Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 163
Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:13:32
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuệ Tuệ chút do dự.
Nàng là Đại Việt thuần chủng.
Mặc dù chỉ mới vài tuổi, nhưng nàng từng mây và chứng kiến vô sự đổi của thời đại, cũng như thấy quá khứ và tương lai cây cầu thời gian.
Trong ký ức về vườn bách thú, những con vật luôn nhốt trong chuồng, gầy gò, thể chạy nhảy trong rừng.
"Vườn bách thú? Bị nhốt trong chuồng, chúng nó sẽ ... quá đáng thương ?" Tuệ Tuệ là thánh mẫu, nhưng nàng những việc trái ý khác.
Ngay cả tiểu bạch hổ lúc ban đầu, cũng là do chính Hổ vương mang đến.
Nàng cũng bao giờ trói buộc nó.
Sau khi về nhà, Ngôn Xuyên thấy sự hoang mang của Tuệ Tuệ, liền vuốt ve đầu nàng. Hắn hiểu tại Tuệ Tuệ những suy nghĩ kỳ lạ như .
Tuệ Tuệ dường như hiểu nhiều, nhiều hơn so với thời đại .
nàng như một kẻ nửa vời, thường xuyên những hiểu lầm.
"Tuệ Tuệ, dạo với nào. Từ khi tuyết rơi kín núi, ngươi vẫn dạo nào nhỉ?" Bây giờ là tháng hai, tuyết tan dần, mặt đất dần lộ vẻ vốn .
Gia Gia và Ngôn Minh học, nàng liền dắt hổ trắng lên núi.
Trên mặt đất vẫn còn một lớp tuyết mỏng, nhưng le lói sắc xanh.
Con hổ trắng nhảy vọt giữa rừng núi, thở của nó ở đó, cả khu rừng đều vô cùng an .
Bỗng nhiên, hổ trắng khựng .
Ngôn Xuyên dắt Tuệ Tuệ tiến lên, chỉ thấy trong tuyết tan lộ một bộ xương.
Đây là xương của hươu bào...
Hai và một con hổ tiếp tục về phía .
"Đây là xương của gấu đen. Gấu cần ngủ đông, nhưng hạn hán ba năm, tìm thức ăn, năm nay tuyết phong tỏa núi, đói chết." Vùng lân cận còn xảy nhiều vụ sói hoang và gấu đen tấn công do thiếu thức ăn nên xuống núi kiếm ăn.
Dọc đường , Tuệ Tuệ thấy vô xác động vật.
"Tuệ Tuệ, ngươi ? Năm mất mùa , nghèo, ngay cả một , cũng chỉ đáng giá năm mươi cân lương thực. Những con vật , thực ... nếu ngươi mở vườn bách thú, chúng cũng chỉ con đường chết." Băng tuyết tan chảy, tất cả sẽ đổ xô rừng săn bắt thức ăn, lấp đầy bụng.
Miệng Ngôn Xuyên mấp máy. Khi nhà họ Ngôn thiếu lương thực, lão thái thái từng đề nghị bán Tuệ Tuệ.
Con , thậm chí thể buôn bán một cách tùy ý.
Động vật? Ngoại trừ Tuệ Tuệ, lẽ sẽ ai quan tâm đến ý kiến của chúng.
Tuệ Tuệ nhớ thành đây. Trong thành nhiều cắm cỏ đầu. Đa đều là nữ tử. Giá bán rẻ mạt.
"Hơn nữa..."
"Tuệ Tuệ, nghĩ... chúng lẽ sẽ sẵn lòng để ngươi thuần hóa."
Ngôn Xuyên giơ ngón trỏ chỉ về phía con hổ trắng đang lăn lộn trong rừng.
Nhìn từ xa, nó giống như một con lợn đội lông trắng.
Hắn bao giờ thấy một con hổ vương béo ú như !
Chỉ ăn thế !
Có lẽ đuổi cũng .
Nhìn tiểu bạch hổ, Tuệ Tuệ lặng lẽ che mắt .
Cay mắt.
"Vậy thì... để Mèo Mèo về thương lượng ." Tuệ Tuệ vẫy tay, bạch hổ vui vẻ chạy về.
Nuôi dưỡng bên cạnh Tuệ Tuệ, thỉnh thoảng Tuệ Tuệ nhỏ cho nó vài giọt linh tuyền, giờ đây nó mở trí tuệ.
Tuệ Tuệ áp bên tai Bạch Hổ, ríu rít chuyện, Ngôn Xuyên trơ mắt Bạch Hổ mở to mắt.
Gầm gừ một tiếng.
Tuệ Tuệ gật đầu.
Ừm, nếu chúng nó quyết định đến tìm kiếm sự che chở của chính .
Vậy thì...
Tuệ Tuệ quyết định mỗi ngày cho một giọt linh tuyền nguồn nước của chúng.
Bạch Hổ vui mừng xoay vòng trong rừng, ngoảnh đầu lao trong rừng núi.
Nó theo bên cạnh Tuệ Tuệ, thường xuyên uống nước linh tuyền, nên rõ lợi ích của nước linh tuyền!! Nó là loài thú, bản năng ăn sâu xương tủy.
Chuyện vườn bách thú giải quyết, khi Tuệ Tuệ xuống núi liền sai phân chia đất đai.
