Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 178

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:14:09
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Món ăn vặt của Tuệ Tuệ tịch thu.

Lâm thị mở cửa, lao thẳng đến tủ.

Chân cần nhón lên, vươn tay lấy đồ ăn vặt mà nàng cất giữ một cách khó khăn.

Tiểu Thần nữ tức giận, hét lên một tiếng "a" và bật .

Phó Tiêu Tiêu ở bên cạnh sảng khoái, nào ngờ Tuệ Tuệ với vẻ mặt chút biểu cảm...

Phó Tiêu Tiêu lập tức thu nụ , nét mặt trang nghiêm và đau buồn bên cạnh.

Cuối cùng...

Hắn vì thở hắt quá to ở bên cạnh mà Tuệ Tuệ đá một cú.

Buổi tối ăn cơm.

Lâm thị nhiệt tình tiếp đãi Phó Tiêu Tiêu. Phó Tiêu Tiêu hiện nay là cấp trực tiếp của Ngôn Lãng, nàng thể để tâm.

"Phó công tử thời gian rảnh đến Tú Sơn ? Giờ đây Bắc Địch yên ?"

Bắc Địch yên , lang ca nhi của nàng cũng an .

"Phu nhân yên tâm, lang ca nhi vốn dĩ hợp với quân doanh. Gần đây giặc Bắc chỉ vài động thái nhỏ, lang ca nhi đều an trở về."

Phó Tiêu Tiêu nàng chuyện về Ngôn Lãng, bèn chọn lọc một việc Ngôn Lãng trong quân ngũ mà kể .

Lâm thị an ủi chua xót.

Ngôn Tinh Thần gần bảy tháng tuổi. Ngày thường, nàng tấm đệm để chơi đùa.

Hiện tại nước dãi của nàng ngừng chảy xuống, thấy móng giò to lớn mà chỉ thể thò một ngón tay cắn chơi.

Vừa cắn, nàng duỗi những ngón tay ướt át chia sẻ với tỷ tỷ.

"Tí ... tí ..."

Bàn tay nhỏ cố gắng nhét miệng Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ nhăn mặt: "Tỷ tỷ nhận tấm lòng của Tinh Thần, Tinh Thần giữ ăn nhé."

Tiểu Tinh Thần vẻ mặt thất vọng thu hồi , tiếp tục mút ngón tay.

, từ đầu tiên nàng học , là "cha", cũng là "nương".

Mà là "tỷ".

Mặc dù thành "tí ".

"Nghe ruột của Tuệ Tuệ ... tìm đến cửa nhà?" Lần Phó Tiêu Tiêu Ngôn Lãng đến chuyện , liền luôn ghi nhớ trong lòng.

Lâm thị nhíu chặt mày.

Sự bất mãn đối với phủ Thừa Ân Hầu lên đến đỉnh điểm.

" , tháng Năm tìm . Nay gần tháng Bảy mà vẫn tin tức gì. Nếu nhận thì đừng đến nhận? Hồi nhỏ, Tuệ Tuệ họ bỏ rơi, từng tổn thương một , bây giờ còn tổn thương Tuệ Tuệ bảo bối của nữa ?"

"Bây giờ cứ để mặc cho Tuệ Tuệ trơ trơ thế ư!" Lâm thị tức giận tột độ.

"Còn dám là bà mụ độc ác đánh cắp đứa nhỏ, thật là nực ! Con nhà ai mất , vất vả lắm mới tìm , hai tháng trời hỏi han gì? Còn bảo là nhà quyền quý ở kinh thành, đúng là lũ tiểu nhân đê tiện!"

Nếu ở mặt , Lâm thị cào rách mặt họ.

Phó Tiêu Tiêu mày khẽ nhíu .

Nhìn tiểu Tuệ Tuệ dẩu m.ô.n.g chơi bùn, chỉ cảm thấy nha đầu nếu về kinh, sẽ bắt nạt chứ?

Quay đầu suy nghĩ một chút.

Thật sự là lo lắng thái quá.

Nàng gây chuyện cũng coi như may mắn cho .

"Người nhà đó gọi là gì? Ta sống ở kinh thành trong vài năm."

"Gọi là gì... phủ Thừa Ân Hầu." Lâm thị nhớ tên vô cùng rõ ràng, còn lén lút tìm thương đội dò hỏi ít tin tức.

Biết cả phủ đều cưng chiều Ngôn Kiều Kiều gì đó, nàng càng thêm thương xót Tuệ Tuệ.

Lạch cạch.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tiếng đũa của Thái tử rơi xuống đất.

"Phủ Thừa Ân Hầu??!! Phủ Thừa Ân Hầu một Phúc Bảo?" Khi thấy, cảm thấy nãi oa như quen thuộc?

Đứa nhỏ năm , chẳng lẽ là Tuệ Tuệ!!!

Năm , nữ nhi Hầu phủ chào đời, bầu trời rực rỡ ánh hồng, vô chim hỷ thước quần bầu trời xung quanh phủ Thừa Ân Hầu.

Đêm , mơ một giấc mơ.

Trong mơ, cầm trong tay thanh kiếm thần, dẫm đạp m.á.u tanh ngừng c.h.é.m giết, suýt chút nữa mất lý trí.

Trong lúc mơ màng, thấy một tiếng Phạn.

Bỗng chốc, giấc mơ đẫm m.á.u tan vỡ, vô ánh sáng tràn xua tan bóng tối, giữa ánh sáng như một đứa nhỏ nãi oa lóe qua.

