Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 186

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:14:29
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Cửu Tiêu ngây nàng.

Từ khi lên ngôi, mẫu hậu thăng thái hậu, ngày nào cũng dặn dò đề phòng Đại hoàng tử, từng quan tâm mệt .

Tuệ Tuệ là đầu tiên quan tâm đến .

Còn mở trại nuôi heo cho nữa!!

Phó Cửu Tiêu nheo mắt , trại nuôi heo, ha ha ha ha...

Tấn vương tranh giành ngôi vị mấy chục năm, phe cánh của ở triều đình liên tục cản trở , ai ngờ rằng, trong mắt của Tuệ Tuệ...

Còn bằng về nhà nuôi heo.

"Ngươi đúng, Hoàng đế bằng nuôi heo." Phó Cửu Tiêu , lấy khăn lau vết dầu mỡ khóe miệng nàng, tự tay rót cho nàng một ly nước.

Rồi đút nàng uống.

"Đừng coi thường việc nuôi heo, dù cũng bao giờ thiếu thịt ăn. Muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu." - Tuệ Tuệ với vẻ mặt khẳng định.

Vương công công và đám cung nhân cúi đầu xuống mũi chân, dám biểu cảm của tân đế.

Hoàng đế lên ngôi liền dọn dẹp hậu cung, cả hậu cung đều do một quyết định.

"Đêm nay, ở trong cung ngủ ? Dưỡng Tâm Điện rộng rãi, tuyệt đối sẽ để ngươi lăn xuống giường." Phó Cửu Tiêu từng ngủ ngoài cửa sổ của nàng, nàng mỗi đêm đều lăn xuống giường.

Tiểu gia hoả tròn vo, nhiều cố trèo lên mép giường nhưng .

Bực nên nàng tháo rời luôn chân giường.

Vương công công hít một thật sâu. Đầu ngón tay run run nhẹ.

Dưỡng Tâm Điện là tẩm cung của đế vương.

Nhiều năm qua, ngay cả Hoàng hậu cũng bao giờ ngủ Dưỡng Tâm Điện.

tiểu mập mạp đó lộ vẻ khinh thường.

"Trên tường tẩm cung của ngươi vẽ những hình ảnh ?"

Có màn che màu hồng ? Ta thích màu hồng...

Ta còn thích...

Vương công công nàng tỉ mỉ kể về sở thích của , biểu tình khuôn mặt sắp nứt .

Nàng sửa sang tẩm cung của Hoàng đế thành màu hồng, với những hình vẽ hoạt hình dễ thương, blah blah blah, biến nó thành phòng công chúa...

Vương công công nhíu mày, quả đúng là hài tử.

Chưa từng trải qua sự dạy dỗ của gia đình thế gia, bỗng dưng gặp Hoàng đế, tâm lý còn đổi, giờ đây tham lam, thiếu lễ nghĩa.

E rằng sẽ tân đế ghét bỏ.

Tẩm cung của Hoàng đế, từ đến nay chỉ các vị Hoàng đế kế nhiệm mới ở.

Nơi nào thể dung thứ cho một hài tử đổi thất thường.

Huống chi...

Còn sửa thành phòng công chúa.

Vương công công thở dài thườn thượt.

Vị hoàng đế trẻ tuổi ngẩn một lúc.

Vương công công thầm hiểu, nhất định sẽ ghét bỏ và trách mắng.

Phó Cửu Tiêu xoa xoa huyệt thái dương, cẩn thận hỏi: "Nếu đổi , đến ở ?"

Hầu hết các phi tần của tiên đế dọn khỏi hoàng cung, chỉ còn một Thái phi con cái.

Hắn vốn coi trọng tình cảm, một thê cũng .

Vương công công cho choáng váng.

"Tuệ Tuệ suy nghĩ suy nghĩ xem ruột của thế nào ." Tuệ Tuệ chớp chớp mắt.

Trong mắt Phó Cửu Tiêu lóe lên sát khí.

Ở kinh thành, nắm giữ bộ thế lực của tiên đế, tự nhiên hiểu rõ sự chênh lệch giữa phủ Thừa Ân Hầu đối với hai đứa nhỏ.

Nói một câu trời và đất cũng quá.

"Nếu họ khiến Tuệ Tuệ hài lòng, Tuệ Tuệ hãy cung sống." Phó Cửu Tiêu lấy một miếng ngọc bội đưa cho nàng.

Từ khi Tuệ Tuệ là đích nữ Hầu phủ bế bỏ rơi năm xưa, Phó Cửu Tiêu càng thêm thương xót nàng.

Buổi chiều, Phó Cửu Tiêu ở ngự thư phòng phê duyệt tấu chương.

Nàng liền vẽ một con rùa mai xanh lên tấu chương của Hầu gia phủ Thừa Ân Hầu.

Phó Cửu Tiêu thấy cũng gì.

Thật là quá phóng túng.

Ngay cả Vương Công Công cũng nhịn mà hít thở dồn dập.

Nàng thật sự, nhảy múa tung tăng trong lòng Hoàng đế, liên tục phá vỡ giới hạn của Hoàng đế.

Ông gần như thể tưởng tượng .

Nhóm quý nữ theo Ngôn Kiều Kiều, e rằng sẽ kết cục .

Có lẽ còn gây rắc rối lớn.

Bởi vì mặt , là kẻ dễ chọc.

Ngay ngày đầu tiên gặp mặt, sửa đổi tẩm cung của Hoàng đế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-186.html.]

