Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:53:07
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuệ Tuệ phủ Thượng thư ngày thứ hai.

Buổi tối nướng con vật cưng của Chu Thượng thư.

Ông nuôi một con gà trống ngũ sắc.

bộ lông rực rỡ, thịt mềm mại.

Chu Thượng thư đích nhóm lửa cho nàng, rắc thêm gia vị.

Cái đuôi dài xinh , còn cho nàng một quả cầu lông.

Đêm đó, Chu Thượng thư ngủ, vội vã đến phủ Thừa Ân Hầu lôi sư mắng một trận, lão Hầu gia đến nay vẫn nguyên do.

Chỉ rằng, gần đây sư lớn đặc biệt ưa.

Có lẽ, đây là lời nhắc nhở lão gia nên đưa đứa cháu hư hỏng về nhà. Lão phu nhân thấy lão Hầu gia thất thểu trở về, khỏi cau mặt .

Lão hầu gia năm xưa xuất hèn mọn, may mắn Lục lão đề bạt, những năm qua mới gây dựng cơ nghiệp.

Lão Hầu gia tự thiên phú của cao, năm xưa sư phụ vì mềm lòng mới thu nhận ông, phủ Thừa Ân Hầu thể ngày hôm nay, một nửa công lao là của Lục lão.

Trong tâm của ông, sư môn xếp phủ Hầu gia.

Lão Hầu gia nào tâm tư quan tâm khác, đầu óc ông chỉ là sư môn sư môn.

"Tùy ý ngươi, ngươi tiếp lúc nào thì tiếp. Đại sư phận cao hơn, nhưng ít nhất cũng là cùng thế hệ. Tiểu sư thúc mới là trưởng bối!"

"Viện của tiểu sư thúc sửa xong ? Nhường gian chính của Kiều Kiều "

"Kiều Kiều ở kinh thành hô mưa gọi gió, là tâm phúc của nhà họ Ngôn. nếu sư môn, nhà họ Ngôn chúng lấy ngày hôm nay?"

"Tiểu sư thúc mới đến, tuổi tác cao, thể ở nhà phụ?"

"Trong thời gian , lau chùi cửa lớn cho sáng bóng, tiểu sư thúc nhất định qua cửa chính. Đừng để tiểu sư thúc mất mặt."

Lão Hầu gia nôn nóng như lửa đốt.

Lão phu nhân nhíu mày hỏi: "Lão gia, từ nhỏ Kiều Kiều ở viện chính, thể nhường chỗ? Ngươi bảo Kiều Kiều nghĩ ?"

"Hơn nữa, Kiều Kiều yêu mến. Trong kinh thành, nhiều quan chức cao cấp đều là tín đồ của nàng."

"Kiều Kiều cống hiến nhiều cho Hầu phủ. Sao ngươi thể bảo nàng dọn ngoài? Dọn ngoài thì ở ?" Lão phu nhân ông với vẻ khó tin.

Lão Hầu già ít khi nổi giận, từ khi truyền tước vị cho trưởng tử, liền quản việc trong phủ, những năm qua cũng mặc kệ họ xằng bậy.

chỉ riêng việc sư môn, tuyệt đối thể nhượng bộ.

"Kiều Kiều nghĩ thế nào? Nàng thể nghĩ thế nào? Nếu nhờ sư môn, thể như ngày hôm nay của Ngôn gia? Nếu nhờ sư môn, Kiều Kiều cũng chẳng gì! Huống chi, sư phụ còn đích truyền tin đến, tiểu sư thúc chẳng khác nào sư phụ đích đến!"

"Sư phụ ở xa, thể báo hiếu bên cạnh sư phụ cũng thôi đành, lẽ nào để tiểu sư thúc cùng vãn bối ở lều tranh ?"

"Kiều Kiều thể dọn ngoài ? Đứa nhỏ bế ... tên gì nhỉ, tên Tuệ Tuệ? Vậy mà nàng vẫn ở bên bờ hồ nhỏ đó, muỗi nhiều, tối còn tối mịt, Kiều Kiều thể ở ?" Lão Hầu gia thổi râu trừng mắt.

"Được , trong vòng ba ngày dọn ngoài."

"Trong phủ luôn sẵn sàng chuẩn để kính cẩn đón tiểu tiếp sư thúc."

"Hầu phủ , còn thể chủ ?" Lão Hầu gia trực tiếp nổi giận.

Ông quan tâm đến việc nhà, nhưng một khi nổi giận, lão phu nhân dám cãi .

chỉ đành ông dọn sạch nhà chính, lấy vô đồ quý giá từ kho chất đầy .

Tâm đau như nhỏ máu.

Lão phu nhân bực bội, trằn trọc cả đêm ngủ.

Trực tiếp sai đến phủ Thượng thư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-201.html.]

Người cử là ma ma dạy dỗ bên cạnh lão phu nhân.

Ma ma dạy dỗ cửa phủ Thượng thư, mày nhíu , thấy Ngôn Tuệ Tuệ trong mắt lóe lên vẻ khinh thường: "Cô nương, náo loạn đủ thì nên về nhà thôi."

"Thể diện mà Kiều Kiều cô nương vất vả trăm cay nghìn đắng kiếm , thể nào đánh mất dễ dàng như . Ngài cũng sắp năm tuổi , cũng nên hiểu chuyện " Ma ma nàng một cái thật sâu.

