Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-07-15 23:02:44
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngôn Hán Sinh sớm đỏ hoe mắt ở cửa nôn nóng.

Ngôn Xuyên hôm nay đang học ở nhà Lục lão, lúc cũng vội vã chạy đến.

"Bà đỡ trong , nhưng tình trạng của nương ngươi . Chảy nhiều máu, nàng nhiều máu..." Ngôn Hán Sinh gần như hoảng sợ đến mức lời, tay chân đều lạnh toát.

Chưa bao giờ một sinh nở nào nguy hiểm như .

Tuệ Tuệ từ khi bước cửa, sắc mặt u ám đến mức đáng sợ.

Rõ ràng từ lúc bắt đầu mang thai nàng dưỡng thể của Lâm thị, mỗi ngày nàng tràn đầy tinh thần, sắc mặt hồng hào, sớm tướng thọ.

lúc ...

Toàn bộ nha môn hầu như bao trùm bởi một bầu khí c.h.ế.t chóc nồng nặc.

"Nhìn kìa! Trên trời bay là cái gì ?" Ngô chủ bộ hốt hoảng chỉ lên trời và la lên.

Mọi ngẩng đầu lên, chỉ thấy vô quạ đen kịt bay .

"Là quạ đen. Kỳ lạ, trời rét thế , quạ đen ngoài?" Mùa đông, đừng chi đến bá tánh ngoài, chim chóc cũng rúc tổ dám . Vậy mà những con quạ đen điên cuồng bay quanh nha môn, như thể thứ gì đó thu hút chúng.

"Quạ đen thích ăn xác thối, nên dễ thu hút bởi mùi tử khí. Nếu nhà ai già qua đời, gần đó thường sẽ quạ đen." Ngô chủ bộ lắp bắp .

Ngôn Hán Sinh bỗng dưng đỏ bừng cả hai mắt.

"Không bậy!" Ngôn Hán Sinh như điên dại ném đồ về phía bầu trời.

"Nương, ngươi đừng chuyện gì!" Lúc Ngôn Minh nào còn vẻ chững chạc như một lớn như khi, sợ hãi nép cửa dám rời nửa bước.

"Nhanh đun nước sôi. Nhà nhân sâm ?" - Giọng bà đỡ truyền đến.

"Ta mua, mua." - Ngôn Hán Sinh run run rẩy rẩy định dậy lấy tiền.

Tuệ Tuệ liền chặn .

"Nhà nhân sâm, mà."

Tuệ Tuệ từ trong túi lấy một cái nhân sâm già màu trắng mập. Vừa lấy , mùi nhân sâm nồng nàn bỗng lan tỏa khắp nơi.

Bà đỡ đẻ thấy, vẻ mặt khó coi bỗng chốc tươi tỉnh hơn vài phần: "Tốt , . Phu nhân gặp nguy hiểm, nhân sâm trăm năm tuổi , cũng sẽ an hơn." Bà đỡ đẻ lau mồ hôi lạnh.

Chỉ thấy từng chậu, từng chậu m.á.u bưng từ phòng sinh, mà Lâm thị từ đầu đến cuối hề hé răng nửa lời!

Vừa bưng chậu m.á.u , bầy quạ càng như phát cuồng lao nha môn.

Tuệ Tuệ hít một thật sâu.

Lâm thị dựa linh tuyền để duy trì thể, giờ đây linh khí hóa thành máu, cho thấy tình trạng của Lâm thị vô cùng nguy cấp.

Ngôn Lãng mang vẻ mặt lạnh lùng.

Lấy Xạ Nhật Thần Cung đeo lưng xuống, Ngôn Lãng giương cung mạnh mẽ về phía bầu trời.

"Xoẹt..." Một luồng uy áp vô hình bỗng chốc lan tỏa .

Lũ quạ kịp né tránh, uy áp kinh sợ, rơi thẳng từ trời xuống.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hơi thở tàn dư của thần linh khiến lũ quạ run sợ, vỗ cánh lẩy bẩy bỏ chạy tán loạn.

Trời sáng.

lòng đều vui.

A Nguyệt càng thêm mái tóc rối tung, sắc mặt sợ hãi bệt xuống đất, tuyết ướt vạt áo.

Trên khuôn mặt xinh của nàng để một vết dài những vệt nước dài đông .

"Chuyện gì xảy ?" Tuệ Tuệ mím chặt môi.

Theo nguyên tác, Lâm thị thương trong năm hạn hán, sinh nở vô cùng khó khăn, nữ nhi sinh ốm yếu. Rõ ràng cô nàng đổi thứ, bây giờ quỹ đạo cũ?

Trừ phi...

Đôi mắt Tuệ Tuệ trầm xuống.

Nam chính và nữ chính trong sách khí vận mạnh, nàng là Thần nữ thể trấn áp, nhưng bộ trong thế giới tiểu sẽ ảnh hưởng!

A Nguyệt giọng khàn khàn, hồi lâu mới lấy giọng , trong giọng thanh thanh còn mang theo vài phần sợ hãi.

"Phu nhân... phu nhân gặp một thiếu niên." A Nguyệt cả đau nhức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-153.html.]

"Thiếu niên mặc áo gấm vóc đang tìm kiếm ai đó trong trấn, phu nhân thấy liền tức giận. Hỏi tại mang đến tai họa cho thôn Lâm Thủy vô tội?"

"Thiếu niên rằng phận con vốn công bằng, dân thôn Lâm Thủy tham lam, đáng chịu kiếp nạn . Họ tàn sát là do phận an bài!" Hắn hề cảm thấy hối hận về việc thôn Lâm Thủy tàn sát.

