Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 187
Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:14:31
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Sao thế ?!", giọng lão phu nhân bỗng trở nên bén nhọn.
"Nàng chỉ là một nha đầu nghèo khó ở nông thôn, mời cung ? Chắc chắn là gì đó sai sót!"
Mọi , bỗng chốc tỉnh ngộ.
, Ngôn Tuệ Tuệ từ nhỏ lớn lên ở biên quan, thể quen bệ hạ .
Thật nực .
Lão phu nhân sắc mặt đanh , : "Chỉ phủ Thừa Ân Hầu mới thể khiến bệ hạ quan tâm."
"Kiều Kiều là Thần nữ, là con cưng của trời, phủ Thừa Ân cũng nhờ mà hưởng nhiều lợi ích. Hồi tiên đế vô cùng sủng ái Kiều Kiều, giờ đây tân đế, ắt hẳn cũng ."
Lão phu nhân thầm nghiến răng.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tân đế nhất định tra rõ sự thật về Hầu phủ năm xưa, triệu kiến Ngôn Tuệ Tuệ cung, nhất định là để hỏi về chuyện . Hắn là vì phủ Hầu!"
"Vậy thì... thì một nha đầu lễ nghi như nàng gặp bệ hạ, mong là bệ hạ nổi giận, liên lụy đến Hầu phủ mới ." Nhị phu nhân vò vò chiếc khăn tay, nhẹ .
"Nha đầu oán giận với Hầu phủ, chỉ sợ ghen tị với Kiều Kiều, mong ngàn vạn đừng thêm dầu lửa bậy bạ. Đến lúc đó bệ hạ nghi ngờ Hầu phủ... mới thật là tạo nghiệp lớn." Tam phu nhân thở dài.
Lão phu nhân và Lý thị mặt càng lúc càng khó coi.
"Nhìn xem cái nghiệp chướng mà ngươi sinh !" Lão phu nhân mặt mày tối đen.
Lý thị mặt đầy vẻ khó xử.
Mặc dù là con dâu trưởng, nhưng gia đình nhà đẻ thất bại thảm hại, thể sánh bằng nhị phòng tam phòng.
Bao năm qua, tất cả đều dựa những đứa con thành đạt.
Đã kiếm thể diện cho nàng.
Lần đầu tiên mắng vì Ngôn Tuệ Tuệ.
Lòng đầy uất hận.
Sao cố gắng như , điều gì cả! Không hiểu nỗi khổ tâm của mẫu !
"Sao còn gọi đứa nghiệp chướng đó đây! Vừa về nhà quậy phá như , còn để nàng gây rối ngoài cửa nữa !" Lão phu nhân quát lớn.
"Vậy... Mở cửa phụ cửa chính?" - Nha nhỏ giọng hỏi.
Lão phu nhân mặt đầy vẻ vui, dù thích đến , nhưng giờ đây tân đế can thiệp, còn đường lui.
"Mở cửa lớn ."
Mọi đều mang vẻ mặt u ám, nhưng lúc Tuệ Tuệ quan tâm.
"Cô nương, mời , phu nhân và lão phu nhân đều đang chờ." Lưu ma ma giả vờ , thấy họ định kéo cả xe ngựa , liền nhíu mày.
"Ngươi đem những thứ rách nát kéo Hầu phủ gì?"
"Hầu phủ thiếu những thứ rách nát , cũng sinh rận ... Đừng bẩn mắt của chủ tử."
Lưu ma ma từ lâu , nhưng Ngôn Tuệ Tuệ thèm để ý đến bà , trực tiếp lệnh cho Tư Tử Dịch đánh xe ngựa phủ.
"Minh ca nhi còn về ?"
Gia Gia thì thầm: "Chúng mở vài cửa hàng ở kinh thành, xem đó." Việc kinh doanh trong nhà từ đến nay đều do lo liệu.
Tuệ Tuệ rõ hứng thú và năng khiếu lớn về thương mại, vì nàng bao giờ hạn chế .
Một đường phủ Thừa Ân Hầu, Tuệ Tuệ thấy một nụ nào.
Bố trí còn lộng lẫy hơn cả hoàng cung.
Mãi đến khi đến hậu viện, mới thấy các thị nữ qua đều cau mày nàng.
Nếu như nàng thật sự là một nữ đồng ngây thơ dốt nát, sợ là sẽ dọa sợ đến vỡ mật, chỉ nép nhà họ Ngôn mà dám gì.
nàng, .
Tuệ Tuệ dẫn trong nhà, xe ngựa dừng cửa.
Vừa bước cửa, thấy một giọng vang lên: "Thật đúng là dân nông thôn lên, thứ hư nát gì cũng tiếc vứt. Phủ chúng hạng nhà nghèo kiết xác, ngươi xem cái xe ngựa kìa, đến cả hòn đá cũng kéo phủ."
"Đây là những thứ gì , trông cồng kềnh bẩn thỉu. Người khác , còn tưởng Hầu phủ ngược đãi ngươi đấy." Đang là Nhị phu nhân, lúc đang nhún nhún vai, mỉm đầy mặt, nhưng trong mắt lóe lên sự mỉa mai.
Nói mới thấy, thật là kỳ lạ.
Nha đầu bỏ rơi ngoài, thoạt thể nhận vài phần bóng dáng của Lý thị.
Ngược , Ngôn Kiều Kiều nuôi dưỡng bên càng giống Hầu gia hơn.
