Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 195
Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:52:52
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi chiều tan học.
Ngôn Tuệ Tuệ về phủ Thừa Ân Hầu, Phó Cửu Tiêu trực tiếp đưa nàng trở về hoàng cung.
"Hôm nay thịt?" Tuệ Tuệ đầy một bàn ngự thiện, mắt sáng lấp lánh.
Vương công công lặng lẽ trời, thở dài não nề.
Mới sáng sớm.
Vị Hoàng đế trẻ tuổi khoẻ mạnh bỗng kêu chóng mặt, vô lực.
Mặt mày phần tái nhợt.
Vương công công vội vàng triệu thái y đến bắt mạch, thái y chẩn đoán vài , đoán rằng lẽ do bệ hạ ăn chay trường lâu ngày, ảnh hưởng đến thể chất.
Nhóm thái y quỳ rạp mặt đất, van nài bệ hạ khai trai.
Hoàng đế mới miễn cưỡng chấp nhận.
Giờ đây thấy khuôn mặt môi đỏ răng trắng của Hoàng thượng, Vương công công mà hiểu chứ.
Hoàng đế chịu tang ba năm, chỉ vì triều thần nhét hậu cung.
Nay khai trai, chỉ vì chê thức ăn thanh đạm trong cung, chịu cung.
Tuệ Tuệ ăn bữa ăn ngon miệng và thỏa thích.
"Ngự thiện trong cung quả danh bất hư truyền, , ôi, nhận một đầu bếp cha." Ước mơ cả đời của Tuệ Tuệ là nhận một đầu bếp cha.
Hoàng đế nhai một miếng, mí mắt giật giật.
"Tẩm cung sửa sang , qua một thời gian sẽ thể dọn ở, đến lúc đó... cung ở ?" Phó Cửu Tiêu nàng chằm chằm.
"Trong cung đầy đủ Mãn Hán tịch, ngày nào ngươi cũng ăn cũng chán."
Tuệ Tuệ lập tức gật đầu, xoa xoa cái bụng tròn vo, oán giận : "Sao mà thể mọc thêm hai cái dày chứ."
Vừa ăn vặt, ăn ngự thiện.
Tuệ Tuệ đợi đến trời tối.
Buổi chiều tối, Vương công công đột nhiên ngự thư phòng.
"Tâu bệ hạ, Lại Bộ thượng thư xin bái kiến." Vương công công lén liếc Ngôn Tuệ Tuệ, tiểu cô nương đang sấp long ỷ của Hoàng đế, cầm bút giấy vẽ.
Hoàng đế thì, dời một chiếc ghế nhỏ bên cạnh nàng.
Phó Cửu Tiêu mí mắt giật một cái, Lại Bộ thượng thư !!
Đệ tử cưng của Lục Các lão.
Kể từ khi Lục lão cáo lui, Lại Bộ thượng thư, với tư cách là trưởng quan của lục bộ, luôn giám sát lời và hành động của bệ hạ, từng giờ từng phút giám sát Hoàng đế.
Ngay cả giám quan cũng thể so sánh với sự tận tụy của .
Lục lão thích Phó Cửu Tiêu.
Cùng với tử của , họ cũng chê bai, chỉ trích .
Tuy nhiên, thể rằng triều đình, vài tử của ông khả năng mạnh mẽ, và một lòng vì dân, đều là việc thực tế.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phó Cửu Tiêu cũng từng cạnh tranh, tranh đua với họ.
Chỉ cần thể mang lợi ích cho dân, Phó Cửu Tiêu đều thể chấp nhận.
"Truyền." Phó Cửu Tiêu chiếc ghế nhỏ, nhàn nhạt .
"Truyền Lại Bộ thượng thư yết kiến." Vương công công lớn tiếng hô to.
Ngoài cửa, tiểu thái giám hầu dẫn Chu đại nhân tiến lên.
Chu đại nhân sở hữu gương mặt vuông vức mặt chữ điền, thoạt toát lên vẻ chính trực và cổ hủ tột độ.
Là kiểu vô cùng coi trọng quy củ.
Chỉ thấy ông bước điện quỳ ngay điện, hành lễ với Hoàng đế, tìm sai sót nào, thứ đều chính xác.
"Chu đại nhân, đến muộn thế , chẳng lẽ là Lại Bộ chuyện gì quan trọng?" Hoàng đế nhướng mày.
Ánh mắt của Lại Bộ thượng thư, dừng thẳng Ngôn Tuệ Tuệ.
Lại Bộ thượng thư thở dài một thật sâu. Nhìn thấy bệ hạ thậm chí cũng lên ngai vàng, ủy khuất co rụt đôi chân dài và xuống chiếc ghế nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-195.html.]
Một khuôn mặt đầy vẻ đau đớn: "Bệ hạ, thần hôm nay bệ hạ vì một đứa nhỏ mà đến Quốc học viện ầm ĩ? Còn cách chức phu tử nữa?"
Làm ầm ĩ?
Phó Cửu Tiêu nhíu mày: "Chỉ là dùng lý để phục mà thôi."
"Phu tử đó hỏi lý do gì cả mà dẫn dắt bộ học sinh xa lánh một học sinh, hành động như thể là điều mà lão sư thể ?"
"Hoàn đạo đức sư đồ, trẫm vĩnh viễn loại bỏ khỏi danh sách. Tất cả các học viện, vĩnh viễn tuyển dụng."
