Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 162
Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:13:29
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ mới nửa tháng trôi qua.
Tú Sơn mở thêm lớp mới.
Những lớp học đều nhận đánh giá cao!
Nhờ câu chuyện nhỏ của Gia Gia, thư viện cũng thêm một lớp học dành cho nữ sinh, mặc dù chỉ hơn hai mươi , nhưng họ sẽ truyền cảm hứng cho những nữ sinh khác đến học!
Khi nữ tử giáo dục, bộ con họ sẽ lột xác khỏi sự rụt rè, trở nên tự tin và dũng cảm.
Nếu , tại nữ nhi nhà thế gia đều học?
Lớp thêu mới mở, tuyển đủ hai lớp.
Lớp mộc thu nhận hai lớp, mà sư phụ phần lớn đều là thợ mộc nửa vời đến từ quê.
Tuệ Tuệ mò mẫm trong gian, từ lúc nào một ngốc nghếch nào đó dâng hai cuốn sách về nông nghiệp cho nàng. Có thể, họ hy vọng rằng thần linh sẽ xuống trồng trọt?
Dù , khi thấy hai cuốn sách về nông nghiệp , Lục lão vô cùng kinh ngạc.
Ông tự tay tóm tắt một phần dễ hiểu của chúng và mở một lớp học trồng trọt.
Lớp học giảng dạy trong thành.
Ngược , họ tổ chức các hoạt động ở các vùng nông thôn, dạy dân cách trồng trọt. Những cuốn sách về nông nghiệp lưu truyền qua hàng nghìn năm và cải tiến liên tục. Cả huyện Tú Sơn bỗng chốc trở nên sôi nổi và hối hả.
Toàn bộ Tú Sơn, tương lai đầy hứa hẹn.
Tháng Hai đầu năm, Tuệ Tuệ bỏ tiền sửa tất cả các con đường xung quanh Tú Sơn.
Muốn giàu thì tiên sửa đường, đây là lẽ đương nhiên.
Tuyết tan, phần thưởng từ kinh thành cũng định đoạt.
Phó Cửu Tiêu lờ tuổi tác của Tuệ Tuệ, vẫn lấy danh nghĩa trưởng thôn Vương Gia thôn, đề cử Tuệ Tuệ là công lớn nhất.
Gần đây, sức khỏe của Hoàng đế suy giảm nhanh chóng, thêm việc Lục Các lão rời khỏi kinh đô, khiến kinh thành trở nên bất .
Dân chúng cũng oán thán ngớt.
Hoàng đế thấy rằng bách tính thể tự phát chống quân Bắc Địch, thậm chí thể bảo vệ thành trì, đây là một biểu tượng tuyên truyền cực kỳ cho triều đình...
Điều chứng tỏ rằng ông trị vì đất nước , bách tính mới yêu quý Đại Việt!
Hơn nữa, vị trưởng thôn thậm chí còn là sư của Lục lão.
Lục lão là tấm gương cho các sĩ tử đời, ba triều quan, Hoàng đế vô cùng tin tưởng ông.
Về mặt tình cảm và lý trí, Hoàng đế đều thể cho qua loa.
Hơn nữa, việc thực sự dân và triều đình ca ngợi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoàng đế ấn ấn lên huyệt thái dương: "Hay là phong nàng huyện chủ? Lần ban thưởng bạc, cứu mạng sống của hàng vạn , trong dân gian cũng khá tiếng tăm." Nữ tử trưởng thôn, cũng chỉ thể ban thưởng tước hiệu.
Thái giám ở bên cạnh mài mực, khẽ khàng bẩm: "Nghe nàng thông minh hơn , Lục lão luôn mang theo bên dạy dỗ... Về , cũng thể đuổi kịp ba sư điệt của nàng ."
Hoàng đế ngẩn , đó bật ha hả.
" , nhà họ Lục , sư của Lục Các lão tuổi tác lớn. A ha, ba đồ của Các lão còn gọi nàng là tiểu sư thúc."
"Địa vị quá thấp, ngược khiến cho triều thần mất mặt."
"Được , chỉ là một nữ tử, thể đổi bao nhiêu. Quyền coi như cho Lục lão gia và triều thần một chút thể diện, phong quận chúa ."
Quận chúa đất phong, nhưng cai quản việc chính, mỗi năm hưởng lương bổng và thuế.
Nếu nàng kinh, tất cả mệnh phụ chào hỏi nàng.
nàng chỉ là một thôn phụ, lẽ cả đời sẽ bao giờ đến kinh đô!
"Vọng Sơn vốn dĩ cằn cỗi, huống chi là một huyện nhỏ chân núi. Vậy hãy lấy cái... Tuệ Mãn Thành ? , Tuệ Mãn Thành, đất phong của nàng ."
Thái giám thấy Hoàng đế nữa, bèn phụ họa: "Bệ hạ minh."
"Chỉ là một quận chúa chút danh tiếng trong dân gian, bệ hạ cho nhà họ Lục đủ mặt mũi, thỏa mãn nguyện vọng của dân gian. Hơn nữa, nàng vị trí quận chúa vì chống giặc ngoại xâm, còn thể khơi dậy lòng yêu nước của bá tánh. Vẫn là bệ hạ minh!"
Hoàng đế mỉm nhẹ.
