Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 222
Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:35:29
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba đạo thánh chỉ ban xuống.
Đại Việt lập tức dậy sóng.
Trên đường phố, vô nam nhân đang kháng nghị. Họ quỳ gối cửa cung, cầu xin bệ hạ thu hồi mệnh lệnh.
Mọi đều đang đồn đoán vì bệ hạ ban sắc lệnh như . Mà kẻ khởi xướng chuyện đang đoan đoan chính chính trong Quốc học viện bài luận ngắn.
Giờ đây, Tuệ Tuệ hòa nhập lớp học vỡ lòng.
Mặc dù là nhỏ tuổi nhất, nhưng Tuệ Tuệ là dũng cảm nhất và là lão đại của lớp học vỡ lòng.
Ngày hôm nay, phu tử để thử thách bọn nhỏ, yêu cầu chúng giới thiệu về gia đình của .
Tất nhiên, cũng là để dò xét kỹ lưỡng bản chất của họ.
Bất kể là quan cao cấp đại thần triều đình, đều sẽ lộ mặt trong đó.
"Tuệ Tuệ, ngươi đang gì ? Ta định về ca ca ... ca ca của năm nay cầu học về, vẻ như còn xui xẻo như nữa." Phó Vô Lân lầm bầm nhỏ.
"Ca ca của cũng , sinh gặp vận rủi. Đi cũng xui xẻo, chỉ khi nhà ngươi ban phúc, mới khá hơn một chút. kéo dài lâu, ca ca của đoán chừng tìm của ngươi ...
Tuệ Tuệ liếc mắt một cái, Phó Vô Cương, kiếp dường như mạnh mẽ bằng kiếp .
, khí thế kiêu hãnh của kiếp là do cướp đoạt từ mà .
"Ca ca của và tiểu Phúc Bảo quan hệ , nếu gì nặng lời, ngươi đừng để bụng nha." Phó Vô Lân thật lòng kết bạn với Tuệ Tuệ, mặc dù phụ vương luôn dặn dò tạo dựng mối quan hệ với Ngôn Kiều Kiều.
luôn cảm thấy, rõ ràng và Ngôn Kiều Kiều là bạn cùng trang lứa, nhưng Ngôn Kiều Kiều luôn mang một vẻ kiêu ngạo như chung ngôn ngữ với .
Cái cảm giác xa cách đó khiến dám thẳng Ngôn Kiều Kiều.
Giống như, đối phương là một trưởng thành.
Tiểu quận chúa Lý Hoan Nhan cầm bút tới: "Các định gì? Ta về vị phò mã cha của ." Phò mã của Trưởng công chúa c.h.ế.t từ bốn năm .
Lý Hoan Nhan năm nay sáu tuổi, ấn tượng về cha trong tâm trí của nàng cũng mờ nhạt.
"Tuệ Tuệ, ngươi sẽ về của ngươi ? Nếu về của ngươi, bọn họ sẽ dám chế giễu ngươi nữa."Lý Hoan Nhan mỉm nàng.
"Nếu hai tỷ ngươi hòa thuận với thì bao. Như Hoan Nhan cũng cần lén lút kết bạn với ngươi." Lý Hoan Nhan thở dài.
Trưởng công chúa nhất một năm đây đột nhiên hôn mê, cả Thái Y Viện quỳ rạp xuống cũng ai thể đánh thức nàng tỉnh .
Là tiểu Phúc Bảo cứu nàng.
Tuệ Tuệ trợn mắt.
Viết là nàng chết, thì là sống ?
"Ta tự cách của ."
"Đừng về những chuyện... ở quê nhà. Bọn họ sẽ nhạo ngươi đấy." Lớp vỡ lòng hiện giờ đối xử với Tuệ Tuệ, nhưng những bạn học bên ngoài thì như .
"Họ thường xuyên giúp phu tử sửa bài tập, đến lúc đó sẽ truyền tay xem."
Tuệ Tuệ khẽ khẩy một tiếng. Truyền tay ?
Vậy thì sẽ cho các truyền tay cho kỹ.
Phó Vô Lân nheo mắt , khẽ tai nàng một câu: "Ở Hầu phủ, ngươi cưng chiều. Lần bài tập đúng là về nha. Bên ngoài nhiều định xem trò của ngươi. Ngươi nên cẩn thận một chút."
Tuệ Tuệ tuy trí nhớ , nhưng tuổi còn nhỏ, ít giao tiếp, nên thỉnh thoảng trong lời sẽ lộ chuyện quá khứ.
"Quá khứ của gì mà hổ, thể nhắc đến?"
"Hơn nữa, sống bên ngoài, đó của , tại lén lút?" Tuệ Tuệ đàng hoàng, ngay ngắn, từ đến nay bao giờ sợ hãi.
Che giấu quá khứ là thiếu tôn trọng với nhà yêu thương .
Chưa bao lâu , đến giờ học.
May mắn , nàng học khá nhiều chữ thông dụng, nên cũng thể xoay sở .
Lúc đầu, nàng tiêu đề.
Phu tử bên cạnh nàng, thấy nàng đặt bút xuống, liền lên "Vọng Sơn phủ Tú Sơn", trong lòng thở dài một tiếng.
Tuệ Tuệ trang trọng.
