Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:14:04
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ta thấy, bà đỡ ăn trộm con, mà là Hầu phủ các ngươi, vứt bỏ hài tử !"

"Khi đứa nhỏ đưa đến, thở thoi thóp, tóc ướt đẫm. Bụng kêu òng ọc dữ dội, mấy ngày ăn!"

Lâm thị đến nay nghĩ cảnh đó vẫn còn xót xa.

Tay chân của hài tử đều lạnh toát, như vớt khỏi nước.

Mắt ướt đẫm nước, cái vẻ mặt đáng thương vô cùng khiến cho nàng nỡ lòng nào nhận.

Lưu ma ma mặt đổi sắc, lời phỏng đoán tùy ý của Lâm thị trúng bí mật phủ Hầu.

Lúc đầu, Hầu phu nhân Lý thị nỡ lòng bỏ rơi đứa nhỏ, nên định để nó tự sinh tự diệt.

Không cho bú, nhưng ba ngày chết.

Lão thái thái dìm chết, nàng đoạt .

Cuối cùng quyết định đưa nàng đến biên quan hoang tàn nhất, đời bao giờ gặp .

Lý thị tình thương của , nhưng nhiều lắm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tình thương của nàng đều dành hết cho Ngôn Kiều Kiều.

"Cái chủ mẫu nhà các , e rằng cũng là một thứ hèn nhát vô dụng! Hài tử của bảo vệ , còn tệ hơn cả súc vật!"

"Ta nuôi gà, đẻ trứng thì kêu cục tác hai tiếng, nàng thì ..." Lâm thị hăng hái mắng to.

Lưu ma ma vẻ mặt xám xịt, một phụ nhân quê mùa mắng như , vui vẻ .

"Sự giàu sang tột bậc của Hầu phủ, há thể hạng nông dân cày cuốc kiếm ăn như các ngươi thể hiểu ?"

"Số tiền mà cả đời các ngươi kiếm , Hầu phủ chỉ cần một bữa ăn là thể tiêu hết."

"Sao thế? Ngươi còn cưỡng ép nàng ở đây chịu khổ? Muội cùng với nàng, nuông chiều trưởng thành. Có cha thương, nương yêu, cả phủ cưng chiều. Ngươi cho rằng giữ nàng cho nàng? Là công bằng với nàng?" Lưu ma ma mỉa mai .

Từ khi sinh , nay chịu đựng sự đối xử bất công.

Trong tương lai, cách giữa hai tỷ sẽ ngày càng xa .

Lâm thị cắn chặt môi , run lên vì tức giận.

Nàng ?

Đi theo bản , Tuệ Tuệ chỉ là một nha đầu quê mùa.

Thậm chí vị trí Quận chúa, cũng là do chính tay nàng kiếm lấy.

cùng với nàng, nâng niu như viên ngọc quý lòng bàn tay.

Nàng thậm chí cần cố gắng gì cả, chỉ cần nàng , thứ sẽ mang đến mặt nàng .

Lâm thị đau nhói trong lòng.

Bây giờ nàng hiểu , tại các nhi tử của luôn luôn vội vã chứng minh bản .

Họ, trở thành chỗ dựa cho Tuệ Tuệ.

"Mang bạc của ngươi cút ! Nếu Tuệ Tuệ , ngươi đây!" Lâm thị lau nước mắt, Tuệ Tuệ như , nàng thể bảo vệ .

Sự tài giỏi của nàng ngày càng phát triển mạnh mẽ.

Sẽ một ngày, ánh sáng của nàng thể che giấu.

Nếu bước ngoài, tương lai của Tuệ Tuệ sẽ .

Lưu ma ma dùng khăn tay bóp mũi, cũng , nơi còn nhỏ hơn thư phòng của tiểu thư.

Vừa khỏi cửa, liền thấy một nữ đồng da trắng như ngọc đang cửa.

Đang lạnh lùng.

"Đây chính là..."

Tuệ Tuệ trực tiếp lướt qua, như thể hề thấy bà .

"Mẫu , Tuệ Tuệ về ... Hôm nay ngoan ?" Sắc mặt Lưu ma ma tối , nhớ đến lời lão thái thái dặn, cần kiềm chế thói quen thô tục mà Tuệ Tuệ học ở quê, cũng định lạnh nhạt với nàng.

Vừa lúc, cũng đè nén tính tình của nàng .

Miễn cho tương lai đến lúc về nhà, cùng với Kiều Kiều, tranh giành sủng ái.

Ngay từ đầu, cho nàng rõ rằng nàng giống với Kiều Kiều là giống .

Lâm thị vội vàng lau nước mắt, cũng Tuệ Tuệ bao nhiêu, trong lòng đầy hối hận.

Nếu Tuệ Tuệ thật sự về kinh thành, nàng Tuệ Tuệ xảy mâu thuẫn với đối phương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-176.html.]

"Ngoan lắm, chỉ là chằm chằm cổng lớn, đoán chừng là đang đợi ngươi trở về." Giờ là tháng năm, Tiểu Tinh Thần hơn bốn tháng tuổi.

