Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 211
Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:53:32
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngôn Vãn Ngưng tối ăn cơm, liền trở về phủ Tuyên Bình Hầu.
Nàng gả cho Tuyên Bình Hầu thế tử nửa năm, nửa năm đến đàn sắt hòa hợp, phu thê cũng chỉ kính trọng như khách.
Phu thê thời niên thiếu, dù cũng chút tình nghĩa.
đứa ấu duy nhất của Thế tử là Đông nhi, khi Ngôn Kiều Kiều ban phúc thì hôn mê bất tỉnh, quan hệ của hai trực tiếp xuống đến mức đóng băng.
Nàng buộc trở về nhà đẻ tìm Kiều Kiều.
Lúc , trong tay nắm chặt chiếc lông phượng mà Tuệ Tuệ đưa cho, Ngôn Vãn Ngưng thể khổ.
Gần năm , tuy là đích trưởng nữ trong phủ, là tỷ tỷ ruột của Kiều Kiều, nhưng trong mắt Kiều Kiều, e rằng cũng coi trọng nàng mấy phần.
Nàng trong phủ cưng chiều hết mực, tất cả đều trở nên lu mờ ánh hào quang chói lọi của nàng .
"Đây là sân viện cô nương của chúng , cô nương sinh ở đây, từng rời . Mà Tuệ cô nương về, cô nương của chúng dọn ngoài." Nói chuyện là Thanh Ảnh, tỳ nữ cận của Ngôn Kiều Kiều.
"Mọi đồn đại rằng Kiều Kiều cô nương là Thần nữ chuyển kiếp, là căn cơ đại trí. Phật Đà quốc bên cạnh đặc biệt tặng một cây Bồ đề. Nghe nó lịch sử hơn nghìn năm, năm xưa tổ sư Bồ Đề còn từng ngộ đạo và phi thăng gốc cây . Đây là báu vật vô giá của Phật Đà quốc..."
"Cây cổ thụ thể di chuyển và chạm . Ngài tuyệt đối di chuyển nó."
"Nếu , ngài thể gánh vác hậu quả".
"Cây cổ thụ từ khi tổ sư Bồ Đề phi thăng, bao giờ nở hoa nữa. Phật Đà quốc đặc biệt sai đưa đến, đợi dính vài phần tiên khí của cô nương mới thể nở hoa. Nghe , khi hoa nở là ngày Phật Đà quốc đến bái."
"Phụt..." Tuệ Tuệ phụt thành tiếng.
"Thần nữ tuệ căn? Thần nữ hiểu Phật pháp? Ha ha ha... nàng chỉ là một cái chày gỗ!" Tuệ Tuệ nhịn , mắng.
Bên cạnh, Thanh Ảnh toát lên vẻ giận dữ, nhưng A Nguyệt trực tiếp đẩy .
Tuệ Tuệ , khóe mắt rưng rưng, tin đồn từ mà .
Câu , do nàng tự mắng chính .
Đây là lời Phật Tổ năm xưa đích mắng nàng.
Năm xưa, lời nguyên bản của Phật Tổ là như : "Ta nhiều năm tu hành, gặp ngươi, công đức tiêu tan." Chỉ vì câu cái chày gỗ , Phật Tổ phạm giới, xuống trần gian lịch kiếp. Hiện giờ đang ở xó xỉnh nào chịu khổ.
Tuệ Tuệ cũng chẳng gì cả.
Vì Phật Tổ cảm động việc nàng sinh từ linh khí của trời đất, nên ban cho nàng vài quyển kinh Phật cổ, mong rằng nàng thể thấu hiểu kinh Phật, từ đó mang lợi ích cho nhân gian.
Khoảng nửa năm , ngài đến gặp Tuệ Tuệ để cùng bàn luận về kinh Phật.
Aizz...
Tuệ Tuệ đến nay vẫn còn tức, nàng khiến Phật tổ tức giận nhảy chân sáo, tức giận đến mức Phật tổ mắng nàng là chày gỗ, công đức nhiều năm tu hành của ngài coi như hỏng bét.
"Tháo biển xuống, vì đây là nơi ở, hãy theo thói quen của . Đổi thành... Tịnh Thần Viện." Nơi thần linh trú ngụ.
Tuệ Tuệ quan tâm đến suy nghĩ của thị nữ, trực tiếp sai A Nguyệt đóng cửa, hộ vệ gác cổng, ai dám đến gần.
Ngày thứ hai, tấm biển hiệu "Tịnh Thần Viện" treo lên.
Ngay trong ngày đó, Ngôn Kiều Kiều trực tiếp dọn đến phủ Quốc sư, chịu về nhà.
Có thể là để né tránh nàng, hoặc thể là vì...
Viên đá thần vỡ vụn, vận khí mà nàng cướp đoạt giờ đây như cái rây, từng chút từng chút rò rỉ...
Nghe đến phủ Quốc sư, nàng nôn máu.
Lão phu nhân định đến gây chuyện với nàng, Tuệ Tuệ thể gì chứ?
Nàng thể gì chứ? Chỉ nhét bát và đôi đũa lòng lão phu nhân: "A Bội, phiền ngươi chia thức ăn cho ."
Lão phu nhân bên cạnh gắp thức ăn cho nàng!!
Ai bảo lão thái thái, cáo mệnh phu nhân thấp hơn nàng hai cấp bậc?
Trời - Đất - Quân vương - Cha - Thầy - Tuy rằng thầy xếp ở cuối cùng, nhưng tước hiệu Quận chúa của nàng thôi cũng đủ để trấn áp đám trong hậu viện .
Huống hồ chi, bản nàng mang danh nghĩa sư thúc.