Gia đình nghèo túng, nhưng nhà bao giờ để nàng chịu khổ một chút nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng lớn lên trong tình yêu thương.
Viết về Đại ca ca của nàng, đỗ Trạng nguyên để quân sư cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-222.html.]
Nhị ca ca của nàng tướng quân, chỗ dựa cho nàng.
Viết về tam ca ca, trở thành thương nhân giàu nhất Đại Việt, túi tiền cho nàng.
Viết mãi, đến chỗ nàng suốt ngày chỉ cày cuốc ở nhà.
Thậm chí còn cả chuyện họ cùng chống giặc Bắc Địch, luôn.
Cuối cùng, nàng còn một ca ca, là Hoàng đế của Đại Việt...
Sau khi xong, mới trang trọng đề tựa.
Hoàng đế ca ca của .
Vì các truyền , thì...
Các ngươi hãy quỳ xuống .
Tuệ Tuệ xong liền đặt bút giấy xuống, đợi cho đến khi mực khô sẽ đến thu.
Nửa canh giờ ...
Tuệ Tuệ liền qua khe cửa thấy mấy vị sư liền quỳ xuống đất.
Theo lời đồn đại bên ngoài, tên bạo quân khét tiếng , trong bài văn nhỏ của nàng, là một kẻ khờ to xác, cả cách khiêu vũ khiến nàng mỉm và vui vẻ.
Hắn cũng là một kẻ ngốc, thích đốt pháo hoa cháy tóc nàng.
Hắn thậm chí còn là một bạo quân, tấn công nước láng giềng chỉ để cướp trái cây cho nàng!
Mọi xong đều kinh hoàng, da đầu tê dại, lo sợ nếu chuyện lan ngoài thì Hoàng đế sẽ c.h.é.m đầu họ.
"Chuyện chúng thể ư?"
"Bệ hạ nhất quyết tấn công Nam Bang, các triều thần tìm lý do. Hóa , là vì Ngôn Tuệ Tuệ rằng Nam Bang đất lành vật mỹ, trái cây ngọt nhất?" Mọi kinh ngạc trợn tròn mắt.
Mọi run rẩy buông bài thi, khom chạy trốn.
Ám vệ xuất hiện thấy khủng khiếp: "Tiểu chủ tử, chuyện bệ hạ nhảy múa sẽ ngoài ?"
Vẻ mặt của Tuệ Tuệ nghiêm túc: "Ta bằng miệng, ."
Đáng đời các ngươi nhạo bài văn nhỏ của , để Hoàng đế trừng trị các ngươi.
Mọi đều sắp .
Biết nhiều bí mật của Hoàng đế như , thực sự sẽ bịt miệng ?
Quả nhiên, về đến nhà.
Cha của bọn họ vì vùi chân trái điện Kim Loan mà đánh hai mươi roi.
Về nhà tra xét, hóa gia hoả chán sống, dám đào xới chuyện thị phi của Hoàng đế.
Cả phủ đầy tiếng của các tiểu thiếu niên.
Hôm , che mặt đến tìm Ngôn Tuệ Tuệ.
Lại càng dám nhắc đến chuyện Hoàng đế, chỉ đành bất lực gầm lên: "Chỉ với mấy ca ca nông thôn của ngươi, cũng dám thi đỗ Trạng Nguyên?"
"Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con chuột sinh đào hang. Chỉ dựa thế mà họ cũng thể đỗ Trạng Nguyên? E rằng năm nay họ chẳng cơ hội bước kỳ thi Hương nữa là?" Bọn họ cũng là thí sinh đợt .
"Họ cổng trường thi mở về hướng nào ?"
"Còn Đại tướng quân, Đại Việt nhà giàu một, thật dám nghĩ. Một lũ đồ nhà quê, chỉ nên cày cuốc ruộng!" Một đám thiếu niên mặt đỏ ửng chế giễu.
Đang chuyện, bỗng thấy gã sai vặt vội vã bước cổng thư viện.
Vừa lớn tiếng báo tin.
"Cô nương, tin từ Vọng Sơn, Nhị ca ca của ngài lập chiến công, bệ hạ phong Tứ phẩm Trung Võ Tướng quân!! Thật là tin mừng, tin mừng!!"
Vừa dứt lời.
A Nguyệt xông thẳng nhà.
"Cô nương, tin mừng! Đại công tử đỗ đầu khoa thi Hương, giành Giải Nguyên!" A Nguyệt xúc động, nước mắt trào , nhận vẻ mặt ngớ ngàng của các thanh niên tuấn tú.
"Nhị công tử mười bốn tuổi, Tứ phẩm Trung Võ Tướng quân! Người đầu tiên trong lịch sử Đại Việt! Tất cả đều là chiến công đao kiếm thật sự lập !!" Tứ phẩm ở kinh thành tính là quan cao, nhưng một vị Trung Võ Tướng quân mười bốn tuổi, đối với các gia đình võ tướng chính là viên ngọc quý.
"Đại công tử 16 tuổi, liên tiếp đỗ đầu ba kỳ thi hương, nay đỗ đầu kỳ thi Giải Nguyên, quả là song hỉ lâm môn!"
Thần đào xới cày cuốc ruộng.
Đám thanh niên tài giỏi đang cố gắng đào một cái hố để chôn !