghiêm túc, nửa ngày , khí phách của còn đang cứng đầu chống đối Tuệ Tuệ.
Cả triều đình văn võ đều mong đợi cứng rắn lên, thể áp chế uy phong của nha đầu nhà họ Ngôn.
Vừa đầu , trở thành kẻ cuồng si đối phương.
Đã đặt may một chiếc áo bao da hổ cực kỳ .
Ngày mai trải lên ngai vàng, để ân nhân lăn lóc.