Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:53:09
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Trọng Quang thể nào ngờ rằng sẽ ngày hôm nay.

Trên triều đình, ông là Thượng thư quyền lực, nắm giữ cục.

Đối với bề mặt Hoàng đế, ông ước thúc bệ hạ và luôn luôn cảnh giác, để bệ hạ sai đường.

Đối với bề , ông gương cho trăm quan văn võ, nghiêm khắc đối xử với việc.

Trong lòng bá quan văn võ, ông nghiêm túc và nghiêm khắc.

Đây cũng là lý do khi Hoàng thượng sủng ái Ngôn Tuệ Tuệ, văn võ bá quan thỉnh cầu ông mặt.

Bởi vì chỉ ông mới dám liều lĩnh can gián Hoàng thượng.

Và lúc ...

Chu Thượng thư vẫn cởi bỏ quan phục, ông với vẻ mặt hiền hòa, thiện bưng khay điểm tâm mời các vị khách nhỏ.

"Đây là điểm tâm mới đến phủ Thượng thư, hãy nếm thử..."

"Ngài nên bớt ăn đồ lạnh, cẩn thận đau bụng."

Chu Thượng thư với vẻ ngoài hiền hòa, dễ gần khiến cho một nhóm bạn nhỏ kinh ngạc.

Đây là dáng vẻ của một đại lão trong lời đồn đại?

Cha bậy!

Chu Thượng thư là một hiền hòa, dễ gần bao.

Còn lão phu nhân, rõ ràng cáo mệnh, bái yết, bà lớn tuổi, còn đích ngoài chào hỏi họ.

Hoàn giống với vẻ nghiêm khắc trong lời đồn.

Đám hài tử chạy tung tăng trong phủ Thượng thư.

Mãi đến khi hoàng hôn buông xuống, các phủ thấy hài tử về mới vội vàng đến đón.

Phải rằng, ngày hôm nay kéo gần cách giữa tiểu Tuệ Tuệ và cả lớp.

"Ngươi thật lợi hại, ở phủ Thượng thư như cá gặp nước. Ôi, đánh cũng đánh ngươi, học thuộc cũng học thuộc bằng ngươi... Ngay cả phủ Thượng thư cũng đối xử với ngươi như ." Lũ bạn nhỏ chua xót.

Cha họ là tín đồ của Ngôn Kiều Kiều, cho nên ngày thường cũng ảnh hưởng.

nữa, Ngôn Kiều Kiều cùng lớp với họ, tiếp xúc với Tuệ Tuệ, cái ảnh hưởng lơ lửng trong đầu lập tức cắt đứt.

Tuệ Tuệ nheo mắt ở cửa tiễn : "các ngươi cũng đừng tự ti nhé."

Tiểu gia hoả một cách dịu dàng.

Thật các ngươi cũng tuyệt.

"Chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa là thể vượt qua vũ của ."

"Anh vũ của cũng giỏi..."

"Trái trái , một chút Đạo Đức Kinh nào."

Hai con chim nhỏ bên trái và bên lập tức lắc lắc đầu mà ngâm nga lên.

Chú chim bên trái một câu, chú chim bên một câu, hai chú chim liền mạch chỗ hở.

Làm cho một đám học sinh nhỏ đang vui vẻ, bỗng chốc nụ mặt dần dần biến mất.

Liền cửa phủ Thượng thư, đều òa lên .

Ngày thứ ba học.

Bạn cùng lớp của nàng lóc trở về nhà.

Lần , họ dám cho cha .

Đánh thắng, học hành bằng, giờ đây, thua cả con chim của đối phương...

Thật là mất mặt!

Càng càng buồn.

Chỉ còn nước về nhà âm thầm nỗ lực, khiến kinh ngạc.

Mặc dù đến cuối cùng, cũng chỉ thắng hai con chim.

Tuệ Tuệ ở cửa vẫy vẫy chiếc khăn tay nhỏ, vô cùng vui vẻ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vừa , lão Thượng thư cũng nức nở lau nước mắt.

"Trọng Quang, ngươi ? Có tâm sự gì với sư thúc ? Sư thúc sẽ đòi công lý cho ngươi! Sư môn sẽ giúp ngươi tìm sự công bằng!!"

"Có Cửu Tiêu ca ca khiến ngươi tức giận?"

"Phải chăng ngươi chịu ức h.i.ế.p ở triều đình?"

"Súc Ngọc , ngươi cũng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-202.html.]

Tuệ Tuệ càng , hai càng dữ dội hơn.

"Trọng Quang , tay ngươi nổi bọng nước thế ? Ngươi là quan lớn, còn tưởng con ngày ngày khuân gạch!" Tuệ Tuệ lẩm bẩm theo ông .

Chu đại nhân rưng rưng nước mắt.

Mỗi ngày khi tan triều, ông đều đến tẩm cung của hoàng đế khuân gạch suốt nửa canh giờ!

Chu Thượng thư suốt đêm, mắt sưng húp.

Tuệ Tuệ cửa sổ, miệt mài múa bút thành văn.

"Thứ đáng chết, ăn cắp đồ trả , là thứ lành gì!"

Đang chuyện, bỗng tiếng nức nở khe khẽ bên tai.

