Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 206
Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:53:19
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phủ Thừa Ân Hầu.
Lão Hầu Gia Thừa Ân Hầu oai phong lẫm liệt sang bộ trường bào mới toanh.
"Ngươi còn đó gì? Sắp đến giờ đón tiểu sư thúc . Mọi thứ trong phủ chuẩn xong ?"
"Viện của Kiều Kiều dọn dẹp xong ?"
"Tiểu sư thúc là bối phận cao nhất trong phủ , ở viện chính là điều đương nhiên. Ngươi thật sự nuông chiều Kiều Kiều quá mức!" Lão Hầu gia nhịn , trách móc thêm vài câu.
"Tiểu sư thúc là bối phận cao nhất trong phủ, ngươi nghĩ để nàng ở viện phụ? Như hợp lý ? Xét về vai vế, nàng là cao nhất."
"Xét về phận, nàng cũng là quận chúa do tiên hoàng phong tặng. Kiều Kiều là vãn bối trong phủ, vì dập đầu với nàng là điều đương nhiên!"
"Hoàn là do ngươi nuông chiều nàng, ngươi cứ tiếp tục nuông chiều ! Bên ngoài thì tín đồ tôn thờ, trong phủ thì kính trọng, coi trọng trật tự tôn ti , sớm muộn gì cũng sẽ ngã nhào một cú lớn!" Lão hầu gia hài lòng, vội vàng , hôm qua Ngôn Kiều Kiều rơi vài giọt nước mắt, lão phu nhân trực tiếp cãi với ông một trận.
Vết thương má của nàng vẫn thể nào lành , má trái luôn che đậy bằng khăn che. Vết thương nứt lành, lành nứt .
Gần đây, tính khí của nàng cũng đổi nhiều, trở nên nóng nảy hơn.
Lão phu nhân bỗng chốc đỏ hoe mắt: "Ngươi... Ngươi những lời để Kiều Kiều thấy thì sẽ tổn thương đến mức nào chứ?"
"Nàng vì ai chứ? Còn vì Hầu phủ ?"
"Trong lòng ngươi chỉ sư môn của ngươi, chỉ tiểu sư thúc của ngươi."
"Tóc dài nhưng kiến thức ngắn, nếu sư môn, bây giờ cả ngươi, cũng Ngôn Kiều Kiều nàng! Nếu là một kẻ quê mùa, năm xưa ngươi chịu lấy ?" Lão hầu gia trong lòng cảm kích Lục lão, cảm kích sư môn, trong lòng ông ai thể thách thức uy quyền của sư môn.
Lúc bấy giờ, ông gì cả mà đến bái sư, kinh đô nhiều con em nhà giàu , nhiều gia đình quý tộc, nhưng lục Lão chọn riêng ông .
Đơn giản chỉ giúp đỡ ông một chút thôi.
Trong các tử của sư phụ, chỉ ông là thiên phú kém nhất.
Lão phu nhân sắc mặt , hít một thật sâu: "Thôi , là ngươi quan tâm đến sư môn. Kiều Kiều dọn dẹp chủ viện ?" Lão phu nhân nhắc đến chuyện .
Kỳ thực, bà và lão Hầu gia vốn là hôn ước từ nhỏ.
Tuy nhiên, nhà họ Ngôn sa sút, khi ông đến đòi lời hứa và cầu hôn, nhà đẻ của bà đuổi ông .
Sau đó ...
Ông bái Lục lão thầy, chinh chiến khắp nơi chiến trường, lập công trạng, mới lấy vợ.
Bà mặt lão Hầu gia năng dè dặt, cũng bởi vì chột .
"Phủ chúng đương nhiên kính trọng tiểu sư thúc, ngươi cứ yên tâm. Mọi việc trong phủ đều sắp xếp thỏa. Kiều Kiều hôm qua giận dỗi, chỉ là vì giận Tuệ Tuệ..."
Vân Mộng Hạ Vũ
Lão phu nhân trong mắt lóe lên một tia vui.
"Kiều Kiều ở thư viện những lời cho Tuệ Tuệ, nàng nhận . Nàng thì mời tất cả bạn cùng lớp đến phủ Thượng thư chơi, mà mời Kiều Kiều. Điều khiến Kiều Kiều bàn tán... Nàng nhiều việc cho phủ Hầu, trong lòng thể buồn." Lão phu nhân cảm thấy bực bội trong lòng.
Bên ngoài còn đồn rằng, Chu Thượng thư đối với Ngôn Tuệ Tuệ .
Lão phu nhân mím môi, năm xưa bà khó khăn cầu xin Lão hầu gia bế Kiều Kiều bái sư, nhưng ngờ Lục lão cự tuyệt.
Lại mang theo Kiều Kiều tìm Chu đại nhân, Chu đại nhân là Lại bộ Thượng thư, là quan đầu trăm quan văn võ.
Ai ngờ, Chu đại nhân thèm lấy một cái.
Vậy mà giờ đây chịu cưng chiều tai tinh .
"Được , bảo bối của chúng thôi, con còn thể đòi hỏi khác cũng cưng chiều bảo của ? Nàng là vàng ròng, ai cũng thích."
