Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:35:46
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Loại kim liên chỉ thần tiên mới hái , quả là Thừa Ân Hầu phủ tổ tiên phúc đức lưu truyền."

"Ngươi ôi, quả là phúc."

"Sinh một nữ nhi còn ích hơn sinh mười đứa nhi tử." Mọi nhỏ giọng khen ngợi Lý thị.

Lý thị ở chỗ Ngôn Tuệ Tuệ chịu thất bại, lúc tự hào thể nên lời.

Hai tay Ngôn Kiều Kiều chạm sen trong nháy mắt, nụ mặt khẽ khựng .

Chỉ thấy ao sen vốn dĩ rực rỡ ánh hào quang, bỗng chốc như vấy bẩn bởi điều gì đó, trong chớp mắt...

Toàn bộ ao sen tỏa tiên khí, ánh sáng vàng tan biến...

Hồ sen đầy ắp những cánh hoa sen rụng rơi, những cánh hoa rụng xuống hóa thành những tia sáng lấp lánh, biến mất mắt .

Ánh sáng vàng dần tan biến.

Chỉ trong chốc lát, cả hồ sen héo úa.

Trong tay Ngôn Kiều Kiều, đóa kim liên trưởng thành là thảm nhất.

Cả bông hoa trực tiếp chuyển sang màu đen và héo úa, trở thành một bông hoa chết.

Mọi trong trường đều kinh ngạc.

Mọi chuyện xảy quá nhanh, ai kịp phản ứng.

Ngôn Kiều Kiều ngây im tại chỗ, bàn tay trắng ngần khẽ động, đóa sen đen lập tức tan thành tro bụi.

Lúc , ánh sáng trong mắt tất cả các nhà sư đều tắt lịm.

"Sao... thế ?" Viên tràng hạt trong tay trụ trì lạch cạch rơi xuống đất.

Hạt Phật châu rơi lả tả, lăn lóc khắp nơi.

"Sao thế ? Sen vàng nở rộ, hạt sen chín muồi, tự dưng..."

"Hồ sen tồn tại ngàn năm, ngàn năm nở hoa, kết trái, tàn lụi, giờ đây ..." Tiểu sa di rưng rưng nước mắt.

Ao sen là niềm tin tâm linh của tất cả những tu hành trong suốt hàng ngàn năm của chùa Hộ Quốc.

Ngôn Kiều Kiều chỉ cảm nhận tim tổn thương nặng nề, nhưng nàng dám lộ vẻ mặt khác thường, nuốt chửng vị tanh trong miệng.

Chỉ thấy nàng nước mắt lưng tròng , vô tội Quốc sư.

"Sư phụ... tử sợ hãi. Phải chăng, Kiều Kiều xứng đáng Thần nữ? Phải chăng Kiều Kiều quá lạnh lùng với tỷ cùng bào thai, khiến thần linh chán ghét?" Kiều Kiều lộ vẻ mặt vô tội.

Quốc sư khẽ cau mày, nắm lấy tay nàng, dẫn nàng lưng .

Hắn che khuất tầm của trụ trì.

Trụ trì hít một thật sâu, quốc sư.

"Không của ngươi. Ngay cả tỷ ruột cũng sẽ ghen tị với sự hiện diện của ngươi. Suy cho cùng, ngươi là tiểu thần nữ độc nhất vô nhị trời đất, cưng chiều." Quốc sư nhẹ nhàng vỗ về nàng , cố gắng trấn an nàng .

lông mày nhăn .

Rốt cuộc thì sai ở ?

"Chùa bỗng dưng chuyện, xin giải tán. Chùa Hộ Quốc sẽ đóng cửa ba ngày, xin ba ngày." Trụ trì sang với , các nhà sư thu tâm trạng, đích tiễn khỏi chùa.

ai nhận , sắc mặt của những vị sư thanh tịnh .

Niềm tin của họ tan biến.

Ngay mắt họ, nó tan thành tro bụi.

"Thừa Ân Hầu phủ ở ," trụ trì gật đầu nhẹ với Lý thị.

Lý thị sắc mặt trắng bệch, về phía Ngôn Kiều Kiều, chỉ thấy trong lòng chút bất an.

Lão phu nhân cũng đầy vẻ quan tâm.

Hoàn phát hiện , trong phủ một tiểu thư năm tuổi khác, vẫn luôn đuổi kịp.

"Kiều Kiều, ngươi đến bên Lý phu nhân . Lát nữa sư phụ sẽ đến tìm ngươi." Quốc sư dặn dò xong, liền vội vã theo chân trụ trì bước thiền viện.

Cửa thiền phòng đóng .

Gương mặt lạnh lẽo của trụ trì hạ xuống.

"Công đức của ngài ? Tu vi của ngài ? Ngài thực sự xác định đây chính là nàng ? Nếu xảy sai sót thì thế nào?"

"Mấy trăm năm chờ đợi của ngài, thực sự xác định ?" Thiền sư một cách kiên định.

Quốc sư và chùa Hộ Quốc từ lâu mối quan hệ mật thiết.

Đối với bên ngoài Quốc sư và trụ trì thường xuyên thảo luận về Phật pháp.

Trên thực tế trụ trì luôn kính trọng quốc sư.

