Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 179
Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:14:11
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Cửu Tiêu cả một đêm ngủ ngon.
Trước khi đến, trong lòng vẫn còn đang suy nghĩ thế nào để phá vỡ kế hoạch của Tấn vương.
một đêm ngủ dậy.
Tin báo tang từ kinh thành truyền đến.
Hoàng đế băng hà, triều thần lấy cái c.h.ế.t để tỏ lòng trung thành, Thái tử lên ngôi giữ gìn sự an bình cho Đại Việt.
Chạy c.h.ế.t ba con ngựa trong một đêm, xin hãy về cung lên ngôi!
Sự việc khiến quý phi trở tay kịp.
Phó Cửu Tiêu hiếm hoi chút hoang mang.
Hắn...
Vẫn gì cả?
Tuệ Tuệ ngáp dài: "Ngươi về sớm để tiếp quản gia nghiệp chứ, ngươi là viếng đám tang mới về nhà ? Giờ toại nguyện mà?"
"Công tử, thể chờ đợi thêm nữa." Thuộc hạ mệt mỏi đầy bụi bặm vội vã .
Hoàng đế băng hà, tân đế lên ngôi, đây đều là chuyện lớn.
Phó Cửu Tiêu chằm chằm Tuệ Tuệ: "Gia nghiệp , là do ngươi giúp . Khi ngươi trở về kinh đô... sẽ chỗ dựa cho ngươi."
Phó Cửu Tiêu ở lâu, kinh đô cần về chủ trì đại cục.
Ba ngày .
Tin tức Hoàng đế băng hà truyền đến trấn nhỏ biên giới.
Hoàng đế băng hà, văn võ quan viên cùng thể bách tính trong vòng một trăm ngày phép vui chơi, bốn mươi chín ngày phép g.i.ế.c mổ, quốc cấm cưới hỏi trong một tháng. Suốt thời gian , đều tang thương, thương tiếc. Lục lão mặc đồ tang trắng, hốc mắt đỏ hoe về hướng kinh thành.
Quỳ rạp xuống đất, dập đầu lia lịa.
"Bệ hạ, ngươi lão thần chứ?" Giọng Lục lão nghẹn ngào.
Dù cho về già Hoàng đế còn minh mẫn lắm, nhưng Lục lão phò tá ông suốt mấy chục năm, thể tình cảm chứ.
Tuệ Tuệ ghế một cách nhàn nhã, ung dung, : "Nếu , thì đưa ngươi thôi."
Lục lão đang buồn bã, bỗng chốc ngừng .
Tiếng đột ngột im bặt.
"Tuổi thọ của ngươi, tất cả đều nối tiếp cho ."
"Hắn là Hoàng đế, vốn là mà Thiên Đạo vô cùng quan tâm. E rằng ngoài ngươi , còn những vô tội cũng đoạt lấy tuổi thọ, nay c.h.ế.t , tuổi thọ trở về với chủ nhân ban đầu."
"Hừm, khi c.h.ế.t còn chịu phán xét nữa?" Tuệ Tuệ toe toét.
Lục lão nữa.
"Con khi c.h.ế.t sẽ qua con đường Hoàng Tuyền, băng qua cầu Nại Hà, đến đá Vọng Hương để cuộc đời . Sau đó, họ sẽ đến điện Phán Quan chờ phán xét, cuối cùng quyết định kiếp sẽ là súc vật."
"Người công đức sẽ đầu thai nhà giàu sang. Kẻ ác sẽ xuống địa ngục chịu tội, cho đến khi hết tội mới bắt đầu luân hồi ."
"Trước khi luân hồi, uống một chén canh Mạnh Bà, quên kiếp kiếp , bắt đầu cuộc sống mới."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tay nghề của Mạnh Bà gì." Tuệ Tuệ lắc đầu chê bai.
"Canh bà nấu xanh lè, uống chát miệng mùi vị kỳ lạ thể tả . Quá nhiều ở địa phủ phàn nàn, nên mời bếp vương dạy bà nấu ăn."
"Dạy một tháng..."
"Khi tâm trạng bà , canh Mạnh Bà ngọt đến ngán ngấy. Một ngụm thể lên thiên đường..."
"Khi tâm trạng bà , canh đủ vị chua ngọt đắng cay. Uống xong chỉ hận thể xuống mười tám tầng địa ngục..."
"Nghe càng ngày càng khó uống hơn, đó địa phủ... liền cáo trạng ." Phỉ! Mắng giúp việc cho kẻ ác!
Lục lão mí mắt giật giật, cố gắng nghĩ đến việc nàng uống canh Mạnh Bà?
Còn giúp đối phương mời bếp vương về?
Những câu chuyện thần thoại truyền qua hàng ngàn năm, trong miệng nàng bình dị như những thúc, bá ở nhà bên.
"Tuy nhiên, Hoàng đế thì chút khác biệt."
"Những vị Hoàng đế cẩn trọng, chăm chỉ và công lao to lớn sẽ thờ cúng, tưởng nhớ khi c.h.ế.t và xếp hàng ngũ các vị tiên."
"Ừm, những vị hoàng đế tầm thường bình phàm thì cũng thể chọn về cõi âm dưỡng già. Loại Hoàng đế trần gian cũng phủ ở cõi âm, và thể tu hành."
"Vậy... những vị Hoàng đế ngu ngốc vô đạo thì ?"
Lục lão nhịn hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-179.html.]