Phu nhân tức giận đến mất lý trí ngay tại chỗ.

Nói thẳng rằng tàn nhẫn, độc ác, xứng đáng .

Ai ngờ bên cạnh ẩn giấu hộ vệ cận, lập tức tung đá văng phu nhân xa.

A Nguyệt lúc đó lao ôm lấy phu nhân, cũng chỉ thể đỡ Lâm thị, giảm bớt lực va đập.

, bụng Lâm thị lập tức quặn thắt dữ dội, m.á.u tươi chảy từ hai bên đùi.

Ngay từ khi thấy thiếu niên, tâm trạng của nàng trở nên vô cùng kích động và dễ cáu gắt.

Giống như một thứ gì đó vô hình ảnh hưởng đến tâm trí, khiến cả nàng thể kiểm soát bản .

" phu nhân mỗi khi vuốt ve bụng, luôn cố gắng xoa dịu bớt phần nào cơn giận dữ."

A Nguyệt thậm chí thể thấy những gân xanh nổi lên khuôn mặt nhẫn nhịn của phu nhân, nàng vẫn luôn chống chọi với thứ cảm xúc khó hiểu .

Chính xác điều khiến nàng mất kiểm soát cảm xúc là hành động thêm dầu lửa của tên thiếu niên !

Ban đầu, phu nhân kiềm chế vì lo cho đứa nhỏ trong bụng nên hành động vội vàng.

Hắn phẫn nộ mắng chửi rằng, dù Tuệ Tuệ còn nhỏ tuổi nhưng vô cùng xảo quyệt và gian trá. Tuy còn nhỏ nhưng giỏi lừa lọc, thể lợi dụng trong thôn để phục vụ bản . Loại nữ tử nếu lớn lên ắt hẳn sẽ mang họa cho quốc gia và bá tánh. Nếu Lâm thị lương tâm, ắt hẳn nên bóp c.h.ế.t loại nữ tử ngay từ trong trứng nước, để tránh trở thành tội nhân.

Nữ tử nên giống như quý nữ nhà Hầu phủ, hiền lành, ngoan ngoãn, dịu dàng và lòng yêu thương khác.

Nói xong còn khẩy một tiếng: "Cũng thôi, nữ nhi nhà ngươi so với quý nữ Hầu phủ chẳng khác nào mây trời với bùn ao, thể sánh ? Thậm chí còn xứng đáng xách giày cho Kiều Kiều! Ngươi nên sớm xử lý con nghiệp chướng đó , kẻo mang họa cho khác!"

Phu nhân , lập tức sợi dây thần kinh trong đầu như đứt.

Hắn thế mà xúi giục Lâm thị g.i.ế.c c.h.ế.t Tuệ Tuệ!

Và còn vẻ đường hoàng chính đáng!

Giống như bản mang đến tai họa cho thôn Lâm Thuỷ, tất cả đều là thôn Lâm Thuỷ đáng chịu!

Mà Tuệ Tuệ khuyến khích cả thôn ngăn chặn thôn, ngược trở thành kẻ xảo quyệt, lừa dối và lợi dụng cả thôn!

Lâm thị thể nhịn vô liêm sỉ, thể nhịn phớt lờ cái c.h.ế.t của thôn Lâm Thủy.

Là một , là một xem Tuệ Tuệ như tròng mắt, nàng thể nhịn kẻ xúi giục nàng g.i.ế.c Tuệ Tuệ ?!

Lâm thị lúc đó tức giận đến đỏ cả mắt!

A Nguyệt , tức đến da đầu tê dại.

Chẳng trách, chẳng trách Lâm thị vốn dĩ luôn điềm tĩnh thể mất kiểm soát như !

Ngôn Lãng đầu bước ngoài.

"Ta tìm tên súc sinh !"

Ngôn Xuyên mím chặt môi, nghiến răng, thiếu niên ôn hòa vốn dĩ đầu tiên đỏ bừng mắt.

Tuệ Tuệ xa kinh thành như , tại vẫn buông tha cho nàng?

Giống như định mệnh, thúc đẩy nàng ngừng liên hệ với kinh thành.

Con ngươi của Ngôn Xuyên chìm xuống, vốn dĩ quyết định ẩn náu thêm vài năm, nhưng giờ đây đổi chủ ý .

Năm nay bắt đầu kỳ thi khoa cử.

Có lẽ là nhờ miếng sâm quý mà Tuệ Tuệ đưa, từ trong nhà, tiếng lóc nhỏ nhẹ của Lâm thị nhanh chóng vang lên.

"A!" Lâm thị sinh nở vài , nhưng đặc biệt khó khăn.

"Phu nhân sức, thể thấy đầu của đứa nhỏ. Tóc của đứa nhỏ đen nhánh, chắc chắn giống như ngài, ngài sức..."Bà đỡ rùng , thai kỳ dường như thuận lợi ở .

Ngôn Hán Sinh sốt ruột quanh cửa.

Bà đỡ thấy Lâm thị dần dần kiệt sức, như thể sinh khí đang rút cạn dần.

lập tức đẩy cửa : "Phu nhân, tình hình lắm. Xin... xin các vị công tử, lão gia chuẩn tinh thần."

"Sao thế ? Sao thế ? Nàng vốn dĩ sức khỏe , thế ?"

Ngôn Hán Sinh mềm nhũn, một đại lão gia mà hoảng hốt đến nỗi suýt ngã.

Tuệ Tuệ chằm chằm lên trời, đáy mắt đầy sát khí.

Loading...