"Bệ hạ, ngài là vua của thiên hạ, thể tùy tiện dung túng cho một hài tử?!!"
"Thế mà ngài công khai vì nàng mặt ủng hộ! Đối phương còn là con của bá quan văn võ."
"Tất cả cáo trạng đều bầm báo lên danh nghĩa thần, thần thể nhắm mắt ngơ bệ hạ phạm sai lầm ?"
"Bệ hạ, ngài còn để nàng lên ngai vàng? Nàng chỉ là hài tử thất lạc bên ngoài của phủ Thừa Ân Hầu, ngài nên giao nàng về cho phủ Thừa Ân Hầu!!" Chu đại nhân trong mắt đầy phẫn nộ.
Tất cả văn võ bá quan đều tìm đến nhà ông, ông nhất định cho văn võ bá quan một lời giải thích.
"Phủ Thừa Ân Hầu chẳng lẽ nuôi nổi một hài tử ư?" Chu đại nhân tỏ vẻ khinh miệt với phủ Thừa Ân Hầu.
Lão Hầu gia phủ Thừa Ân Hầu, là Nhị sư của ông, tuy tư chất bình thường, nhưng hơn ở chỗ lòng báo quốc mãnh liệt.
Những năm qua cũng khiến ông nhận cao hơn vài phần.
Nhị sư quá dung túng cho hậu viện, hành vi cao ngạo và xa hoa, ông thích.
Tuệ Tuệ từ khi Chu đại nhân bước híp mắt ông.
Lại bộ thượng thư, ồ, đây là Đại sư điệt của nàng.
"Trẫm cưng chiều một hài tử, cần các ngươi đồng ý ?"
"Chu đại nhân, các quả là quá coi trọng bản ! Trẫm kính trọng ngươi là một lão thần, vì nước vì dân, lòng riêng. Trẫm hôm nay sẽ truy cứu ngươi, nhưng chuyện của Tuệ Tuệ, liên quan đến các ngươi."
Phó Cửu Tiêu nào chịu trả Tuệ Tuệ về.
Thừa Ân Hầu phủ đều là một đám bất công đến trong xương cốt.
Trở về, họ sẽ tra tấn Tuệ Tuệ đến mức còn là con nữa?
Ừm, mặc dù nàng cũng là dễ bắt nạt.
"Tâu bệ hạ, nay ngài là vua của thiên hạ, còn thể ngang ngược như ? Nàng mới trường mà thương cả lớp, ngài nhất định lời giải thích."
"Giải thích? Một lũ xa lánh, bắt nạt và chửi mắng hài tử còn học, giải thích gì?"
"Giải thích việc cha họ dạy con vô phương, đem họ cùng cách chức ? Hài tử dạy dỗ , còn quan chức gì nữa? Chẳng bằng về nhà nuôi heo!" Phó Cửu Tiêu cũng nổi giận, thế mà còn mặt mũi đến tìm Lại Bộ thượng thư!
Chu đại nhân mặt mày tối sầm.
"Nuôi heo? Vậy thì hơn nửa quan trong triều đình sẽ rảnh rỗi!" Chu đại nhân đỏ mặt đáp.
"Kẻ ăn bám, rảnh rỗi cũng thôi."
Phó Cửu Tiêu giống tiên đế ôn hòa, đây cũng là lý do Lục lão thích ."
Gián quan đụng đầu c.h.ế.t ngay trong triều, thèm chớp mắt.
"Bệ hạ, hôm nay, nếu ngài cho Ngôn cô nương , lão thần... lão thần sẽ rời khỏi cung nữa." Lại Bộ thượng thư hai lời, quỳ thẳng xuống giữa điện.
Mặt đầy nghiêm nghị.
"Đại Việt ba năm thiên tai, thể chịu nổi một tia lay động."
"Ngôn cô nương sinh ở nông thôn, hành vi phóng túng, đầu kinh thể đánh hài tử của văn võ bá quan lóc kêu cha gọi , nếu bệ hạ dung túng cho nàng nữa, e rằng nàng sẽ gây họa lớn."
"Ngôn cô nương thực sự cần quản giáo nghiêm khắc hơn. Nếu là con cháu trong phủ của lão thần, lão thần nhất định sẽ dung túng cho nàng như !" Lại Bộ thượng thư căm phẫn, căm hận Nhị sư nên , ngay cả cháu gái trong phủ cũng quản lý .
Bệ hạ cưng chiều nàng, thực sự quá mức.
Lại Bộ thượng thư lúc trừng mắt Ngôn Tuệ Tuệ một cách nghiêm khắc, trong mắt đầy vẻ hài lòng.
Ngồi , , tôn ti trật tự gì cả, bệ hạ mà nàng .
như lời của các vị đại nhân, bệ hạ quá dung túng cho .
"Bệ hạ, nếu ngài lo lắng cho nàng khi trở về Hầu phủ sẽ bắt nạt. Hay là... để nàng theo lão thần đến phủ Thượng thư ở vài ngày." Ông nhất định chỉnh đốn cái tính khí cho trò.
Ông nhất định thể trả cho Hoàng đế một Ngôn cô nương ngoan ngoãn, hiểu chuyện!!
Tuệ Tuệ mím môi, nở nụ với ông ... Mặt đầy sự từ ái.