Đứa nhỏ vẻ lạnh lùng vô cùng.

Nàng chẳng buồn để ý đến những bình thường, chỉ lơ đễnh thoáng qua, thậm chí còn ngáp ngáp một cách nhàm chán.

Chỉ khi thấy Tuệ Tuệ, nụ mới nở rộ khuôn mặt nàng, khiến đôi mắt híp thành một đường kẻ.

Lâm thị lắc đầu ngán ngẩm.

"Chờ đến khi nàng lớn lên, nhất định sẽ là tiểu tuỳ tùng của ngươi." Lâm thị theo Lưu ma ma rời , trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn Tuệ Tuệ đầy luyến tiếc.

Tuệ Tuệ áp trong nôi âu yếm, hôn lên má một cái thật mạnh: "Muội thơm quá... tỷ tỷ kiếm nhiều tiền, ngươi gì, tỷ tỷ cũng mua cho ngươi."

Ngươi những vì trời, tỷ tỷ đều đeo lên cổ cho ngươi.

Về , ngàn vạn đừng để nam chính Phó Vô Cương lừa dối.

Lâm thị mang tâm trạng nặng trĩu theo Tuệ Tuệ.

"Tuệ Tuệ... ngươi... gặp đẻ của ?"

"Có gặp cha đẻ của ?" Lâm thị lo lắng nắm góc áo, Tuệ Tuệ là con nuôi, đây là sự thật mà cả thôn đều .

Lâm thị cũng từng che giấu Tuệ Tuệ.

"Họ... lẽ giàu hơn chúng nhiều." Có lẽ, ngay cả quyền lực cũng là thứ mà họ dám nghĩ đến.

Tuệ Tuệ mặt hiện chút vui mừng nào.

"Họ là cha gì chứ? Họ xứng đáng."

"Tuệ Tuệ chỉ một nương thôi."

"Dù về cũng để nhận họ." Nàng về để đòi nợ!!

Nàng dễ bắt nạt.

Trên trời, chư vị Thần Phật đều thể khiến nàng chịu thiệt thòi chút nào, ở trần gian chịu một thất bại ê chề như , đó là phong cách của nàng!

Lâm thị trong lòng an ủi, lo lắng.

Tuệ Tuệ của nàng mới đầy bốn tuổi rưỡi.

"Ngươi vốn dĩ nhát gan, nhỏ yếu bất lực, yên tâm ." Lâm thị mặt đầy lo lắng.

Tuệ Tuệ ôm lấy eo của Lâm thị: "Ta thể tìm tử của sư . Sư ở kinh thành vài tử, họ còn gọi là tiểu sư thúc đấy."

"Đến nỗi Lý Thận chi, thời vận xoay chuyển, cũng nhận điều lệnh, tháng hồi kinh thành."

Lâm thị thở dài, con cái xa nhà, ngoài bản chúng , ai lo lắng.

"Nếu ngươi thực sự về, sẽ cùng ngươi trở về." Lâm thị khẳng định.

"Nương, Tuệ Tuệ hiện tại vẫn . Hơn nữa còn hai tháng nữa, Đại ca sẽ thi Hương, đỗ đạt thì sẽ trở thành tú tài. Sang năm thi Hội, Đại ca tài hoa hơn , thi Hội xong là thể lên kinh thi Đình."

"Hừm, Đại ca sẽ là chỗ dựa cho Tuệ Tuệ. Nương, ngươi chăm sóc cho ."

Tuệ Tuệ nỡ để cho Lâm thị vất vả, cho dù cũng Đại ca cùng đến kinh thành.

"Ngươi thật coi trọng ca ca ." - Lâm thị vô cùng bất lực.

"Đó là điều đương nhiên, sư đích khen ngợi." - Khen ngợi của khác ích gì, chỉ tài năng Văn Khúc Tinh Quân khen ngợi mới là thật sự!

"Thôi , Tuệ Tuệ tìm cho Đại ca chỗ dựa . Đại ca chỉ cần thi cử nhẹ nhàng thôi..." Tuệ Tuệ đắc ý.

Lâm thị giật .

"Còn tìm lưng nữa ? Tìm ở ? Tuệ Tuệ, chuyện phạm pháp chúng thể ."

"Người đó... tin ?" Lâm thị vội vàng đóng cửa, cẩn thận hỏi Tuệ Tuệ.

Tuệ Tuệ vẫy vẫy tay: "Yên tâm , miệng kín đáo và đáng tin cậy lắm. Chưa bao giờ sai sót..."

"Chức lớn ? Quản việc ?" Lâm thị yên tâm.

Tuệ Tuệ suy nghĩ một lúc: "Chức khá lớn."

Lâm thị nhíu mày thành một cục: "Vậy, đối phương tên gì? Hay là, nhà giúp đỡ thu xếp một chút?"

Tuệ Tuệ nghiêm trang: "Không cần thu xếp, nàng tên là Quan Âm Bồ Tát!"

Lâm thị: !!!

Tin lời ma quỷ của ngươi!!!

Loading...