Người duy nhất phẩm cấp cao hơn nàng, lão Hầu gia, ôi chao... là tay sai của nàng.
Chỉ tay là đánh trúng đó.
Kẻ cuồng tín, mù quáng trung thành với sư môn.
Sáng sớm hôm , Phó Vô Lân và Tiểu Quận chúa cùng những khác đến cửa phủ Thừa Ân Hầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-211.html.]
Xưa , Ngôn Kiều Kiều đối với Trưởng công chúa ơn. Những năm gần đây, Tiểu quận chúa thường xuyên đến Hầu phủ tìm Ngôn Kiều Kiều.
Lý thị ngoài thăm Ngôn Kiều Kiều.
Lại về việc Tuệ Tuệ trở về kinh đô hơn hai tháng, Hầu phủ đến nay vẫn bao giờ công khai thừa nhận phận của nàng.
Ai cũng hiểu, đây là sự phớt lờ vô hình đối với nàng.
mà...
Sự việc phát triển dường như dần dần vượt ngoài tầm kiểm soát của Hầu phủ.
Ví dụ như hiện tại.
"Các ngươi đến tìm Kiều Kiều ? Tuệ Tuệ nuôi ở nông thôn hư hỏng vô lối, tính khí lớn, hôm qua chọc tức Kiều Kiều đến mức bệnh, dọn qua phủ Quốc Sư. Hay là tiểu quận chúa đến phủ Quốc Sư tìm nàng ?"
"Tiểu quận chúa thật chu đáo, còn đích mang bữa sáng cho Kiều Kiều." Lý thị tấm tắc khen ngợi.
Đây mới đúng là nữ nhi nàng nuôi dạy, yêu mến, khiến các vị nhà cao cửa rộng với con mắt khác.
Ngôn Tuệ Tuệ nàng! Sớm muộn gì cũng sẽ hối hận!
Đợi đến khi xa lánh, mới Hầu phủ như thế nào.
Tiểu quận chúa sững sờ, mặt đỏ ửng, lúng túng giấu hộp thức ăn .
Lần Ngôn Tuệ Tuệ mời họ đến phủ Thượng thư, đây là quà đáp lễ mà nàng đặc biệt mang đến.
"Phó công tử, tiểu thế tử trở về ? Nghe tiểu thế tử dạo vận may khá , vẻ còn xui xẻo như nữa? Ngươi cũng đến thăm Kiều Kiều ?" Lý thị hỏi.
Phó Vô Lân khẽ ho một tiếng, ?
Là đến để giúp Ngôn Tuệ Tuệ đeo cặp sách.
Ngôn Tuệ Tuệ Kiều Kiều tức đến mức ngã bệnh? Hắn hề ngạc nhiên.
"Lý phu nhân, tính khí Tuệ Tuệ vốn mạnh mẽ, ăn mềm ăn cứng. Chắc hẳn Kiều Kiều chịu khổ sở trong phủ nhỉ?" Phó Vô Lân Lý thị.
Lý thị khẽ gật đầu, nghĩ đến việc những lời của mặt bạn cùng lớp của Tuệ Tuệ sẽ mang hậu quả gì cho Tuệ Tuệ.
Phó Vô Lân gật đầu: "Tính cách của Tuệ Tuệ lắm. Hay là, để Kiều Kiều nhường nhịn nàng nhiều hơn, dỗ dành nàng một chút . Dù , cũng là tỷ , đều là một nhà." Phó Vô Lân lời chán ghét Ngôn Tuệ Tuệ, ngược còn bảo Ngôn Kiều Kiều nhường nhịn nàng.
Lý thị lời như ý, lập tức nhíu mày.
Chưa kịp gì nhiều, cửa Hầu phủ mở .
Ngôn Tuệ Tuệ ngáp dài bước .
Ngoài cửa, đám tiểu công tử tiểu cô nương bắt đầu nhộn nhịp.
Tiểu quận chúa lấy một chiếc bánh bao nhân tôm, đưa cho nàng.
Phú Vô Lân thuận tay lấy cặp sách cho nàng, quên đưa cho nàng một bình sữa nóng.
Phong trào sữa vùng biên giới trực tiếp truyền đến Kinh thành, giờ đây ai cũng cầm một ly, là thức uống các phu nhân tiểu thư các phủ yêu thích nhất.
Lý thị trơ mắt nàng như chúng tinh phủng nguyệt, vây quanh, lên xe ngựa.
Nhóm thiên chi kiêu tử, dù ở mặt Kiều Kiều cũng chút địa vị, nhưng lúc như những con ch.ó săn của nàng.
Kiều Kiều cưng của nàng , bao nhiêu năm cũng từng đối xử như .
Lý thị ngây .
Chú chim nhỏ vai Tuệ Tuệ vẫn quên mím môi kêu: "Ngu ngốc..." và khúc khích một cách trơ trẽn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phó Vô Lân hai chú chim vai Tuệ Tuệ, mắt sáng rực lên.
Hai con chim thông linh quá!
Giỏi hơn hai con chim mà cha của nuôi.
Mà cha của vẫn nâng niu như báu vật .
Này, thể sờ chim của ngươi ?
Tuệ Tuệ nghiêm nghị sang và : "Hãy gọi là Tiểu Tổ Tông."
Phó Vô Lân sững sờ một lát, đó lập tức sửa lời: "Ta thể sờ thử tiểu tổ tông của ngươi ?"
Tuệ Tuệ chút biểu cảm.
"Mổ ."
Hai con chim điên cuồng lao Phó Vô Lân, mổ cho đầy mặt là những cục u.