Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 209
Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:53:27
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngôn Vãn Ngưng hai con chim, quên cả .
Sống động như thật, lanh lợi như trẻ con vài tuổi.
"Được , chuyện của Vãn Ngưng các ngươi bàn cách giải quyết. Kiều Kiều chẳng là Phúc Bảo ? Đã ban phúc cho bao nhiêu , hãy xem thử Đông Nhi xem ."
"Đông Nhi là một đứa nhỏ ngoan." Lão Hầu gia vẫy vẫy tay. Trực tiếp ngăn chặn Lý thị và lão phu nhân phản bác.
" , gọi hết bọn nhỏ còn trong phủ về đây. Cho chúng nhận mặt tiểu sư thúc, tránh để chúng thấy sư thúc nhỏ tuổi mà vô lễ." Lão Hầu gia vui vẻ .
Lý thị sắc mặt đột nhiên sụp xuống.
Đang định nghĩ cái cớ để giúp Kiều Kiều trốn tránh.
Bỗng thấy Tuệ Tuệ : "Tuệ Tuệ còn nhỏ, họ thể giả vờ bệnh nhận Tuệ Tuệ ? Nếu thì, Tuệ Tuệ về tìm sư ."
"Để tránh thêm phiền phức cho các ."
Cái lời nịnh nọt giả vờ ngọt ngào đó cho Lý thị da đầu tê dại, rùng .
"Thứ hỗn láo , ai dám đến! Bất kỳ ai ở trong phủ, dù dìu cũng dìu đến dập đầu."
Lão hầu gia sắc mặt bỗng lạnh lùng, nha lập tức bước nhanh ngoài.
Lý thị đầy vẻ lo lắng, mấy ngày nay Kiều Kiều khỏe.
Vết thương đột nhiên trở nên tồi tệ, tâm trạng vốn .
Kiều Kiều tính cách bụng, luôn cảm thấy bản ở bên cha , vui vẻ, hạnh phúc, nhưng tỷ tỷ mang , chịu khổ. Nàng luôn lo lắng bản tỷ tỷ ghét. Nếu để cô nàng hành lễ lớn cho Tuệ Tuệ, Lý thị đều cảm thấy đối với Kiều Kiều quá tàn nhẫn.
Nha đến nhanh, rốt cuộc cũng tiếp đón khách quý, mấy phòng con thứ trong phủ đều đang chờ đợi.
Ngôn Kiều Kiều, đương nhiên cũng mặt.
Phía còn mấy thứ tỷ thứ khác theo.
"Kiều Kiều, lẽ nào ngươi cũng dập đầu ?"
"Kiều Kiều, các ngươi là hai tỷ cùng . Sao nàng thể ? Nghe còn bắt ông bà nội dập đầu nữa cơ." Thứ nữ bất mãn lẩm bẩm.
Tay của Ngôn Kiều Kiều giấu trong tay áo, siết chặt đến mức gần như hằn da thịt.
mặt nàng vẫn tỏ dịu dàng: "Tỷ tỷ như thì Kiều Kiều sẽ tuân theo. Kiều Kiều hiểu rằng trong lòng tỷ tỷ đang tức giận."
Mặt ngoài tỏ hờ hững, nhưng trong lòng căm phẫn tột độ.
Chỉ mong giẫm đạp nàng chân, nào ngờ...
Giờ đây quỳ lạy, cúi đầu chào nàng.
Nghĩ đến thôi cũng thấy nhục nhã.
Cái còn khó chịu hơn cả g.i.ế.c c.h.ế.t nàng.
Vừa bước cửa, thấy nha đầu môi đỏ răng trắng đang từng lời từng : "Ân Chương, A Bội , vẫn là hai các ngươi hiếu thảo nhất. Các ngươi đều là hài tử ngoan..."
Hai hài tử ngoan tóc râu đều bạc trắng, mặt mày ngượng ngùng, đầy vẻ cứng ngắc.
Cả phủ đều nâng niu nàng.
Gần như khiến cho đôi mắt của Ngôn Kiều Kiều đỏ bừng.
Gần năm năm, nàng dùng hết cách, cũng chỉ khiến lão phu nhân nâng nàng lên vị trí cao nhất Hầu phủ.
Từ đến nay, bao giờ nghĩ đến việc, nàng trở về, trực tiếp trở thành trưởng bối Hầu phủ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngôn Kiều Kiều tức giận đến run lên bần bật.
Hai kiếp tu dưỡng, suýt chút nữa kiềm chế cảm xúc.
Điều khiến nàng kinh sợ nhất là, càng tiến gần Ngôn Tuệ Tuệ, khí vận nàng càng cuộn trào mãnh liệt.
Nàng dùng hết tâm tư để đoạt lấy vận may, lúc vận may đang cuộn trào mãnh liệt, chỉ chực phá vỡ xiềng xích để trở bên nàng.
Lần trong Quốc Học viện ở gần nàng nửa canh giờ, tối về mặt nàng nát nhừ.
Ngôn Kiều Kiều giơ tay vuốt ve mặt, thậm chí...
Có thể ngửi thấy mùi hôi thối thoang thoảng má.
Càng nghĩ, càng khó lòng chấp nhận.
Mọi lượt bước nhà, Ngôn Kiều đầu tiên.
Đang chuẩn điều gì đó, thì thấy Ngôn Tuệ Tuệ : "Đều là vãn bối, tùy ý dập đầu là ."
