Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 181
Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:14:16
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật là một nhân tài.
Tuệ Tuệ thì thầm một câu.
Việc thú vị hơn nhiều so với việc đăng bảng chọn rể.
Đây gọi là gì?
Nuôi cá trong miếu đổ nát?
"Không liêm sỉ! Thân là nữ tử, giữ gìn khuôn phép? Thật là mất mặt!" Lưu ma ma nổi cảnh tượng , lập tức lạnh mặt.
"Chuyện hôn sự của nữ tử, vốn dĩ dựa lời của cha và bà mối mai mối, giờ đây ở trong ngôi miếu hoang tàn mà lén lút trao đổi với khác, thật là khiến cho nữ tử nhục nhã!" Nơi đây cách kinh thành xa, hễ là sách kinh thi, đều đến từ đây qua.
Chẳng bây giờ, tất cả đều nàng tóm gọn lưới hết ?
Nữ tử hề d.a.o động, lười biếng xoa xoa trâm cài tóc bên thái dương.
"Nhục nhã? Ngươi bán nô lệ, trở thành nô tỳ cho , còn sĩ diện ?" Nữ tử khinh miệt một tiếng.
Lưu ma ma trong nháy mắt tức giận đến mức mặt đỏ tai hồng, bà là gia đình nô tì sinh , nam nhân của bà cũng là quản lý nông trang cho nhà họ Ngôn.
Đời đời kiếp kiếp đều hầu cho nhà họ Ngôn.
Nhi tử bà quản gia cho nhà họ Ngôn, vẻ oai phong, nhưng cũng chỉ là nô bộc.
Con cháu đều là nô bộc, thi cử thể đổi vận mệnh.
"Con cháu ngươi ngu dốt thì , nếu đứa thông minh, dù tài năng đến cũng thôi? Nó vẫn là nô lệ! Rõ ràng tài năng, nhưng vì phận nô lệ, cả đời cúi đầu phục tùng, ngươi chịu ? Ngươi thực sự cam tâm?" Nữ tử đùa Lưu ma ma.
Lưu ma ma vội vã siết chặt mảnh lụa trong tay.
Môi bà mím chặt.
Nhi tử bà là quản gia phủ Ngôn gia, tôn tử năm nay bảy tuổi, thông minh lanh lợi, từ nhỏ thích sách.
Bà hết lòng hết sức vì Ngôn gia, chỉ mong Ngôn gia khai ân, trả cho bà phận lương dân.
Nữ tử khẽ một tiếng: "Tự mưu cầu con đường thì ích gì, thể mưu cầu con đường cho con cháu mới thực sự ." Nhà nàng thiếu tiền, là thương nhân.
Xã hội thời bấy giờ đề cao thứ bậc nghề nghiệp, theo thứ tự từ cao xuống thấp là sĩ, nông, công, thương. Thương hộ giới quý tộc coi thường và xem là thấp kém nhất.
Nếu nàng gả cho một bình thường, tất cả tiền bạc trong phủ của nàng chỉ thể đổi lấy một hộ tịch hơn, thì nàng thể cam tâm?
Năm ngoái, cha nàng giới thiệu cho nàng hai mối hôn sự.
Trong đó một là tú tài, tú tài cổ hủ cứng nhắc.
Rõ ràng tham lam tiền bạc của nhà nàng, nhưng luôn luôn chỉ trích gay gắt tiền tài nhà nàng. Điều nực nhất là, ngày thứ hai lễ đính hôn, ngủ với một kỹ nữ và c.h.ế.t ngay kỹ nữ.
Cha cảm thấy ghê tởm, bèn che giấu chuyện , lén lút đánh mắng bà mối một trận.
Lần đính hôn thứ hai, là chuyện của năm ngoái .
Năm ngoái, cha nàng xem mắt cho nàng một nam nhân bụng, cha đều qua đời, tuy rằng học vấn gì.
thật thà, bản nàng cũng là con một, vặn thể về chung.
Ai ngờ...
Chiều ngày định trở về nhà, vị hôn phu mới đột ngột giác ngộ, xuất gia tu hành.
Khi gia đình nàng phát hiện , tóc cạo trọc, trở thành tu sĩ.
Nữ tử nhăn nhó, chuyện hôn sự của nàng quả thật thuận lợi.
Để đảm bảo sai sót, năm nào khoa cử nàng cũng đến con đường để canh chừng.
Gặp những thư sinh vợ tài năng, nàng liền nuôi dưỡng.
Luôn những mệnh cứng rắn, thể cưới nàng về nhà.
Lưu ma ma xong, mặt bớt vẻ khinh thường, chỉ đốt lửa, bên đống lửa cúi đầu gì.
Bà thực ở Tú Sơn trong bốn tháng qua.
Không nhận tin tức gì từ Hầu phủ, nên rằng họ cho Ngôn Tuệ Tuệ một bài học để nàng tranh giành sủng ái với cô nương Kiều Kiều khi về phủ.
Do đó, bà đến phủ Vọng Sơn. Ở đây, bà một lão tỷ , chính là giúp tôn nhi của tìm đường .
Lúc đống lửa nổ lách tách, Tuệ Tuệ ném vài củ khoai lang và quả trứng, còn nướng thêm một con gà .
Chỉ một lát , trong khí tràn đầy hương thơm ngọt ngào của khoai lang và vị béo ngậy của gà .
