Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 234
Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:35:59
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ngôn ái khanh, vì ngươi phát run?"
"Là trẫm bạo quân khiến ái khanh sợ hãi ?" Hoàng đế bên mép ngai vàng, liếc Ngôn Nghiên một cách chế giễu.
Bốp! Bịch!
Ngôn Nghiên quỳ thụp xuống đất, mồ hôi nhễ nhại: "Thần dám, thần dám. Từ khi bệ hạ lên ngôi, bốn biển thái bình, ngài chính là minh quân do trời định."
"Nhìn trán ái khanh đầy mồ hôi, là... ngoài cửa cho mát mẻ ."
Phó Cửu Tiêu khẽ liếc mắt .
Ngôn Nghiên lập tức tạ ơn, đó lui đến cửa lớn điện Kim Loan.
Bốn góc điện đốt than khắp nơi, trong tiết trời tuyết rơi lả tả, mang đến một tia ấm áp.
Ngoài trời gió lùa, Ngôn đại nhân ở cửa điện Kim Loan. Tuyết rơi xuống vai và đỉnh đầu khiến rùng vì lạnh. Tuệ Tuệ lấy khỏi túi hai viên hạt dẻ nướng nứt, gặm nhấm kêu lách tách như một chú sóc nhỏ."Ừm... Trên bậc thang mát nhất," nàng .
Hoàng đế thèm ngẩng đầu lên, : "Ngôn đại nhân, hãy lên bậc thang hóng mát một lát."
Ngôn đại nhân run rẩy hành lễ một cái, liền lên bậc thang.
Ôi chao, giờ thì đến cả mái hiên cũng còn.
Ngôn đại nhân chỉ cảm thấy cả như tê liệt, hai đầu lông mày đông thành hai tảng băng.
Tuệ Tuệ oai vệ ngai vàng với đôi chân ngắn ngủn, chiếm trọn nửa giang sơn. Bên , các quan đại thần nhíu mày lo lắng.
"Tâu bệ hạ, từ xưa đến nay từng chuyện ai chen chúc ngai vàng cả," Gián quan liều mạng can ngăn.
Các đại thần khác cũng đồng tình. Dù , hoàng đế là bậc vĩ đại, mà ngài chỉ thể miễn cưỡng một góc mà thôi.
Tiểu nha đầu chiếm gần hết chỗ, một nửa khoanh chân , một nửa để vỏ hạt dẻ.
Phó Cửu Tiêu gật đầu, đồng ý.
"Đi lấy một chiếc ghế đẩu nhỏ đến đây." Mọi thở phào nhẹ nhõm.
May mắn là Hoàng đế vẫn còn lý trí.
Thái giám nhanh chóng mang đến một chiếc ghế nhỏ. Thấy , hoàng đế liền dậy và xuống.
"Như , sẽ chèn ép Tuệ Tuệ nữa . Lên triều thôi." Hoàng đế vẫy tay, xuống bên cạnh ngai vàng.
Gián quan giận đến mặt đỏ bừng bừng, giọng run rẩy.
Chuyển đầu về phía Lại bộ Thượng thư, Thượng thư Chu thầm ngẩng đầu trời.
Nghĩ gì , đó là tiểu sư thúc của .
Lại đầu về phía nhà họ Lục, nhà họ Lục lắc đầu bất lực, sư của Lục lão gia, theo lẽ thường, họ nên đến thỉnh an.
Tất cả các quan đại thần đều về phía Tạ đại nhân. Tạ tướng quân và Hoàng đế cùng chiến đấu nhiều năm, Tạ tướng quân vị trí quan trọng trong lòng Hoàng đế.
Quả nhiên, Tạ tướng quân .
"Thưa bệ hạ, điều . Long ỷ là biểu tượng cho phận của đế vương, thể để Ngôn cô nương lên . Đây là điều từng tiền lệ."
Tạ tướng quân lắc đầu, nhíu mày, Tuệ Tuệ với ánh mắt hài lòng.
Nhà họ Ngôn thật vô dụng, ngay cả một nha đầu cũng nuôi .
Tạ tướng quân coi là tâm phúc của Phó Cửu Tiêu, lúc giọng nhàn nhạt truyền đến: "Chẳng lẽ trẫm thiếu ngai vàng, thì còn là Hoàng đế ? Các ngươi phục trẫm ?"
"Bệ hạ, thần dám."
" uy quyền của hoàng gia thể nào thách thức , thể như ? Tuổi còn nhỏ mà kẻ mê hoặc vua ư?" Tạ tướng quân những năm gần đây già nhiều, là một vị tướng già vô cùng cứng nhắc và trung thành.
"Tạ tướng quân cẩn thận lời ! Mê hoặc vua? Mê hoặc cái gì? Dựa việc ăn nhiều, dựa thứ thịt mềm mại ư?" Phó Cửu Tiêu ông một cái, Tạ tướng quân rằng nổi giận, lúc mới bực bội ngậm miệng .
Tạ tướng quân cáo buộc Ngôn Tuệ Tuệ tội.
Mặc dù Hoàng đế chịu áp lực, nhưng lúc tan triều, Tạ tướng quân hung hăng liếc Tuệ Tuệ một cái.
Sau khi tan triều, Hoàng đế nghiêm túc dỗ dành Tuệ Tuệ: "Tạ tướng quân miệng ác, nhưng ý . Nếu còn nhiều, trẫm sẽ phái trở biên quan."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-234.html.]