"Ngươi hãy về nhà nhận , lão phu nhân dù cũng là tổ mẫu ruột của ngươi, sẽ tha thứ cho ngươi."

Tuệ Tuệ khẩy một tiếng.

"Ngươi thật là hài hước."

"Đây là do lão phu nhân sai ngươi đến ? Khi cả lớp bắt nạt , các ngươi đến giúp ?

Ma ma thể giữ vẻ mặt bình thản, lập tức : "Cô nương, nô tỳ tuy cô nương quen bệ hạ từ bao giờ, nhưng bệ hạ bận rộn với việc nước, thể luôn bảo vệ cô nương ."

"Người mà ngài nên dựa , vẫn là phủ Thừa Ân Hầu mà thôi."

"Ngài từ quê về, ngang ngược chịu nổi, đắc tội với các công tử phủ khác, lẽ nên từng nhà từng cửa bái phỏng xin . Ngài dựa uy thế của bệ hạ để lấy mặt mũi, nhưng gây thù chuốc oán cho Hầu phủ. Tấn Vương gia, trưởng công chúa, còn các đại nhân của các phủ, đều là đồng liêu của phụ ngài, nếu họ hận thù..." Ma ma lời còn dứt, bỗng thấy một giọng vang lên: "Cặp sách cho tiểu gia, tiểu gia mang cho ngươi."

Một ngoái đầu, liền thấy Phó Vô Lân của Tấn vương phủ, mím môi, vẻ mặt ngoan cường đeo cặp sách cho nàng.

"Này, bữa sáng của ngươi. Đây là điểm tâm ở thành Nam..." Tiểu quận chúa cũng vặn nhảy xuống xe ngựa, miễn cưỡng xách theo một hộp thức ăn.

Lời bà ma ma đột ngột dừng .

"Thừa nhận sai lầm? Tại thừa nhận sai lầm? Ta sai gì cả! Thật nực !"

"Muốn về, trừ phi phủ Hầu đích nâng kiệu đến rước về. Nếu , sẽ về." Tuệ Tuệ tiếp nhận điểm tâm do tiểu quận chúa đưa tới, cắn một miếng.

Ma ma lập tức mang theo vài phần tức giận: "Ngài quả là cốt khí, còn phủ Hầu đến mời ngài về, thì ngài đừng về nữa !" Nói xong, bà đầu bỏ .

mặt phu nhân thể diện, tự nhiên hiểu rõ phu nhân hài lòng với nàng đến mức nào.

Bởi mới dám coi thường nàng.

Lúc , Tuệ Tuệ khẽ một tiếng, chậm rãi mấy đứa trẻ.

Phó Vô Lân cầm tập vở của nàng, nàng một cách lúng túng: "Ngươi thà ở phủ Thượng thư cũng chịu về nhà? Phủ Thượng thư nhiều quy củ nhất, ngay cả khi ngủ giường ngủ cũng chú ý tư thế. Phủ Thượng thư chứ?" Trên mặt còn mang vẻ sợ hãi.

"Có gì sợ? Có Trọng Quang và Súc Ngọc chăm sóc , ai dám quản . Nếu ngươi tin, mời ngươi đến phủ Thượng thư chơi nha." Tuệ Tuệ bụng to, thể chèo thuyền, hề bận tâm.

"Trọng Quang? Súc Ngọc? Đó là ai? Sao từng qua?" Phó Vô Lân suy nghĩ một hồi, dường như từng qua hai cái tên .

"Đó là hậu bối của . Rất ngoan ngoãn." Tuệ Tuệ hài lòng với họ.

"Khụ... Ta thật sự thể ? Thực , từng đến Thượng thư phủ bao giờ. Nghe đáng sợ..." Ngoại trừ Lục lão về quê dưỡng già, Lại bộ Thượng thư là quan chức lớn nhất triều đình hiện tại.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thêm đó, Chu Thượng thư vốn tính cách cổ hủ, khiến nhiều triều thần khi gặp ông đều cảm thấy lo lắng.

Tiểu quận chúa xong, lập tức xách hộp thức ăn cũng chặt hơn vài phần.

"Hơn cả đáng sợ, hài tử nhà họ lời cử chỉ đều giống y hệt, bao giờ phạm sai lầm. Vậy... ngươi thể mời cùng ?

Tiểu quận chúa ghét Ngôn Tuệ Tuệ.

mà nàng mời đến phủ Thượng thư.

Trưởng công chúa, nương của nàng thấy phủ Thượng thư mà còn sợ hãi.

Ôi chao, nếu như nàng thể đến phủ Thượng thư khách, nương nàng nhất định sẽ coi trọng nàng hơn.

Tuệ Tuệ gật đầu, để tâm, đầu với hộ vệ rằng: "Trở về với Trọng Quang, muộn tí bạn bè đến thăm. Hãy dặn dò và Súc Ngọc chuẩn đồ ăn, nhớ ngoài tiếp khách."

Đoàn học sinh lớp vỡ lòng , tuy trong lòng thích nàng, nhưng đều ríu rít đòi cùng.

Tuệ Tuệ lập tức mời cả lớp.

Buổi chiều tan học, liền dẫn theo thẳng tiến phủ Thượng thư.

Loading...