Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 228
Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:35:44
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuệ Tuệ đặt hai tay lưng.
Nhẹ nhàng vung tay nhỏ, tất cả những bóng mờ đều dậy.
"Không cần khách sáo." Từ nhỏ, Tuệ Tuệ quen các vị thần đối đãi tử tế, nên cảm thấy gì là .
Hai con chim phàm trần chút tính , lúc tròng mắt như trợn ngoài.
"Mới đây các ngươi cảm nhận thở của Tuệ Tuệ, nên đón ?" Tuệ Tuệ đến gần chùa Hộ Quốc, luồng thần ý liền lan tỏa .
"Thần nữ giáng lâm, tự nhiên tròn bổn phận chủ nhà."
Lúc , nhiều hư ảnh tan biến, chỉ còn vị thần ở trung tâm hóa thành hình .
Biến thành một phụ nhân giản dị. Phụ nhân nét mặt hiền hậu, đôi mắt chứa đầy sự ấm áp.
Cứ như thể đôi mắt tràn ngập lòng từ bi.
nếu kẻ lòng ngay thẳng , sẽ thấy vực sâu thăm thẳm và quái vật trong vực thẳm.
Như thể từng khoảnh khắc đều thể nuốt chửng.
"Bồ Tát." Tuệ Tuệ chắp tay n.g.ự.c hướng về phía Bồ tát.
Bồ tát mỉm và chắp tay đáp nàng.
"Bồ Tát là nhớ Tuệ Tuệ ? Thực Tuệ Tuệ cũng nhớ các vị... Sau khi lịch kiếp kết thúc, Tuệ Tuệ sẽ là đầu tiên đến Phật giới để thăm các vị." Nụ khuôn mặt Bồ Tát khựng .
Không, , chúng ý đó!
"Tuệ Tuệ nhớ những ngày tháng ở nhờ Phật giới." Tuệ Tuệ thở dài, giọng đầy luyến tiếc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì ở Thần cung quá nghịch ngợm, các vị thần đưa nàng đến Phật giới để rèn luyện.
Khuôn mặt của Bồ Tát gần như thể giữ vẻ bình thản.
Thương cho bản một đời công đức, chỉ e rằng sẽ tan biến hết vì nàng.
Từ khi tạo thành, thường xuyên mất ngủ.
"Kể từ khi đến cõi Phật, mỗi ngày tiếng gõ mõ của chư Phật, Tuệ Tuệ cũng ngủ nhiều hơn."
Bồ Tát lời nào, như thể nhớ đến nỗi sợ hãi nàng chi phối.
Ngươi hiểu ?
Nàng ngủ , ngẫu nhiên chọn một vị Bồ Tát để gõ mõ dỗ giấc ngủ.
Hoặc là...
Nàng ngẫu nhiên chọn một vị Bồ Tát, đưa cho một nhạc phổ, dùng mõ gõ vang lên bản nhạc.
Rất nhiều vị thần phật đều trải qua muôn vàn gian khổ mới tu luyện thành thánh, mà chỉ trong ba ngày, công đức của họ giảm một nửa.
Nàng là tuệ căn.
Trước đây, họ từng cố gắng cảm hóa nàng.
Cuối cùng, họ đưa vị Tổ sư của Phật giới xuống trần gian.
"Thật , hôm nay bần tăng đến đây là một việc nhờ." Bồ Tát thở dài, dám thêm với nàng, khi xuống trần gian, các vị tăng nhân dặn dò cẩn thận, chỉ mong rằng ít chuyện với nàng.
Nói thêm vài câu nữa, đều sẽ tức giận đến mức đánh mất công đức.
"Chuyện , vẫn là liên quan đến Thánh tổ của Phật giới."Thánh tổ, thống lĩnh bộ Phật giới.
"Thánh tổ khi xuống trần gian chịu khổ nạn, cho đến nay vẫn về, thậm chí Phật giới cũng cảm nhận khí tức của ngài. Chỉ thể giải thích rằng Tổ sư vẫn quy y, Phật giới từng bói toán về việc . Thánh tổ hiện nay xuất hiện ở thế giới , cầu xin Thần nữ thể mặt Phật môn tìm kiếm ngài."
Tìm Thánh tổ?
" , còn mong Thần nữ giúp đỡ. Nếu việc thành công, Phật giới sẽ mang ơn ngài một ."
Tuệ Tuệ gật đầu, mãi đến khi đồng ý việc , đối phương mới liên tục cảm ơn.
Hình bóng Bồ Tát tan , khi sắp tan , môi khẽ nhúc nhích.
Mắt nàng hiện lên vẻ ngưng trọng và do dự, thở dài, khẽ: "Thần nữ, xin đừng... động... nếu ... sẽ vạn kiếp bao giờ trở ." Động gì Tuệ Tuệ rõ.
Nói xong, liền hóa thành một luồng ánh sáng vàng tan .
Như thể từng tồn tại.
Tuệ Tuệ chớp chớp mắt, vạn kiếp bao giờ trở ?"
Vạn kiếp bao giờ trở là gì?
Quay đầu , nàng liền quên chuyện .
Nàng nhảy múa tung tăng khỏi điện, dọc đường hướng về phía ao sen.
Bên ngoài ao sen, quỳ kín mít, tất cả đều vây quanh đài sen vàng rực rỡ, đài sen vàng ở chính giữa từ từ mọc một bông sen.
Một nam tử tuấn tú phi phàm như tiên nhân, lưng Ngôn Kiều Kiều.