"Cô nương, phủ Thượng thư ma ? Nô tỳ mỗi đêm đều tiếng ..." Gia Gia nhỏ giọng hỏi.

Tuệ Tuệ trợn mắt : "Đừng mê tín mấy thứ phong kiến nhảm nhí! Trên thế gian ma quỷ! Thần tiên ma quỷ gì !"

Nói xong, trực tiếp xuyên tường mà qua.

Tuệ Tuệ một đường đến vườn hoa, mới cảm thấy tiếng lớn hơn mấy phần.

Càng sâu, càng cảm thấy tiếng vô cùng tuyệt vọng.

Tuệ Tuệ nhướng mày, thấy tiếng nước.

Tuệ Tuệ giật .

Nhanh chân bước qua khu vườn, quả nhiên, thấy trong ao một cô nương nhảy xuống.

Tuệ Tuệ kịp kêu lên, đầu ngón tay run lên, một luồng sức mạnh vô hình tuôn , quấn lấy cô nương trong nước, kéo nàng lên.

Gia Gia mới đến, liền thấy cảnh tượng .

Đừng mê tín phong kiến?

lúc kịp suy nghĩ nhiều, chỉ vội vàng lấy áo choàng của Tuệ Tuệ che chắn cho cô nương .

"Đây... cô nương Cẩm Nghê?" Gia Gia vô cùng kinh ngạc.

Chu Cẩm Nghê là đích tôn nữ của Chu Thượng thư, là một tài nữ nổi tiếng trong gia tộc. Năm ngoái đến tuổi cập kê, liền đến cầu hôn.

Cô nương Cẩm Nghê ho sặc sụa, nước mắt chảy ròng.

"Không... cản . Đừng cho tổ phụ và cha ... là Cẩm Nghê, Cẩm Nghê với họ." Chu cô nương đột ngột bật nức nở.

"Cẩm Nghê thể báo đáp ơn dưỡng dục của cha , chỉ thể kiếp đền đáp. Cẩm Nghê, thể mang họa đến cho phủ ." Mắt Chu cô nương thoáng hiện một tia sợ hãi.

Tiếng nức nở đè nén của Chu cô nương khiến Tuệ Tuệ và Gia Gia .

"Chu cô nương, tiên hãy nhà một lát ? Cẩn thận đánh thức khác." Gia Gia thấy tinh thần nàng hoảng loạn, nào dám để nàng rời .

Lập tức nửa kéo nửa mời, dìu nàng trở về viện của Tuệ Tuệ.

Chu cô nương một hồi đường, tâm trạng bình tĩnh hơn nhiều, tuy nhiên lạnh đến run rẩy.

Chu cô nương là một tiểu thư điển hình xuất từ gia đình danh giá, hiền thục, độ lượng, coi trọng quy củ, đối với Tuệ Tuệ luôn luôn cực kỳ kính trọng.

"Cẩm Nghê, chăng Trọng Quang quá khắt khe với ngươi?"

"Tên khốn , bức ép cháu gái chết? Ngươi uất ức, ngươi cho ! Ta sẽ đòi công bằng cho ngươi! Ta đuổi khỏi sư môn mới là lạ!" Tuệ Tuệ tức giận đến mức mắt đỏ hoe.

"Không, tổ phụ. Phủ đối xử với Cẩm Nghê , Cẩm Nghê đều hết." Chu cô nương vội vàng giải thích.

Nàng tổ phụ coi trọng Tiểu sư thúc đến mức nào, nếu Tiểu sư thúc đuổi ông thật, ông e rằng đầu sẽ treo cổ.

Đừng vẻ mặt cả ngày uất ức của ông , thực cưng chiều tiểu sư thúc nhất chính là ông .

"Là Cẩm Nghê... Cẩm Nghê thứ gì đó quấn lấy." Chu cô nương .

"Cẩm Nghê đầu năm nay đính hôn, chỉ chờ đến năm thành . Cẩm Nghê và tuy là lưỡng tình tương duyệt, nhưng cũng là... cũng là mong đợi lẫn ."

" dạo ... dạo Cẩm Nghê gặp ác mộng." Chu cô nương sắc mặt lộ vẻ sợ hãi.

Trong mơ, khiêng kiệu hoa đến rước Cẩm Nghê. Người khiêng kiệu hoa , chính là giấy trong tiệm quan tài.

"Cẩm Nghê vốn tưởng chỉ là một giấc mơ..."

Chu cô nương sắc mặt trắng bệch, năm ngón tay tự giác nắm chặt thành nắm đấm.

" mà, hôm nay lúc ban ngày ngủ trưa, mơ thấy đó mai sẽ đến đón . Khi tỉnh dậy, trong tay đang nắm một mảnh giấy vàng. Trên đó là ngày tháng năm sinh của đó."

"Hơn nữa, ..." Chu cô nương run rẩy mở khuy áo.

Chỉ thấy cổ một dấu ấn.

"Ta thể liên lụy phủ Thượng thư, thứ đồ đó, liền là cực kỳ âm độc." Chu cô nương tuyệt vọng che mặt.

Tuệ Tuệ nhướng mày.

Đây là dấu ấn chỉ ở những ép gả âm hôn.

Loading...