Nói thật châm chọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-187.html.]
Khuôn mặt của nha đầu nuôi dưỡng bên ngoài tinh tế hơn, và trông giống với gia đình họ Ngôn hơn.
Khuôn mặt lên tất cả.
Tuệ Tuệ chớp chớp mắt nàng . Bỗng nhiên, con chim sặc sỡ vai nàng hoảng hốt la lên: "Mũi giày ma quỷ chuyện , mũi giày ma quỷ chuyện !!"
"Dọa c.h.ế.t chim , dọa c.h.ế.t chim ."
Hai con chim phụ họa cho , mỏ nhọn chĩa thẳng mặt khiến Nhị phu nhân tức giận mặt đỏ bừng.
"Thật là vô lễ! Còn quản lí lũ chim của ngươi!" Nhị phu nhân là vợ , nhan sắc xinh , nếu thể lấy Nhị lão gia nhà họ Ngôn?
"Càng quản nó, nó càng chửi dữ hơn, còn bay lên nóc nhà chửi, bay chửi. Ồn ào náo động cho đến khi tất cả đều ." Tuệ Tuệ tỏ vẻ bất lực.
"Nếu hài lòng, ngươi thể chửi nó." Tuy nhiên, ai thể chửi thắng nó .
Tại vườn bách thú, cặp phu thê nhà chim thường xuyên chửi mắng du khách đến mức họ bật và bỏ .
Nhị phu nhân tức giận đến mức ngón tay run rẩy.
Chiếc cằm nhọn và gầy mà nàng luôn tự hào, giờ đây trở thành mũi giày ma quỷ!!
Đây chính là vũ khí bí mật khiến Nhị lão gia vì nàng mà đập đầu tường.
Gia Gia Nhị phu nhân, là, càng càng giống cái mũi giầy.
Từ lúc thấy Tuệ Tuệ, Lý thị nhẹ run rẩy.
Ngây ngốc khuôn mặt của nàng.
Đây...
Đây...
Đây chính là hình ảnh hài tử trưởng thành mà nàng tưởng tượng.
Mặc dù, Kiều Kiều lớn thành dáng vẻ như , nhưng khi thấy Ngôn Tuệ Tuệ, nàng thể ngăn sự thiết.
Loại cảm giác , từng xuất hiện Kiều Kiều.
Lý thị khỏi rơi nước mắt.
"Nhanh đến đây cho nương xem nào... Bao nhiêu năm ngươi ở ngoài..." Muốn vất vả, nhưng thấy gương mặt hồng hào, răng trắng môi hồng của nàng, nàng thể nào lời vất vả .
"Ngươi chịu thiệt thòi . Nơi hẻo lánh nghèo nàn như , chắc hẳn ngươi chịu nhiều thiệt thòi. Sau , nương nhất định sẽ bù đắp cho ngươi." Lý thị thậm chí thể cảm nhận mối liên hệ huyết thống thiêng liêng .
Tuệ Tuệ nàng mà cau mày.
Sao như ?
Trưởng tử của nàng là thế tử, đích trưởng nữ gả cho thế tử Tuyên Bình Hầu, đó là một cặp song sinh.
mặt nàng, tướng mất con?
Chưa kịp trả lời, Tuệ Tuệ ôm một đống đá bước cửa: "Đây là quà gặp mặt Tuệ Tuệ tặng ."
Lão phu nhân mặt đầy vẻ giận dữ: "Ném nó ngoài, thứ bẩn thỉu gì cũng mang phủ."
"Thứ tầm thường gì, đừng đem mất mặt Hầu phủ." Bà càng hài lòng hơn chính là, bà tưởng tượng cảnh nha đầu sẽ lóc thảm thiết nhận , nhưng ngờ, nàng tỏ xa lạ như ngoài cuộc.
"Người , ném đống đồ nát của nàng ngoài ! Đừng bẩn phủ !" Lão phu nhân cau mày lạnh lùng, thể chịu đựng vẻ bất cần của nàng.
Lập tức, các nha và nô bộc xông .
"Đừng đụng đồ của nương !" Tuệ Tuệ xong liền khỏi cửa.
Lý thị trong lòng lo lắng liền đuổi theo.
"Tuệ Tuệ, ngươi tên là Tuệ Tuệ ? Trong phủ còn những thứ hơn nữa, nương đều mua cho ngươi, ngươi từng trải qua nhiều, từng thấy những thứ , ở nơi như , những thứ mang sẽ chê..."
"Mọi còn tưởng rằng, ngươi đến Hầu phủ để tống tiền. Dưỡng mẫu của ngươi tuy nghèo túng, nhưng nghèo thường toan tính nhiều, ngươi thể cảm kích họ, nhưng thể để họ lợi dụng. Sau , chỉ cần cho họ vài trăm lượng bạc là thể tiễn biệt họ."
lúc đó, nha đem cái bao rách quấn chặt đ.â.m thủng một lỗ.
Bỗng dưng, một vệt sáng trắng trượt xuống.
Từng vệt, từng vệt ánh sáng trắng như nước chảy tuôn xuống...
Lời của Lý thị đột ngột dừng .
Bạc.
Bạc trắng liên tục tuôn từ chiếc xe ngựa chật kín. Chớp mắt, rải đầy mặt đất.
Tống tiền?
Không tồn tại!