Để cho các động vật nhỏ ở thoải mái, Tuệ Tuệ chọn một ngọn núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-163.html.]
Giữ gìn nguyên vẹn vẻ tự nhiên.
Hiển nhiên, cũng là để tiết kiệm chi phí.
Ngọn núi vô cùng rộng lớn, cách huyện Tú Sơn quá xa.
Hiện nay, trong thành nhiều lưu dân, cung cấp đầy đủ thức ăn, họ trực tiếp kéo đến hàng nghìn .
Tuệ Tuệ chia hai ngọn núi thành khu vực chim muông và khu vực thú hoang.
Vì là tự nguyện đến, nên nàng đóng cửa chuồng chim, những con chim đến thì đến, du khách cũng thể tham quan và cho chim ăn.
Ây da linh tuyền ở đây, sợ chúng đến.
Về việc du khách cho chim ăn, thức ăn cho chim mua ở chân núi.
Bá tánh địa phương đều thể bày bán hàng quán.
Đây là nguồn thu nhập bên ngoài của Tú Sơn.
Khu vực thú hoang cũng phân chia từng khu cho các loài động vật.
Mục đích là để tránh chúng đánh và tự sát thương lẫn .
Hổ, gấu, sói, sư tử, báo gấm, chim sấm, cáo, mèo rừng, khỉ, chim sơn ca, sóc, gà lôi bụng đỏ, chuột túi, khổng tước, hạc trắng, rắn - tất cả những loài đều thể tìm thấy trong rừng. Về những loài phổ biến như tinh tinh đen, khỉ đầu chó, ... thì Tuệ Tuệ sẽ sai mua.
Vọng Sơn tọa lạc tại khu vực biên giới, giao thương với phủ thành bên ngoài và các quốc gia lân cận.
"Tìm thêm vẹt, nhất là vẹt . Ừm, thể dạy..." Tuệ Tuệ một bên lẩm bẩm, Ngôn Xuyên một bên ghi chép.
Trong thành ngừng sản xuất hàng rào sắt, hàng rào sắt cao vời vợi, thể ngăn cách chúng với con .
Làm việc cật lực một tháng, rốt cuộc cũng dùng hàng rào sắt ngăn cách hai ngọn núi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mỗi loại tách biệt riêng, du khách thể bên ngoài quan sát hoặc cho ăn.
"Ta nghĩ, nên dành thời gian huấn luyện đặc biệt cho chúng." Tuệ Tuệ vuốt cằm, chỉ những hài tử ngoan mới kẹo ăn.
Mục tiêu của họ là vắt kiệt đồng xu cuối cùng của du khách.
Ngôn Xuyên nhướng mày, đột nhiên cảm thấy...
Tú Sơn thể kiếm nhiều tiền.
Nhiều nhiều nhiều tiền loại ...
Tháng Ba, tước vị và bổng lộc của Tuệ Tuệ ban xuống.
Hoàng đế ban cho một vạn lượng bạc, phong Quận chúa, Tú Sơn chính là đất phong của nàng.
Hoàng đế đại khái cũng cho rằng Tú Sơn quá nghèo, bèn ghi chú, tất cả Tú Sơn đều thuộc về nàng.
Thuộc về nàng? Nghe thật êm tai.
Tú Sơn từ đến nay đều bù lỗ! Bá tanh nghèo đến mức cơm ăn, đây là nơi cằn cỗi nhất Đại Việt!
Lục lão chuyện liền quát lạnh một tiếng.
Phủ Thừa Ân, vị Ngôn Kiều Kiều , Nhận một thành trì chỉnh vô cùng giàu đất phong!
Mà Tú Sơn...
Luôn luôn cuối bảng, xếp hạng thấp nhất, nghèo đến mức cùng cực.
Tuệ Tuệ lẽ là Quận chúa nghèo nhất trong lịch sử!
Huyện lệnh mới của Tú Sơn cũng bổ nhiệm. Vị huyện lệnh tình cờ là bạn cùng học của Lý Thận Chi, và cũng tôn sùng Ngôn Tuệ Tuệ.
Vì , Tú Sơn vẫn gì đổi.
Ngôn Xuyên mím môi, theo học Lục lão một thời gian, cả trở nên càng thêm trầm và sâu sắc. Quận chúa a...
Nghe vị Phúc Bảo ở kinh đô cũng ban tước hiệu Quận chúa.
Được phong tước hiệu, ngang hàng công chúa.
Cũng , Tuệ Tuệ tước hiệu Quận chúa, gặp nàng cần quỳ.
Đây lẽ là điều khiến Ngôn Xuyên hài lòng nhất.
Cuối tháng Ba, Tuệ Tuệ trở thành Quận chúa.
Vườn bách thú Tú Sơn chính thức xây dựng thành.
Bạch Hổ vô cùng hăng hái, chỉ trong vòng hai tháng, khuấy động khiến cho muôn loài chim, muông thú rừng đua vườn bách thú.
Vườn bách thú chính thức khai trương!
Giữa chừng, gặp một sự việc nho nhỏ. Khi đào vườn bách thú, ở giữa một khối nguyên thạch, bên trong đào nhiều viên đá to tròn.
Đập vỡ đá , bên trong còn phát ánh sáng xanh biếc lấp lánh.
Tuệ Tuệ thử so sánh một chút, hóa phần giống với viên phỉ thuý mà Hoàng đế ban tặng.