Như thể dính khói lửa của trần gian, như thể bất cứ lúc nào cũng thể cưỡi gió mà .
Một mái tóc bạc trắng theo gió mà bay.
Chỉ thấy thanh lãnh, như thể tự do ở ngoài thế giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-228.html.]
Chỉ khi thấy Ngôn Kiều Kiều, ánh mắt mới dịu dàng vài phần.
Năm xưa vì bói toán vị trí của Thần nữ, sức mạnh của suy yếu một nửa.
Thần đầu thai quá mạnh mẽ, cho phép dò xét.
"Kim liên chỉ thể tạo thành bằng linh khí và thần thức, hoa ở đây bao quanh, nở trái mùa, thể thấy đều cảm nhận thở của ngươi." Quốc sư sắc mặt tái nhợt, đầu ngón tay run run.
"Tất cả sức mạnh của đều dùng để chữa lành vết thương cho ngươi, Kiều Kiều. Con đường phía , ngươi tự bước ." Quốc sư nhẹ nhàng vỗ vai nàng.
Quả nhiên, gương mặt rách nát của Kiều Kiều trở nên mịn màng như mới.
Da thịt như quả trứng bóc vỏ.
"Kiều Kiều hiểu rõ. Con đường ắt hẳn sẽ đầy cô liêu." Ngôn Kiều khẽ .
"Kim liên trưởng thành, thể hái ."Quốc sư nhàn nhạt .
Trụ trì dậy: "Để bần tăng ."
Quốc sư khẽ nhíu mày, nhưng Kim Liên quan trọng đối với mỗi tử Phật môn nên gì.
Chỉ thấy trụ trì chắp hai tay gần Kim Liên, nhẹ nhàng chạm đài sen.
Chưa kịp đến gần, thể cảm nhận sức mạnh đang dần trôi .
Hai tay nắm lấy bông sen.
Chỉ thấy trụ trì khựng .
"Trụ trì, mau dừng tay!!" Tiểu sa di lập tức hét lớn.
Trụ trì buông thõng tay đột ngột.
Thân hình ngã thẳng xuống đất.
May tiểu sa di hành động nhanh nhẹn, kịp thời đỡ lấy ong.
Mắt thường thể thấy, lão trụ trì như già mười tuổi trong nháy mắt.
"Làm ... chuyện gì đang xảy ?"
Quốc sư thở dài một tiếng: "Kim Liên là hạt sen kết từ đài sen toà Phật Quan Âm, bản nó mang một linh khí vô cùng mạnh mẽ."
"Khi hoa sen vàng đang sinh trưởng, thường phép hái."
"Vậy trụ trì thì ?"
"Trụ trì công đức trong , nên ảnh hưởng lớn. Chỉ là chịu nổi linh khí của hoa sen vàng mà thôi."
"Nếu thường chạm , chỉ e rằng chớp mắt là qua nửa đời . Chạm thêm một , e rằng thể trực tiếp xuống mồ." Quốc sư nhàn nhạt .
Tất cả quý nhân thầm lặng lùi một chút.
Đồ của thần tiên, quả nhiên ai cũng thể chạm .
Quốc sư đám đông, toát lên vẻ lạnh lùng, nhưng khi về phía Ngôn Kiều Kiều, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn nhiều.
Hắn : "Kiều Kiều, trong những mặt ở đây, chỉ ngươi mới thể hái kim liên ."
"Hãy ."
Trụ trì quốc sư với ánh mắt sâu thẳm, lông mày nhíu nhẹ nhàng.
Ông thể thấy ánh hào quang quốc sư tan , giờ đây chỉ còn là một bình thường.
Công đức và tu vi của còn.
Ngôn Kiều Kiều trong thời gian nuôi béo lên một chút, trông vẻ thêm vài phần ngây thơ, dễ thương.
Đối với Quốc sư, nàng ngọt ngào : "Sư phụ, Kiều Kiều nhất định sẽ phụ sứ mệnh." Nàng sớm bái Quốc sư thầy.
Quốc sư khẽ gật đầu.
Lý thị ưỡn thẳng lưng, cả phủ Thừa Ân Hầu đều vì thế mà cảm thấy vinh dự.
Ngôn Kiều Kiều từng bước tiến lên, nàng chỉ mới năm tuổi, nhưng luôn ăn mặc cực kỳ nhã nhặn, dường như toát lên vẻ tiên tử phiêu phiêu.
Ngôn Tuệ Tuệ trái ngược với nàng , nàng thích thứ màu sắc tươi sáng.
Nàng sinh là Thần nữ, đầy tự tin.
Bất kể mặc gì, vị trí của nàng cũng ảnh hưởng.
Ngôn Kiều Kiều cong nhẹ khóe môi, càng ngày càng tiến gần kim liên.
Ngôn Tuệ Tuệ ngươi là Thần nữ thì chứ?
Kiếp sớm đoạt lấy phận và vận khí của ngươi.
Tín đồ của ngươi là của , cha của ngươi là của , ngay cả quốc sư cũng vì mà hy sinh tất cả.
Ngươi thấy ?
Ngay cả chư vị Thần Phật cũng đều coi là bạn.
Ngôn Kiều Kiều đưa tay với Kim Liên.
Chỉ thấy tay nhỏ của nàng chạm cọng sen, lập tức cả ao sen bỗng chốc biến đổi.
Biến đổi xảy quá nhanh, khiến cho ai kịp phản ứng.