Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:53:14
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm tối.

Chu cô nương trốn trong chăn, vốn dĩ đoan trang hiền thục, lặng lẽ co trong chăn, chỉ lộ đôi mắt.

Mắt nheo , nhưng thở gấp gáp ẩn ẩn lộ sự căng thẳng của nàng.

Bỗng nhiên, bên tai truyền đến âm thanh.

Chu cô nương lo lắng đến mức chóp mũi toát mồ hôi lạnh.

Càng gần đến giờ Tý, nàng càng lo lắng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nàng giải tán hết trong viện, lúc yên tĩnh đến mức tiếng thở cũng thể thấy.

Vẫn còn tiếng kèn sô na.

Sô...

Tiếng kèn sô na??

Chu Cẩm Nghê đột nhiên cứng .

Âm thanh kèn sô na từ đến trong phủ? Chỉ đám cưới mới cần đến kèn sô na, mà âm thanh thổi sáo và đánh trống càng lúc càng gần, giống như...

Trực tiếp trôi qua đây.

Châu cô nương sợ đến mức răng va kêu lạch cạch, bỗng nhiên...

Một đôi tay ấm áp phủ lên những ngón tay lạnh ngắt của nàng.

Cúi đầu xuống, liền thấy tiểu tổ tông ngái ngủ dụi dụi mắt, hạ thấp giọng hỏi thầm: "Ta hỏi ngươi một chuyện..." Mặt mày nghiêm trọng, giọng điệu vô cùng nghiêm túc.

Chu cô nương trong lòng khẽ rùng , lòng chìm xuống đáy vực.

Tiểu tổ tông, lẽ nào cũng cách nào ?

Chu cô nương bỗng dưng trào dâng nỗi buồn, liền thấy đối phương hỏi: "Tuy là âm hôn, nhưng thể ăn tiệc ? Chẳng đối phương chuẩn bàn tiệc ."

Chu cô nương mơ màng thấy một câu, nhất là chuẩn sẵn tiệc.

Nếu thì thế nào thế nào...

Vừa dứt lời, con rối giấy liền khiêng kiệu hoa xuyên qua bức tường, rơi xuống mặt nàng.

Con rối giấy mặc áo liệm, mặt trắng bệch, còn điểm một chút son đỏ.

Đỏ tươi như máu, quái dị và đáng sợ.

Một con rối giấy béo ú như bà mối, giọng nhọn nhó :

"Mời cô dâu kiệu..."

"Mời cô dâu lên kiệu..."

Tất cả con rối giấy hô vang, mời cô dâu lên kiệu.

Chu cô nương còn kịp phản ứng, chỉ cảm thấy nhẹ bẫng, cả lơ lửng trôi trong kiệu hoa.

Tuệ Tuệ thấy đầu ngón tay nàng lập tức trở nên lạnh toát, liền hồn phách rời , trực tiếp kết ấn nàng, bảo xác.

"Gia Gia, phép cho ngoài căn phòng ." Nói xong, liền trực tiếp chui kiệu hoa.

Những con rối giấy như hề quan tâm đến nàng, nhấc kiệu hoa liền biến mất mắt Gia Gia.

"Này... Ơ kìa! Ngươi mang theo đũa ?!" Gia Gia kịp dứt lời, biến mất.

Chu Cẩm Nghê hồn phách ly thể, nguyên bản dọa đến run rẩy, nhưng ngẩng đầu lên, liền thấy một đoàn ánh sáng hướng về phía nàng.

"Cái gì ? Cái gì , chói mù mắt !!" Chu cô nương vội vàng che mắt .

Bàn tay ấm áp của Tiểu Tuệ lướt qua mi tâm nàng.

"Ngươi ly hồn, tức là thuộc về Âm phủ quản lý. Vì , ngươi thể thẳng ..."

Lời đầy ý của Tiểu Tuệ khiến Chu cô nương bớt sợ hãi hơn vài phần.

Cô nãi nãi , dường như...

So với Ngôn Kiều Kiều trong lời đồn, thì lợi hại hơn nhiều.

Nàng thế mà lên kiệu hoa âm hôn!!

Phải đợi đến khi Tuệ Tuệ lướt qua tầm mắt , nàng mới dám Tuệ Tuệ.

Mặc dù , uy thế to lớn toát từ Tuệ Tuệ cũng vô cùng đáng sợ. Nàng chỉ dám liếc sơ qua...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-204.html.]

Đây là sự áp chế bẩm sinh của thần linh.

"Ngài... Ngài..." Dù ngốc nghếch đến , nàng cũng nhận phận phi thường của Tuệ Tuệ.

"Suỵt..." Đến nơi .

Tuệ Tuệ nhẹ nhàng che miệng .

Quả nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng .

"Là tiếng của con ..."

"Mời cô dâu xuống kiệu..." - tiếng hô vang vọng từ bên ngoài, một cơn gió thổi bay tấm màn che kiệu.

Chu cô nương run lập cập.

Chỉ thấy lớp vải trắng tang thương chồng chất , hóa còn quấn một lớp màu đỏ...

Khung cảnh vui buồn lẫn lộn, khiến cả nổi da gà.