"Lát nữa còn phiền A Bội dẫn dạo trong phủ, nhận đường." Tuệ Tuệ mang vẻ mặt của một bậc trưởng bối.
" , đúng . Đã đến giờ ăn trưa , mau cho chuẩn bữa trưa."
Lão Hầu gia lập tức giục dập đầu.
Ngôn Kiều Kiều ý điều gì đó, nhưng đều chặn . Dù tính toán kỹ lưỡng đến , cũng ngờ rằng bản thấp hơn một bậc về vai vế.
Đôi chân thon thả của Ngôn Kiều Kiều như mang nặng ngàn cân. Bao năm qua, nàng cướp bao nhiêu vận may của Ngôn Tuệ Tuệ, Hầu phủ nâng đỡ lên vị trí cao tột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-209.html.]
Bên ngoài, tín đồ vô , ngay cả hoàng thất cũng kính nể nàng.
Hôm nay...
Khi vị chủ nhân chính thức trở về, nàng như một trò hề.
Ngôn Kiều Kiều ghen tị đến cực điểm.
Mọi đều quỳ xuống, thành thật dập đầu.
Ngôn Kiều Kiều ở vị trí đầu tiên, đầu gối khẽ cong, nhưng thể cong thêm nữa.
"Chờ ..."
"Kiều Kiều là Thần nữ giáng trần, là báu vật của Đại Việt, nàng quỳ xuống với ngươi, ngươi chịu nổi ?" Lão phu nhân nhíu mày, thể nào thấy bảo bối cưng của quỳ xuống đứa nghiệt chủng Ngôn Tuệ Tuệ .
Kiều Kiều là mây trăng trời xa, Ngôn Tuệ Tuệ chỉ là bùn lầy đất.
"Có chịu , quỳ xuống là ngay." Tuệ Tuệ nhàn nhạt .
Thật là nực , đời , gì mà chịu .
Nhục nhã ư?"
Mất mặt ?"
Sau còn những chuyện nhục nhã và ê chề hơn nữa.
Tuệ Tuệ chỉ cần thấy nàng, trong đầu liền hiện hình ảnh bản giam cầm như một con vật nàng nuôi nhốt, ăn thịt uống máu.
Xương cốt của nàng như thể từng chút từng chút nhói lên.
Ta sẽ đoạt tất cả, khiến ngươi từ cao ngã xuống, tận mắt thấy sự mất mát của chính !
Muội của , ngươi sẵn sàng ?
Lão Hầu gia hiếm hoi lộ vẻ vui.
"Kiều Kiều, Tuệ Tuệ giờ là trưởng bối, dù là Thần nữ cũng thể vi phạm lễ nghi."
Ngôn Kiều Kiều mím chặt môi, cả khuôn mặt trắng bệch.
Tuệ Tuệ, ngươi hà tất như báo hổ hung hăng như ? Ngươi ôm , cũng của Kiều Kiều, ngươi bức Kiều Kiều gì? Các ngươi đều là con của nương, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, nương nỡ các ngươi như mà." Lý thị nhẹ nhàng lau nước mắt, hai nữ nhi đối đầu , điều đối với nàng là sự khó chịu như kim châm.
nàng bao giờ suy nghĩ kỹ về điều đó.
Lòng bàn tay của nàng luôn dày hơn mu bàn tay.
Tuệ Tuệ nàng một cách thờ ơ.
Miệng hé mở.
"Hướng Vi, ngoài cửa ."
Lý Hướng Vi, khuê dang của Lý thị.
Tình mẫu nữ của Lý thị bỗng chốc đông cứng.
Trong chốc lát, mí mắt của Lý thị gần như trở nên dữ tợn.
Ta đối với ngươi hiền con thảo, ngươi đối như là một lão thái quân hiền từ?? Ngươi chơi kiểu ?
Ngươi chuyện tình cảm với nàng, nàng nhắc nhở ngươi về thứ bậc.
Lý thị hít một thật sâu, tức đến mức đầu ngón tay run run.
"Nghe lời tiểu sư thúc ." Lão hầu gia cũng thích cái tật của nàng .
Còn lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, lừa ai !
Tiểu thúc hai tháng về, cũng thấy nàng chút lo lắng nào.
Nếu là Ngôn Kiều Kiều, đoán chừng nàng như thể trời sập xuống.
Lý thị từng bước di chuyển, ánh mắt của như những cái tát. Đánh cho mặt nàng đỏ bừng và sưng vù, gần như thể ngẩng đầu lên .
Những thất, những thông phòng, nàng với ánh mắt đầy chế giễu.
Thể diện mà Kiều Kiều dày công vun đắp bao nhiêu năm về cho nàng, chỉ trong một đêm tan biến .
, đây chính là một mối họa.
Lão đạo sĩ sai.
Trong lòng Lý thị thầm nghĩ.
Ngôn Kiều Kiều hít một thật sâu, cố gắng kìm nén cơn giận dữ của , quỳ xuống mặt nàng.
Bỗng nhiên...
Viên ngọc trong suốt màu xanh lục cổ nàng đột nhiên phát một tiếng giòn tan.
Ngay lập tức...
Nổ tung thành bốn phần năm mảnh.
Ánh sáng mờ nhạt lơ lửng trong khí, linh khí tản khắp nơi.