Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:52:57
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước cửa phủ thượng thư bỗng chốc yên tĩnh.

Yên tĩnh đến rợn .

Mọi đều nãi oa như thấy ma quỷ.

Nãi oa toát lên vẻ trẻ thơ, ngây thơ và đáng yêu, lúc dang rộng hai tay thượng thư đại nhân.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa thị trong lòng giật , vội vàng : "Phụ , để ma ma đến . Hài tử còn nhỏ, hiểu chuyện, lễ nghi thể từ từ dạy ..." Cha chồng nàng từ đến nay vốn nghiêm khắc, mấy đứa con trong phủ đều sợ ông.

Ai ngờ, cha chồng cổ hủ nghiêm nghị của nàng một lời mà bước lên .

Tay duỗi , chút biểu cảm ôm lấy tiểu cô nương lòng.

Hứa thị...

Rít.

Công công ma nhập ?

Trơ mắt , tự bế Ngôn Tuệ Tuệ bước cửa lớn phủ thượng thư.

Phủ chuẩn sẵn bữa tối, chờ thượng thư đại nhân về ăn cơm.

Nội quy trong phủ nghiêm khắc, phủ rộng lớn lúc đang chuẩn chu đáo, hề tiếng ồn ào náo nhiệt.

Chỉ khác là, hôm nay khi hầu hành lễ, đều nhịn lộ vẻ kinh ngạc.

Hứa thị vội vã theo .

Hứa thị là một quý nữ điển hình của kinh thành, khi thành hôn cũng là một trong những phụ nhân hiền thục nhất, quản lý phủ thượng thư, sắp xếp việc nhà đấy.

Hứa thị mặt đầy ngạc nhiên.

Chuyện giống như .

Nửa canh giờ , cha chồng còn truyền lời về, sẽ mang về một đứa nhỏ hư.

Đặc biệt dặn dò cả phủ, nhớ nghiêm khắc dạy dỗ đứa nhỏ .

Đây...

Đối phương chịu xuống bộ, ông còn tự bế phủ?

Để mặc cho đối phương dùng bàn tay bẩn dầu mỡ chà lên .

Bước đại sảnh, lúc chỗ .

Thấy lão gia bước , họ liền dậy hô to: "Lão gia tử về ..."

"Mời tổ phụ . ."

"Mời phụ ..."

"Mời lão gia ..." Mọi vội vàng dậy hành lễ, cúi đầu... bỗng thấy thượng thư đại nhân mặt đen sì sì đang đeo một nãi oa cổ.

Đứa nhỏ đang vẫy tay chào họ.

Lão phu nhân giật .

Con trai ruột, cháu đích tôn cũng dám ở mặt ông ngang ngược.

Đây là??

Ngôn cô nương đưa về từ hoàng cung?

Lão phu nhân đứa nhỏ, thấy nàng thanh tú đáng yêu, so với Ngôn Kiều Kiều còn xinh hơn nhiều. Một đứa nhỏ xinh xắn như đưa đến nhà họ Chu để học quy củ, ôi chao.

Phủ Thừa Ân Hầu cũng thật nhẫn tâm.

"Hãy xuống ." Chu lão gia gật đầu.

Ngồi bên cạnh bà lão, phía là trưởng tử, trưởng tức, cùng với vài con thứ, phía nữa là con cháu đời .

Từng một khi thấy Chu đại nhân, đều tinh thần hăng hái hẳn lên.

Có thể thấy sự nghiêm túc và quy củ của nhà họ Chu.

"Trọng Quang, đây?" giọng mềm mại, ngọt ngào của nãi oa vang lên.

Leng keng!!!

Bên , tiểu thế tử hoảng hốt vỡ một cái chén.

Tiểu thế tử sắc mặt tái nhợt, đang dậy nhận , bỗng thấy tiểu cô nương gọi thẳng tên ông nội , vẻ mặt nghiêm túc ông nội.

"Trọng Quang, ghế." Ngón tay nhỏ bé của nàng chỉ thẳng vị trí cao nhất ở giữa.

Đó là...

Vị trí của lão gia tử.

Lão phu nhân giật , đang định lên tiếng cầu xin giúp nàng, thì bỗng thấy trán lão gia tử, mà mấy chục năm nay từng nhường nhịn ai, nổi đầy gân xanh vì tức giận.

Cuối cùng...

Nhẫn nhịn nuốt giận : "Mang ghế cho nàng ."

Mọi trợn mắt há hốc mồm.

Cả kinh thành đều đang , xem ngươi dạy dỗ quy củ cho nàng thế nào!!!

Chỉ thấy chiếc ghế đặt thẳng giữa, Ngôn Tuệ Tuệ lên.

Chu đại nhân suy nghĩ một hồi, thêm một chiếc ghế nữa thì quá chật, bèn dời một chiếc ghế đẩu nhỏ bên cạnh nàng.

Lúc , trong đầu bỗng dưng hiện lên hình ảnh nãy thấy trong ngự thư phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-197.html.]