Ngày hôm , đồn phủ Thừa Ân Hầu sinh một nữ nhi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-178.html.]

Ngày tắm ba ngày, cũng .

Khuôn mặt của đứa nhỏ gần như giống hệt với Tuệ Tuệ ngày nay.

Khó trách mỗi khi gặp Ngôn Kiều Kiều, đều vô cùng ghét bỏ, luôn cảm thấy là cùng một !!

Không ngờ, hóa là hai thật!

Tuệ Tuệ, thế mà bỏ rơi!

Chỉ vì Hầu phủ giữ lời tiên đoán của quốc sư, vì sự phồn vinh của Hầu phủ, mà bỏ rơi một trong hai !

Phó Tiêu Tiêu ở kinh thành, đương nhiên rõ những tin đồn về Thừa Ân Hầu phủ năm xưa.

Cái gì mà bắt cóc hài tử, chỉ là lấy cớ thôi!

Phó Tiêu Tiêu mặt đầy đau lòng, ngoắt đầu ...

Thấy tên khờ đáng đau lòng đang ôm một cái móng giò to hơn cả mặt mà gặm, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó đến mức méo mó, bỗng chốc đau lòng tan biến.

"Nếu kinh, trong kinh ai đỡ đần..." - Lâm thị thể yên tâm .

"Phu nhân chớ lo, nhà họ Phó ở kinh thành, chuyện vẫn thể giúp đỡ ." - Kinh thành, đó chính là địa bàn của .

Lâm thị lập tức vui vẻ cảm ơn.

Thấy trong nồi còn nấu thức ăn, liền bếp.

Tuệ Tuệ húp sùm sụp, mắt Ngôn Tinh Thần thẳng, nước dãi chảy ròng.

Người răng, thật đáng thương.

"Tuệ Tuệ, khi nào ngươi về kinh, hãy mang tấm lệnh bài đến phủ ." Phó Tiêu Tiêu đem lệnh bài đông cung đưa cho nàng.

"Bùn... Sao ngươi về?" Miệng Tuệ Tuệ đầy thức ăn, lầm bầm hỏi.

Phú Tiêu Tiêu khẽ một tiếng: "Ta ư... e rằng chỉ viếng đám tang mới thể về ."

Tuệ Tuệ một cách hoang mang.

"Cha thích tiểu lão bà, cũng thích nhi tử của tiểu lão bà. Ông nhi tử của tiểu lão bà kế thừa gia nghiệp, đương nhiên sẽ cho về nhà."

"Hơn nữa, bây giờ ông đang bệnh. Nếu về nhà, việc kế nghiệp gia nghiệp là điều đương nhiên, họ lo sợ , nên đương nhiên sẽ cho phép." Ánh mắt Phó Tiêu Tiêu lóe lên một tia lạnh lẽo.

Bây giờ họ cố giữ mạng sống cho Hoàng đế, tức là mưu tính từ .

Tuệ Tuệ nghiêng đầu, hiểu lắm.

Cái gì mà tiểu trứng gà??

Trứng gà là con?

Tiểu gia hỏa thuận thế bấm ngón tay tính toán.

"Này... đúng ." Tuệ Tuệ đặt móng giò xuống, bớt vài phần vô tư, thêm vài phần cẩn trọng.

"Kỳ lạ, ngươi còn phụ ư? Sao ngươi còn phụ ?!!" Rõ ràng theo bát tự của ngươi, năm ngoái ngươi chịu tang cha chứ!!

Tiểu gia hỏa mày kiếm thêm một tia uy nghiêm.

Phó Tiêu Tiêu lau sạch dầu đầu ngón tay của nàng.

Tiểu gia hoả lo lắng gãi đầu.

Lại sống thêm một năm mí mắt của Thiên Đạo cha ?

"Tuổi thọ từ tới? Lẽ c.h.ế.t từ lâu ..." Chẳng lẽ, là tuổi thọ của vị Văn Khúc Tinh Quân xui xẻo đánh cắp?

Không!

lấy bộ tuổi thọ của , mà ông vẫn chết, điều cho thấy ông còn cách khác để kéo dài tuổi thọ!

Trong mắt Tuệ Tuệ, toát lên một tia uy nghiêm của thần minh.

"Nhà ngươi ở Kinh Thành ?" Tuệ Tuệ hỏi một cách nghiêm túc.

Phó Cửu Tiêu gật đầu.

"Vậy nhà ngươi giàu ? Có nhiều đồ ngon ?"

Phú Tiêu Tiêu suy nghĩ một hồi: "Có chút tài sản, đủ cho Tuệ Tuệ tiêu xài cả đời."

Tuệ Tuệ tay nhỏ vỗ một cái.

Vậy là, chỗ dựa để nàng về kinh thành !

"Cha ngươi tuổi thọ hết từ năm ngoái, là do cưỡng ép kéo dài mạng sống. Ông trái mệnh trời, đoạt lấy tuổi thọ thuộc về ."

"Vì ..."

"Cha ngươi c.h.ế.t ."

"Mau về nhà chịu tang ." Tuệ Tuệ vẫy vẫy tay, nhặt móng giò lên.

"Ăn nhiều thịt nhé, cha ngươi c.h.ế.t ăn chay."

Nàng còn quên gắp cho Phó Tiêu Tiêu cái đùi gà nhỏ nhất.

Phó Tiêu Tiêu sợ ngây !!!

Loading...