Trụ trì cũng là trong vài năm , khi lật giở các cuốn sách ghi chép qua các năm của chùa Hộ Quốc, mới phát hiện rằng chùa Hộ Quốc luôn một , xuất hiện ở mỗi thế hệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-229.html.]

Thế hệ đầu tiên.

Thế hệ thứ hai.

Thế hệ thứ ba, thứ tư, thứ năm...

Cuốn sách truyền thừa của chùa Hộ Quốc sẽ ghi chép những đóng góp to lớn cho chùa trong mỗi thế hệ.

Và sẽ vẽ chân dung họ.

Mỗi triều đại đều Quốc sư.

Tuy nhiên, trong ghi chép, đều cố ý che giấu phận của , hề đề cập đến sự tồn tại của .

Trụ trì tồn tại bao lâu, chỉ rằng đang lang thang vô định để tìm kiếm một nào đó.

"Tuệ Xa, ngươi vẫn y như hồi nhỏ . Ngươi là trụ trì, cần đạt cảnh giới tứ đại giai ." Quốc sư liếc Huệ Viễn một cái, bước đến bên cửa sổ.

Nhìn ngoài , hoa nở đầy vườn, nhưng cũng sẽ nhanh chóng tàn lụi.

"Là nàng. Ta xác định là nàng."

Vân Mộng Hạ Vũ

Quốc sư khẽ thở dài.

"Thực khi khẳng định đó là nàng ."

"Khí tức của nàng, từ đến nay đều khác biệt với tất cả thần linh. Việc nàng giáng xuống, thể nhận sai ?"

"Và trong những năm gần đây, thở của nàng thường xuyên rò rỉ ngoài, từng nhận sai." Quốc sư vẫy tay.

"Chỉ là... vẻ như xảy một sai sót."

Quốc sư xoa bóp huyệt thái dương.

Trước đây Thiên Đạo luôn thiên vị nàng, nhiều khiến nàng thương.

"Vậy còn cây kim liên thì ? Nàng chỉ chạm , cả ao sen bại hết."

Quốc sư khẽ một tiếng.

"Tuệ Xa, nếu ngươi thích hoa sen vàng đó, đợi khi nàng trở về vị trí, sẽ cho ngươi một túi lớn. Hạt sen trong đài sen của Bồ Tát chính là nàng ăn sạch ."

Trụ trì thở dài.

"Có lẽ hiện tại nàng còn trở về vị trí, thở thần tiên đủ đậm. Chỉ là một kim liên, chẳng đáng kể gì."

Quốc sư chút mệt mỏi.

Hắn ở trần gian quá lâu, tu vi và công đức vốn chẳng còn bao nhiêu.

Hiện tại tất cả đều trao cho Ngôn Kiều Kiều, cũng sẽ trải qua sinh lão bệnh tử như phàm.

Trụ trì nhíu mày, thực ông luôn cảm thấy Ngôn Kiều Kiều giống Thần nữ.

"Nàng quá rõ ràng . Bói toán khi sinh , tế lễ hàng năm, triệu thần hàng năm, nàng đều thể triệu hồi hư ảnh của thần linh. Ngoài nàng , đời ai thể điều đó."

"Ba ngày nữa sẽ là lễ triệu thần, ngươi hãy chờ xem."

"Có lẽ, tỷ song sinh của nàng ảnh hưởng đến nàng." Trong mắt Quốc sư hiện lên một tia hờ hững, ngoại trừ đối với Ngôn Kiều Kiều, đối với ai cũng đều tỏ quan tâm.

"Mọi chuyện của Kiều Kiều vốn dĩ suôn sẻ, nhưng từ khi tin tức về tỷ song sinh của nàng lan truyền, nàng liên tục gặp những tai nạn. Rốt cuộc, nàng quá mềm lòng, tâm trạng ảnh hưởng bởi tỷ tỷ ."

"Nàng gần gũi với tỷ tỷ, nhưng thứ vô duyên đó ghen tị với tất cả thứ của Kiều Kiều." Ánh mắt Quốc sư lóe lên một tia lạnh lùng.

Quốc sư nhẹ một tiếng, đẩy cửa bước ngoài.

Ngoài cửa, một tiểu cô nương mũm mĩm đang lén lút qua.

Quốc sư khựng .

Nhìn thấy Tuệ Tuệ, tim bỗng nhiên đập thình thịch, đau dữ dội.

Quốc sư nhẹ nhàng đỡ lấy ngực, ánh mắt dõi theo Tuệ Tuệ.

Tuệ Tuệ cong lưng, bộ trang phục phồng lên cũng che cái bụng nhô cao của nàng.

Nàng ngờ sẽ gặp khác, lúc đang với vẻ mặt kinh ngạc.

Đầy mắt, đều là sự lúng túng như kẻ tật giật .

Bẹp...

Một con cá trơn tuột, trượt khỏi cái áo bông phồng của nàng. Vẫy đuôi nhảy tung tăng mặt đất.

Bầu khí bỗng chốc im bặt.

Con cá chép nuôi trong hồ ước nguyện.

Quốc sư giật hít một .

Hắn thật điên rồ, suýt nữa nhầm tên trộm nhỏ thành Thần nữ.

Quốc sư chút do dự, đầu bỏ .

Loading...