Nhảy nhót long ỷ.

Vẽ rùa xanh lên thánh chỉ cho cha ruột.

Dựa thế lực của Hoàng đế để hưởng mát, nàng phát huy đến mức tột cùng.

Tuệ Tuệ quậy phá mãi cho đến khi trời tối dần. Phó Cửu Tiêu mới luyến tiếc tiễn nàng khỏi cung.

Hoàng đế ở cửa đại điện, xa xa nàng xa.

Nãi oa vô lương tâm , một cũng ngoảnh đầu .

Tuệ Tuệ mới ngoảnh đầu !

Mới qua Ngự Hoa Viên, nàng nhân lúc Hoàng đế chú ý, vớt một con cá Hoàng đế yêu thích.

Vừa khỏi cửa cung, liền ném cho A Nguyệt, A Nguyệt xé một dải tà váy, liền xách lên cho nàng.

"Ăn chay? Đó là khả năng."

Mấy đến cửa cung, liền đem con cá đó nướng.

Tuệ Tuệ từ trong lòng móc một cái, thuận thế từ trong gian lấy những lọ gia vị các loại nhỏ gọn, A Nguyệt liếc một một , trong lòng nàng là túi Càn Khôn ?

Sao cái gì cũng thể móc !!

Ba ăn no nê mới trở về phủ Thừa Ân Hầu.

"Ôi, khổ Phó ca ca . Tuệ Tuệ thể cùng lên trời xuống biển, thể cùng xông pha nơi đao kiếm khói lửa, nhưng Tuệ Tuệ..."

"Tuyệt đối thể cùng ăn chay!" Tiểu gia hoả một bộ dáng tim phổi.

Tại phủ Thừa Ân Hầu lúc .

Vì tiên đế mới băng hà, các phủ đều ăn chay thanh đạm.

Lý thị bàn thở dài mấy , lúc Ngôn Kiều Kiều đang dưỡng bệnh ở hậu viện.

Bên cạnh bà còn một phụ nhân trẻ, là tức phụ của đích trưởng tử.

Lão phu nhân gục mặt: "Không ăn thì ngoài! Làm cái bộ mặt cho ai xem ?" Bà vốn đuổi Lý thị , nhưng Lý thị là ruột của Kiều Kiều, nên bà chỉ thể giữ chút thể diện cho Kiều Kiều.

Lý thị lập tức đỏ mặt.

Mắt cũng đỏ hoe.

"Nương, Tuệ Tuệ đợi ngoài cửa một ngày, đói khát ăn uống. Khiến những vị quý nhân qua bên ngoài chê."

"Cho nàng ."

"Dù nang cũng là tỷ tỷ cùng với Kiều Kiều, nếu quá hà khắc với nàng cũng ảnh hưởng đến danh tiếng của Kiều Kiều."

"Hơn nữa, nàng là một cô nương, thể diện quan trọng, nàng chắc sai rồ, nhất định sẽ tuân thủ quy củ Hầu phủ." Lý thị khỏi khuyên nhủ.

Lão phu nhân sinh ba nhi tử, trưởng tử chính là Hầu gia Hầu phủ, phu quân của Lý thị.

Nhị phu nhân và tam phu nhân liền một bên gì.

Kể từ khi Ngôn Kiều Kiều, Hầu phủ trở thành thiên hạ của Đại phòng.

Lão phu nhân hít một thật sâu, lời của Lý thị cũng đúng, dù cũng nể mặt Kiều Kiều.

vẫy tay gọi nha đến.

"Đã phơi nắng ngoài cửa cả ngày, nàng ?"

Nha nhấc đầu lên, miệng giương giương.

"Nàng... khi Lưu ma ma , nàng cũng ."

"Chỉ ném đồ đạc cửa Hầu phủ, lúc ăn đầy miệng dầu mỡ mới từ từ trở về. Vừa còn ợ nữa..." Nha nhỏ giọng trả lời.

Toàn bộ phòng ăn, bỗng chốc im bặt.

Phơi nắng cả nửa ngày?

Để nàng suy ngẫm?

Nàng sai?

Phỉ!

Nàng bỏ từ lâu !

Lão phu nhân tức giận đến mức hoa mắt chóng mặt: "Nghiệp chướng điều, nghiệp chướng! Trưởng bối từng triệu truyền, mà dám tự ý bỏ !!"

" là thứ từ nông thôn đến, chẳng giáo dưỡng gì!"

"Tưởng quen vài ở kinh thành thì nghĩ thể lên trời ?" Lão phu nhân sắc mặt xám xịt.

"Ai là đón nàng ? Rốt cuộc ai dám chống đối Hầu phủ!" Lão phu nhân mặt đầy vẻ hung dữ.

Ngay cả Lý thị cũng Ngôn Tuệ Tuệ cho kinh ngạc.

Nói nàng là một kẻ dễ bắt nạt, một tiểu đáng thương, nhưng vẻ như giống như những gì nàng tưởng tượng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngược , trông giống như một con nhím!

Nha mím môi, dường như dám .

Thấy đang chằm chằm, mới rụt rè đáp : "Hình như... là trong cung."

Hầu phủ, bỗng chốc trở nên tĩnh lặng.

Mọi như bóp nghẹt cổ họng, sự kiêu hãnh đây cắt đứt một cách thô bạo, còn sót chút nào.

Tiểu đáng thương?

Một kẻ dễ bắt nạt? Có vẻ như gì đó !

Loading...