Tuệ Tuệ khẽ, : "Tổ tiên đều ở hết , ngươi thêm gì? Cứ đập thôi!"
Lục lão im lặng.
Hoàng đế lúc trẻ cũng chút công lao, nhưng về già ham mê trường sinh bất lão, nên trở nên ngu vô đạo.
Ba năm hạn hán ở phủ Vọng Sơn, dân chúng nơi nương tựa, muôn dân oán thán, c.h.ế.t đói vô .
đầu óc chỉ là chuyện trường sinh bất lão, tu luyện, và tung hô Ngôn Kiều Kiều đó.
Đây chỉ là một trong thôi.
Nhìn chung, tội của lớn hơn công lao.
Đây cũng là lý do khiến Lục lão tâm tâm như tro tàn, nhân cơ hội trở về Tú Sơn.
Loại Hoàng đế , tiếp tục phò tá , chỉ khiến bản cũng trở thành đồng lõa.
Lục lão vỗ đùi, bình thản dậy, còn chút cảm xúc buồn bã nào.
Giờ ?
Có lẽ tiên đế đang ở tổ tiên đánh đập dã man.
"Khi nào ngươi về kinh? Ta thư cho đám tử , ngươi cứ thế kinh, yên tâm." Lục lão thở dài, Tuệ Tuệ thông minh hơn thường, nhưng mà mạch não ...
Khó dạy dỗ.
"Có lẽ sẽ nhanh thôi." Tuệ Tuệ đếm nhẩm đầu ngón tay, e rằng chỉ trong đoạn thời gian nữa thôi.
" , nếu thể, tuyệt đối đừng đụng đến tân đế sắp lên ngôi."
"Hắn từ nhỏ lòng nhân ái, e rằng lên ngôi cũng chỉ là một bạo quân." Lục lão nhíu mày dữ dội.
hiện tại, việc Phó Cửu Tiêu lên ngôi là kết cục nhất.
Tiên đế băng hà, Thái tử là trữ quân, lên ngôi là điều hợp tình hợp lý.
Nếu Tấn vương lên ngôi, triều đình sẽ rối ren, Thái tử và Tấn vương chắc chắn sẽ tranh giành quyền lực.
Bất kể ai thắng ai thua, bá tánh sẽ là những gánh chịu đau khổ.
Tuệ Tuệ gật đầu,"Ồ, thôi." Bạo quân?
Hắn tàn bạo đến mức nào?
Lục lão nhét một cho Tuệ Tuệ nửa xe sách, đưa cho nàng một miếng ngọc bội: "Đây là tín vật của Lục gia. Khi cần thiết hãy đến Lục gia. Con cháu nhà quyền quý ở kinh thành phần lớn đều kiêu căng ngạo mạn, chớ nên chịu thiệt."
Tuệ Tuệ mặt thật thà, chất phác nhận lấy.
Lúc Lục lão kinh thành, so với kiêu căng càng hung hãn hơn.
Những kiện gần như chen đầy phủ Thừa Ân Hầu.
như Tuệ Tuệ đoán, tân đế lên ngôi hai tháng.
Ngôn Xuyên đỗ tú tài.
Huyện Tú Sơn đang bận rộn thu hoạch lúa, cả thành vui mừng như đón Tết.
"Năng suất đạt nghìn cân mẫu, tính đúng là nghìn cân mẫu!"
"Bên thôn Vương Gia, ngay cả thửa ruộng cho năng suất thấp nhất cũng thu hoạch hơn bảy trăm cân! Một mẫu ruộng ở đây tương đương ba mẫu ruộng ở nơi khác!! Phật tổ phù hộ, nhờ nguồn lương thực , chúng sẽ bao giờ chịu đói nữa." Mọi thu hoạch .
Mỗi nhà ở thôn Vương đều chọn hơn hai trăm cân lúa giống, chỉ chờ bán khi giá cao.
Ở huyện Tú Sơn mỗi nhà chỉ thu hoạch hơn ba trăm cân, nhưng cũng chọn năm mươi đến sáu mươi cân lúa giống.
Phó Cửu Tiêu với lượng lương thực khổng lồ mang đến cho Đại Việt một cú hích vô cùng to lớn.
Lúc mới lên ngôi, trong triều đình vẫn còn một trọng thần bất mãn với .
Khi lấy giống lúa thể thu hoạch ngàn cân, tất cả đều im bặt.
Chỉ quỳ rạp xuống đất và hô to: "Trời phù hộ ngô hoàng, Tân đế lên ngôi, muôn dân hưởng phúc."
"Tâu bệ hạ, lúa thu hoạch ngàn cân, Đại Việt sẽ còn bá tánh nào nhịn đói nữa!"
"Bệ hạ, đây chính là ân huệ của Đại Việt, là sự che chở của trời xanh dành cho bệ hạ. Bệ hạ... chính là minh quân mà trời xanh cũng công nhận!" Thiếu niên sắc mặt đen như mực, triều thần ở quỳ rạp xuống đất.
Phó Cửu Tiêu hiếm khi ngẩn .
Bỗng nhiên nhớ ...
Trước đây, để mua lương thực, còn nợ vũ điệu nhảy!!
Hắn là Hoàng đế mà!!
Bồ Tát phù hộ, chỉ mong chủ nợ đừng đuổi theo đến kinh thành!!
Hắn mặc long bào mà uốn éo lắc m.ô.n.g cho xem!