Chỉ là...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-181.html.]
Khoai lang còn ăn, liền cảm nhận một luồng ánh mắt nóng hổi.
Chỉ cần ngẩng đầu lên, Tuệ Tuệ thấy cô nương xinh đang mỉm : "Ta đổi bánh ngọt lấy đùi gà nướng của ngươi ?"
Cô nương dường như tự nhiên, chỉ thấy nha nhà nàng ôm đồ đạc lỉnh kỉnh tới.
Tuệ Tuệ thành công đổi điểm tâm, liền ôm lấy một cái đùi gà nhỏ gặm.
"Ôi, trong cái miếu hoang tàn , vẫn đốt lửa ăn gà nướng mới thoải mái."
"Điểm tâm , dầu mỡ, vị gì cả..." Nữ tử gặm nhấm xương cho đến khi sạch sẽ.
Nha ở phía nhẹ nhàng nhắc nhở nàng: "Miếu hoang, mỹ nhân nhi, đương nhiên là ăn điểm tâm thích hợp hơn. Nhìn vẻ thanh mát... ngươi ăn đùi gà to, há miệng là vị dầu mỡ, chẳng dọa thư sinh chạy mất ?"
Tuệ Tuệ nàng, đột nhiên nhíu mày thanh tú.
"Ngươi... chăng hôn sự thuận lợi?"
Bẹp!
Xương gà trong tay Tô cô nương rơi xuống đất trong nháy mắt.
"Số lận đận, chuyện hôn nhân suôn sẻ, mà đồn thổi ầm ĩ đến ?" Nữ tử hoảng hốt.
A Nguyệt nàng với vẻ tán thưởng: "Biết tự lo cho tương lai, cô nương thật gan ."
Gia Gia cũng nàng với vẻ ngưỡng mộ.
Mặc dù phần kỳ lạ, nhưng trong thời đại mà nữ tử chỉ nhẫn nhục chịu đựng , thấy nàng , như thể là một tia sáng khác.
"Thật gan gì chứ. À, gọi là Tô cô nương ." Tô cô nương thể gặm tiếp cái đùi gà nữa.
"Mẹ khi mang thai , từng cùng bạn hứa hôn cho con cái. Nếu sinh một nam một nữ, sẽ kết thành mối nhân duyên."
"Kết quả, vị hôn phu hứa hôn từ khi trong bụng của , từ khi sinh thích nam nhân."
Tô cô nương đỏ mặt hổ.
Ngày nàng đến tuổi cập kê, nàng bắt gian, bắt gặp nam nhân giấu nam nhân trong nhà riêng.
Ôi, ngày đó cần cả đời để chữa lành.
"Sau đó, cha định cho hai mối hôn sự. Một đính hôn hai ngày thì c.h.ế.t kỹ nữ, một đính hôn buổi chiều thì nghĩ quẩn, tu hành."
Lưu ma ma bỗng dưng trợn tròn mắt.
"Ngươi là nữ nhi của nhà thương nhân hoàng gia Tô gia?" Gia đình họ Tô là hoàng thương một nữ nhi độc nhất.
Nhà giàu thể sánh ngang với quốc gia, nhưng cả đời duyên phận thuận lợi.
Cực kỳ thuận lợi.
Tô cô nương ngượng ngùng , đúng ... tin đồn lan truyền khắp nơi !!
"Thật ngờ mối duyên kỳ lạ như ?"
Tô cô nương khẽ ho một tiếng: "Thực ... năm đến tuổi cập kê và hủy hôn, tiên hoàng ý định triệu tiến cung." Nàng là nữ nhi độc nhất, nếu triệu nàng tiến cung, chẳng là thể hợp lý thu kho bạc kho vàng của thương nhân giàu nhất thiên hạ ?
Vân Mộng Hạ Vũ
A Nguyệt trợn tròn mắt: "Rồi ? Rồi ?" Mọi tò mò .
Lưu ma ma khỏi dựng tai lên .
Chuyện , bà từng qua.
"Sau đó... Tiên hoàng còn hạ chỉ, mà bài vị của điện tế tự đổ." Tô cô nương một cách thành thật.
Nha theo nàng cũng là một tính tình hoạt bát, liền : "Thật thì... Cô nương nhà còn cầu Nguyệt Lão, cầu Bồ Tát nữa."
"Khi cầu xin Bồ Tát, nhang bàn thờ bỗng dưng tắt lịm."
"Khi cầu xin Nguyệt Lão, sợi chỉ đỏ trong tay Nguyệt Lão đứt lìa."
Sau đó, nàng trụ trì đuổi khỏi chùa.
Trụ trì cho rằng nàng hỏng bầu khí trang nghiêm của chùa.
Lưu ma ma , lặng lẽ dịch chuyển sang một bên một chút, cách xa nàng.
"Đây là mệnh thiên sát cô tinh ?" Từ Tử Dịch vẻ mặt kinh ngạc.
"Lần đầu tiên mệnh cứng như ." A Nguyệt cũng kinh ngạc.
Tuệ Tuệ chăm chú nàng, rời mắt.
Nhìn một lúc, nàng bỗng mỉm .
Sau khi xuống trần, đây là đầu tiên gặp bạn cũ, lòng nàng thật vui sướng.