Nàng ngai vàng.

Hoàng đế ghế đẩu nhỏ.

Ông lão mặt mày tái nhợt.

Chết tiệt, chung phận!

Lão gia tử tức giận thở hì hục. Mặc dù , tiểu gia hoả còn chỉ tay các món ăn bàn. Khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt giả vờ già dặn: "Trọng Quang , phiền giới thiệu các món ăn ở kinh thành ?" Ta mới đến đây, hiểu rõ lắm.

Phụt...

"Khụ... khụ... khụ..." Tiểu Thế tử đột ngột sặc nước bọt.

Mọi tê liệt .

Họ với ánh mắt gần như vô hồn vị lão gia một hai, coi trọng quy tắc nhất triều đình.

Chỉ thấy ông vẻ mặt cứng đơ chỉ bàn ăn: "Uhm... Món giò heo , là món đặc sản kinh thành..."

"Còn món thịt viên tứ hỉ, chua ngọt thanh tao, là..."

Mọi lão thái gia lắp bắp gọi tên món ăn một cách ngơ ngác, từng cái một giới thiệu cho nàng.

Lão phu nhân thể nhịn , ông với vẻ mặt như thấy ma quỷ.

Khi bà mới gả đây, bao giờ đối xử như .

Mấy chục năm , bà bao giờ thấy cảnh !

Điều đáng sợ hơn là, lão gia tử đang , nàng đang .

Lão gia tử giới thiệu gắp thức ăn cho nàng, mỗi món đều gắp một phần cho bát của nàng.

Tuệ Tuệ ăn gật đầu.

"Ngươi cũng ăn Trọng Quang, đừng đó nữa. Mọi cùng bắt đầu nào, đừng ngại nhé. Cứ coi như nhà , thoải mái một chút nào..." Tuệ Tuệ vui vẻ tột độ, thuận miệng còn hiệu .

Nhà , nhà !!

Đại sư điệt là vai vế cao nhất phủ , cũng còn cha , thì ai thể quản thúc nàng nữa.

Mọi , đây còn coi như nhà ??

Bỗng nhiên, một linh cảm lành.

Lão thái thái khựng bước.

"Trọng Quang , đừng nữa, xuống ."

"Đây là..."

"Súc Ngọc ? Cưới tức phụ , cưới lắm, vượng phu." Tuệ Tuệ cố gắng nhớ cảnh lão gia tử trong thôn đối xử với con cháu.

Mô phỏng y chang.

"Phụt..."

Lần , tiểu thế tử phun nước miếng đầy mâm.

"Súc Ngọc?" Tiểu Thế Tử năm nay mười hai tuổi, vẻ mặt kinh ngạc nàng.

Trọng Quang là tổ phụ của !

Súc Ngọc là tổ mẫu của !

Trọng Quang Trọng Quang , tiếng gọi vang vọng khắp nơi, ngóc ngách đều vang vọng tiếng Trọng Quang.

Quả nhiên, bà lão ngẩn một lúc,

Sống lâu như , lâu lắm ai gọi bà là... Súc Ngọc.

Mặt Chu đại nhân sắp nhịn nữa, tất cả con dâu, cháu trai, cháu gái đều về phía nàng.

"Chẳng nàng đến để... học quy củ ?" Hứa thị nhịn , lắp bắp .

Như , thật sự là đến để học quy củ ?

Đây e rằng là đến dạy lão thái gia quy củ nhỉ?!

Lão thái gia đưa tay che mặt.

"Đây là..." Giọng u ám, từng chữ từng câu : "Đây là... tiểu sư thúc của ."

"Các gọi nàng là... Tiểu cô nãi nãi ." Chu đại nhân nuốt khan nước bọt, ông cũng ngờ, ông mời về một vị tôn đại Phật sống nhăn!

Bố phận đại Phật còn cao hơn cả ông.

Sự tĩnh lặng kỳ lạ bao trùm Chu phủ.

"Sư thúc? Lục lão cho sư phụ khuất, mới thu nhận tiểu sư ?" Lão phu nhân Mắt tối sầm , chẳng lẽ bà ở tuổi còn thỉnh an?

Nhìn Chu đại nhân với ánh mắt oán trách.

Trước nay luôn ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu, vị Chu đại nhân giờ đây cúi gằm mặt, trông như trái cà tím héo úa.

"A... tiểu ư thúc. Nàng lén lút kinh thành."

Nàng còn mang theo thư của sư phụ, dặn dò ông hiếu thuận với tiểu sư thúc, đối xử với nàng còn kính trọng hơn cả sư phụ.

Nhóm nhà họ Chu mặt đầy tuyệt vọng.

Ngươi thế mà mời một vị tổ tiên sống về đây ?!

Còn dạy lễ nghĩa ??

Nàng là trưởng bối tối cao trong Chu phủ, chẳng dạy dỗ ai thì dạy dỗ ?

Chu đại nhân, mặt mày như đưa đám.

Loading...