Còn một lý do nữa, Ngôn Kiều Kiều cũng là quận chúa do chính ông phong tước, đãi ngộ còn hơn cả công chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-162.html.]
Tuy nhiên, nửa năm nay hề điều dưỡng thể cho ông, ông vài phần hài lòng.
Chỉ là một nông nữ nhà nông bình thường, mà cũng phong tước quận chúa, chỉ là để gây áp lực cho nhà họ Ngôn thôi.
"Ban thưởng theo quy định là ."
Ông để tâm đến Ngôn Tuệ Tuệ, sinh ở nhà nông, cho dù Lục lão là sư ruột của nàng, quận chúa cũng chỉ là một danh hiệu hão huyền mà thôi.
Nếu là con nhà quyền quý, ông sẽ dễ dàng trao cho vị trí quận chúa như .
Lúc , Hoàng đế nào , tốc độ trưởng thành của Ngôn Tuệ Tuệ nhanh đến mức kinh .
Đám ca ca cuồng của nàng, khi trưởng thành cũng đều là những kẻ điên.
Đầu tháng hai, Tuệ Tuệ quyết định kiếm tiền.
Nàng mở rộng con phố sầm uất nhất Tú Sơn lớn gấp đôi.
Trực tiếp biến thành phố ẩm thực.
Năm cửa hàng của nàng, hai cửa thông thành quán lẩu, một cửa hàng bán sữa, một cửa hàng bán đồ nướng và một cửa hàng bán hạt giống lương thực.
Ừm, ngoại trừ hạt giống, tất cả đều là những thứ nàng thích ăn.
" , hãy trồng đào những ngọn núi hoang vu xung quanh Tú Sơn." Không gian của Tuệ Tuệ suối linh tuyền, cây đào thích linh khí, rắc một ít linh tuyền nước là thể phát triển mạnh mẽ.
Mỗi ngày đều một xe chở cây đào từ khắp nơi đến, chỉ trong nửa tháng, bộ huyện Tú Sơn bao phủ bởi cây đào.
Những con đường tấp nập bên ngoài huyện Tú Sơn và hai bên ở trong thành cũng trồng đầy cây đào.
Ngôn Xuyên bắt đầu chính thức học.
Ngôn Lãng, cuối tháng Giêng cũng theo Phó Cửu Tiêu đến biên ải.
Ngôn Lãng cũng mới mười bốn tuổi.
Trước khi , Tuệ Tuệ rưng rưng nước mắt trao cho một lá bùa hộ mệnh.
Bùa do tinh huyết của nàng vẽ nên, thể cứu một vết thương chí mạng.
Ngôn Lãng hiệu quả của nó, nhưng vẫn trân trọng đặt chỗ tim.
Phó Cửu Tiêu bằng giá một cú đá cũng kiếm một cái.
Ngôn Minh cả ngày theo sát bên cạnh Tuệ Tuệ, lúc đang đếm từng ngón tay và : "Tháng ba gieo hạt mùa xuân, bây giờ lúc thời gian để đặt nền móng. Trong thành hoa đào, nếu cả thành bao bọc bởi hoa đào, chắc chắn sẽ thu hút đến tham quan."
"Trong thành khu phố ẩm thực, tuy đặc trưng riêng nhưng quá mới lạ, liệu thể giữ chân du khách ?" Yên Minh suy nghĩ miên man
"Trong thành nhiều nhà trọ, cũng nên mở rộng thêm. Giá cả tăng lên, nâng cao đẳng cấp. Đi chơi mà tiêu tiền thì ?"Bây giờ mỗi ngày cũng đến thư viện sách nửa ngày.
"Đặc trưng thì...", dứt lời, liền thấy Tuệ Tuệ đang bậc thềm gặm móng gà.
Bên cạnh nàng, con hổ trắng mập mạp do nàng nuôi cũng đang ôm gà gặm.
Chủ tớ cưng chiều , chủ béo thì thú cũng béo.
Hai ăn uống chung, dáng vẻ giống như đúc!
Ngôn Minh cau mày : "Ngươi xem, chúng bắt một động vật từ trong núi về để ngắm thế nào? Ngươi nuôi cả gà, hổ gì cũng giỏi, nếu nuôi một động vật đặc trưng thì uổng phí tài năng !"
Tuệ Tuệ ngẩng đầu lên, kinh ngạc Tam Ca.
"Ngươi ... vườn bách thú?" Thứ của nghìn năm , ngươi đều nghĩ ?
Ánh mắt của Ngôn Minh sáng lên: "Tên quá! , vườn bách thú!"
"Chúng sẽ nhốt tất cả các loài thú dữ mà chúng thể tìm thấy trong núi, như rắn, hổ, sói, gấu và bất cứ thứ gì khác mà chúng thể tìm thấy! Ngươi cách thuần hóa thú, và du khách thể ngắm chúng."
" , còn khu vực nuôi chim nữa, thả vài con khổng tước và vũ là ."
Nói xong, cả trở nên rực rỡ.
"Con hổ trắng bên cạnh Tuệ Tuệ bỗng dưng trợn mắt."
Ngươi cao quý, ngươi vĩ đại, ngươi hành hạ chúng những con súc vật gì?!!!
Nàng mà thuần hóa thú ư? Đó là do uy quyền thần thánh của nàng áp bức!
Lúc , tất cả các dã thú trong phạm vi trăm dặm đều run rẩy!