"Tuệ Tuệ bên ngoài chịu đựng nhiều khổ sở như , trong lòng ắt hẳn là uất ức. Ngươi quản lý hậu viện, thì hãy sắp xếp việc cho ." Lão Hầu gia tâm tư quản lý chuyện hậu viện, lập tức kiểm tra từng việc của tiểu sư thúc.
Khi lão hầu gia rời , sắc mặt lão phu nhân mới thực sự trở nên u ám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-206.html.]
Ma ma ở lưng bà bóp vai, bóp vai : "Lão phu nhân, , là nhân tiện mời cô nương Tuệ Tuệ về nhà?"
"Hài tử đó, chỉ sợ là oán hận phủ Hầu chúng ."
"Nàng , chính là ghen tị với cùng đẻ đối xử hơn. Ôi, cũng đáng thương, đứa nhỏ chịu nhiều khổ sở, Hầu phủ chúng cũng nên bù đắp một chút. Chúng hạ xuống một chút, nâng kiệu đón nàng trở về là ." Ma ma nặng nhẹ .
Vừa dứt lời, bỗng tiếng lão phu nhân quát lớn: "Im miệng!"
"Nàng là cái gì? Còn chúng đích mời về. Nàng về thì tùy, Hầu phủ dung túng cho cái thói hư tật !"
"Nàng tưởng thể so sánh với Kiều Kiều ư? Nghiệt súc sinh chỉ để mang họa cho Hầu phủ!" Lão phu nhân ánh mắt đầy ghê tởm.
"Lưu ma ma nơi đó điều tra xong ?"
Ma ma lập tức : "Đã tra rõ , Lưu ma ma ngu ngốc chỉ ở Tú Sơn hai ba ngày, suốt thời gian đó đều ở trong thành phủ Vọng Sơn. Có lẽ gia đình cha nuôi của nàng phát chút tiền tài phi nghĩa."
"Thảo nào nàng về Hầu phủ kiêu ngạo thế, hóa là thiếu tiền. Thật sự nghĩ rằng ở kinh thành , tiền là thể thứ. Dù cũng còn quá nhỏ." Lão phu nhân lạnh một tiếng.
"Nàng ở nông thôn, rốt cuộc cũng con mắt xa trông rộng gì."
"Được , nếu nàng ở phủ Thượng thư thì ở đó . Dặn truyền lời cho nàng rằng, cứ mơ tưởng hão huyền về việc Hầu phủ sẽ đến đón nàng! Bà lão phẩy tay, nhàn nhã .
"Đi tìm một bộ trang phục giản dị đến, chiều nay đến phủ Thượng thư đón tiểu sư thúc. Tuy còn nhỏ, nhưng dù cũng là bậc trưởng bối, nên quá phô trương."
"Rõ ." Ma ma tìm quần áo.
Đến chiều.
Lão Hầu gia sớm chờ sẵn ở cửa phủ.
"Nghiên nhi ?" Lão Hầu gia nhíu mày hỏi.
"Phu quân hôm nay công vụ bận rộn, thể vắng mặt." Lý thị phu nhân Hầu gia vội vàng đáp.
"Thế Kiều Kiều ? Nàng là bậc vãn bối, đáng lẽ đến dập đầu với tiểu sư thúc chứ." Lão Hầu gia chỉ thấy tiểu sư thúc xúc phạm, đến mời nàng mà cũng đủ .
"Kiều Kiều hôm qua vết thương ngứa ngáy, cả đêm ngủ . Muốn dập đầu, đợi về phủ dập đầu cũng ." Lý thị nhỏ giọng đáp .
Lý thị mấy ngày nay chỉ lo lắng cho Ngôn Kiều Kiều, nhớ đến Ngôn Tuệ Tuệ.
Mọi cùng hân hoan, náo nhiệt khiêng kiệu đến phủ Thượng thư.
Lão phu nhân dẫn theo Lý thị đầu, dọc đường hỏi thăm, lão phu nhân vẫn quên tuyên truyền về sự hiếu thảo và tôn sư trọng đạo của Hầu phủ.
Mọi xong đều khen ngợi phẩm cách của Hầu phủ.
Khi tin tức truyền đến tai Chu Thượng thư, khóe miệng Chu Thượng thư suýt chạm đến gáy.
"Chẳng ngươi nỡ xa ? Sao vui thế?" Một câu của Tuệ Tuệ, trong nháy mắt khiến sắc mặt Chu đại nhân căng thẳng.
"Tiểu sư thúc hiếm hoi đến chơi, ở mấy ngày sắp . Ôi..." Chu đại nhân nhỏ giọng , thấy vẻ mặt của Tuệ Tuệ , vội vàng thêm.
"Nếu ngài nhớ ..."
"Ta sẽ về ở cùng ngươi?" Tuệ Tuệ hỏi.
"Không , đến phủ để thăm ngài. Không cần ngài di chuyển nhiều."
Đang chuyện, bỗng hầu đến truyền lời.
"Cô nương, ma ma truyền lời ở cửa, rằng cô nương về thì về, Hầu phủ đến mời thì cứ mơ giữa ban ngày."
Vừa dứt lời.
Người gác cổng đến báo.
"Tiểu cô nãi nãi, lão Hầu gia và lão phu nhân ở ngoài cửa chờ, thỉnh ngài lên kiệu."
Ồ, hóa là đích đến mời.