"Lần về kinh là để tìm nữ nhi." - Phó Cửu Tiêu thở dài.
"Ta đối với , những năm qua theo nam chinh bắc chiến, đắc tội ít . Sau kẻ thù báo thù, mất nữ nhi. Vài năm theo đánh giặc Bắc Địch, vây hãm sâu trong vùng đất Bắc Địch, sống c.h.ế.t rõ. Chi nhánh nhà họ Tạ đuổi Tạ phu nhân khỏi Tạ phủ, suýt chút nữa giữ cặp song sinh của nàng."
"Tạ phu nhân suýt nữa trụ đến khi lâm sản."
"Về , gặp cao nhân, cứu Tạ phu nhân họ ba mạng. Nếu , Tạ tướng quân thật sự là đường cùng ."
Phó Cửu Tiêu thở dài.
Nữ nhi của Tạ tướng quân, đến nay vẫn tìm .
"Nói về Tạ tướng quân, mềm dẻo , cứng rắn phục, lời khuyên bảo, nhưng là một chịu thê quản. Có lẽ vì thê nhi theo chịu khổ, nên đối với Tạ phu nhân quả thật là cầu ắt ứng, bảo gì nấy. Thê tử bảo Đông dám Tây."
Tuệ Tuệ nhét hạt dẻ rang đầy miệng, ồ lên hai tiếng.
" , chiều nay khỏi cung một chuyến. Khi kinh, từng giúp đỡ một , nàng sẽ cùng phu quân bày tiệc khoản đãi, để cảm tạ ." Tuệ Tuệ nuốt xuống hạt dẻ, ngước mắt Hoàng đế đầy mong chờ.
Hoàng đế gật đầu, vẫn như cũ phái thị vệ theo nàng.
"Tối nay yến tiệc trừ trừ tịch trong cung, ngự thiện phòng dốc hết sức chuẩn cho buổi tiệc , nên về sớm." Hoàng đế vuốt ve trán nàng, mà thấy cao lớn hơn nhỉ?
Ngay lập tức, hai mắt Tuệ Tuệ sáng rỡ, gật đầu dứt khoát.
Buổi chiều khi khỏi cung, bên trong và bên ngoài kinh thành vô cùng náo nhiệt.
Vừa khỏi cung, một nha tiến lên hỏi: "Xin hỏi là Ngôn cô nương ?"
"Phu nhân của chúng từ sáng sớm sai nô tỳ ở đây chờ đợi cô nương. Trời lạnh, mời cô nương lên xe ngựa." Nha chuyện cung kính.
Khi đợi Tuệ Tuệ lên xe ngựa, A Nguyệt dòng chữ nhỏ lộ xe ngựa, mím môi.
Nhẹ nhàng bóp chặt vạt áo.
Phủ nhà họ Tạ cách hoàng cung xa, chỉ mất một chén là đến cổng phủ.
A Nguyệt thở dồn dập, nắm c.h.ặ.t t.a.y Tuệ Tuệ, chút căng thẳng.
"Ngài... từng cứu Tạ phu nhân và hài tử trong bụng nàng ?" A Nguyệt Tuệ Tuệ một cách nghiêm túc.
" , lúc đó Tạ phu nhân gầy gò xác xơ, nhưng bụng to bất thường, ánh mắt còn chút hy vọng nào cuộc sống. Tuệ Tuệ giúp đỡ nàng một phen, còn tặng bùa hộ mệnh cho hai hài tử duyên với ."
Đôi mắt A Nguyệt ửng hồng, gì, đối với Tuệ Tuệ bái một đại lễ.
Ký ức của nàng trong thời gian dần dần hồi phục, nhưng nàng vẫn dám đến nhà họ Tạ để nhận .
Đích nữ nhà cao cửa rộng, chỉ cần lưu lạc bên ngoài một ngày, danh dự và trong sạch đều sẽ hủy hoại.
Huống chi, nàng lạc ngoài bốn năm.
Lại còn giặc cướp giam giữ ba năm.
A Nguyệt cúi gằm mặt ủ rũ, theo Tuệ Tuệ bước cổng nhà họ Tạ.
Tạ phu nhân dắt theo hai nhi tử, cổng.
Bên cạnh phu nhân còn một vị tướng mặc quan phục da ngăm đen đang . Vị đại tướng khác với vẻ ngoài oai phong chốn triều đình, lúc đang nịnh nọt Tạ phu nhân hết sức.
"Phu nhân cứ yên tâm, ân nhân chỉ cứu mạng ngươi, mà còn cứu cả gia đình họ Tạ chúng . Nếu lúc đó phu nhân và hài tử gặp chuyện gì may, Tạ mỗ cũng thể sống nổi."
Tạ tướng quân chỉ còn thiếu thề với trời nữa thôi.
"Khi ân nhân đến, Tạ mỗ nhất định sẽ vì ân nhân dốc hết tâm can, c.h.ế.t hối tiếc. Để báo đáp đại ơn!" Tạ tướng quân thực sự là một ông chồng sợ vợ.
Vừa , thấy Ngôn Tuệ Tuệ, mà mới buộc tội cách đây lâu.
"Nhanh, dập đầu với ân nhân."
Chỉ thấy bà vợ già của , dắt theo hai đứa con trai tiến lên dập đầu.
Tạ tướng quân???
Vân Mộng Hạ Vũ
Ôi chao, toi !
Đêm nay, chắc chắn sẽ là quỳ ván giặt đồ!