Chu cô nương như điều khiển, bước xuống kiệu hoa. Nàng thấy giữa linh đường, một nam nhân mặc hỉ phục đang .

Chân nam nhân ngập trong nước, cả bộ áo cưới cũng ướt sũng.

Mặt mày trắng bệch rợn , Chu Cẩm Nghê thấy , liền kinh ngạc kêu lên: "Là ngươi!!"

Không ai chú ý, kiệu hoa chui một nãi oa môi đỏ răng trắng, tay còn cầm đôi đũa.

"Hoàn của ngươi, của tiện phụ ! Tại chịu gả cho nhi tử của , tại chịu gả cho nhi tử của ! Hại con , hại con !" Một phụ nhân mặt tiều tụy bên cạnh.

"Hôm nay là ngày thất đầu của nhi tử , ngươi hãy gả cho nhi tử , cùng nhi tử hợp táng!" Phụ nhân đôi mắt đỏ hoe.

Đây đại khái là linh đường mới dựng, xây núi, bên ngoài còn đào sẵn hình dạng mộ phần, bên cạnh đặt sẵn quan tài, chỉ chờ hạ táng khi phong nhốt Chu Cẩm Nê trong.

Giữa sân một đạo sĩ già, đạo sĩ nheo mắt một lời.

"Lấy oán trả ơn! Năm xưa ngươi thi rớt, nhờ cha bài văn mẫu cho ngươi, mới giúp ngươi đỗ cử nhân! Ngươi dám hãm hại !" Chu Cẩm Nghê lớn tiếng quát mắng.

Phụ nhân rống lên: "Con si mê ngươi, vì ngươi mà thức khuya đèn sách, mắt suýt mù. Vất vả lắm mới thi đỗ cử nhân... Vậy mà ngươi sắp đính hôn với khác, con say rượu ngã xuống sông, tất cả đều do ngươi, đều do con hại nhi tử của !"

Chu Cẩm Nghê lạnh một tiếng: "Kẻ si mê Chu Cẩm Nghê , thiếu ngươi một !"

"Kẻ vong ơn phụ nghĩa, thật bi ai đáng ."

Phụ nhân thấy nhi tử i mắng đến mức ngẩng mặt lên , liền : "Thì ? Con sắp hợp táng với ngươi , c.h.ế.t ngươi cũng là quỷ của con ! Dù nhà họ Chu quyền thế thế nào, ngươi đột ngột chết, ngay cả Chu đại nhân cũng thể tìm manh mối!"

"Lão đạo sĩ, mau phép ! Làm phép cho họ hợp táng, nàng đời đời kiếp kiếp hầu hạ nhi tử của !" Vất vả lắm mới thi đỗ cử nhân, mong chờ toả sáng, thế mà c.h.ế.t đuối thương tâm.

thể cam tâm, thể cam tâm !

"Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga."

"Già lẩm cẩm vẫn còn ăn bậy."

"Nhìn cái nhi tử thối nát của ngươi, còn bằng ngón chân cái của !"

Bỗng dưng, giọng dồn dập vang lên.

Mọi theo tiếng , liền thấy một cô nương nhỏ nhắn, mềm mại đang hai chú chim nhỏ vai ngừng hót líu lo.

"Nôn... Xấu xí! Ngươi xí đến mức khiến buồn nôn..." Hai con chim kêu bay, giọng mắng ác và chói tai khiến phụ nhân tức giận đến mức chửi ầm ĩ.

Tuy nhiên, Tuệ Tuệ chỉ đạo sĩ và : "Người sống mà phối hôn với âm, trái với lẽ trời! Ngươi học thuật thu hồn từ ?

Tuệ Tuệ vốn dĩ là thần linh, giờ phút uy quyền trời đất hiển hiện, bầu trời bỗng lóe lên một tia sấm sét.

"Nếu ngươi , thể bắt hồn ngươi xem thử..." Tuệ Tuệ một cách nhẹ nhàng như mây bay gió thoảng.

Nàng vẫy tay nhẹ, Hắc Bạch Vô Thường đang nhâm nhi chén rượu ngon địa ngục trong nháy mắt xuất hiện ở đây.

Hắc Bạch Vô Thường còn đang ngơ ngác, ngoái đầu , thấy dáng vẻ của Tuệ Tuệ.

Cây câu hồn trong tay suýt nữa rơi xuống đất.

Tên đạo sĩ sợ hãi đến mức run rẩy, quỳ xuống đất "bịch" một tiếng.

"Ta gì cả, chỉ lừa bịp thôi. Là họ kết âm hôn, vốn chỉ định qua loa cho xong, nhưng ngờ ba ngày mách cho cách thu hồn, nào ngờ triệu hồi thật."

Hoá , đây chỉ là kẻ lừa đảo giả vờ thần thánh.

Đạo sĩ run rẩy khai , Hắc Bạch Vô Thường mặt mày nghiêm nghị: "Chuyện chúng nhất định sẽ bẩm báo lên Diêm La, kẻ dám tự ý câu hồn, rối loạn sự yên bình nơi trần gian."

Hắc Bạch Vô Thường xuất hiện, mụ đàn bà dữ dằn sợ hãi ngã quỵ xuống đất.

Có, quỷ kìa!

Loading...