Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 149
Cập nhật lúc: 2025-07-15 23:02:34
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão gia tử da mặt nhăn lên, vội vàng : "Sư phụ, Tuệ Tuệ một trái tim trẻ thơ, nàng bụng." Mặc dù cô ăn đồ cúng của ngài.
"Hãy thắp hương . Thắp hương xong là thể ăn đồ cúng của sư phụ ."
Tuệ Tuệ lên trời, Lục lão , sư phụ cả đời bá tánh yêu mến, là đại công đức.
Người đại công đức, hẳn là chịu chứ?
Bịch!
Tiểu cô nương quỳ xuống, dập đầu thật mạnh xuống đất.
Nén hương trong tay cũng cắm lư hương.
Bỗng nhiên...
Bầu trời vốn đang u tối bỗng chốc đổi .
Chỉ thấy đám mây đen dày đặc bỗng nhiên rẽ , một tia ánh sáng rực rỡ từ bầu trời bí lọt xuống.
Từng tia sáng nhỏ bé rọi xuống từ đám mây.
Xuống đỉnh mộ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ thấy đỉnh mộ trơ trọi bỗng chốc xanh um tùm, hoa tươi nở rộ.
Chỉ trong chớp mắt, hương thơm ngạt ngào lan tỏa khắp cánh mũi.
Lục hộ vệ mở to mắt.
Một tia sáng vàng óng ánh hiện từ nấm mồ, theo ánh sáng rực rỡ bay lên trời.
"Ồ... ôi..." Tuệ Tuệ há hốc miệng.
Mộ sư phụ nổ tung.
sư phụ... về cõi tiên!
Sư phụ vốn công đức lớn, khi nàng dập đầu, thăng thiên.
Chỉ trong chốc lát, ánh sáng biến mất, mây đen bao trùm.
Chỉ hoa mộ vẫn nở rộ, khiến mãi thể nào phục hồi tinh thần.
"Đây là..." Lục hộ vệ cổ họng khô khốc, cảnh tượng cho rung động tâm can.
Lão gia tử cảm thấy khi tia sáng vàng rực rỡ chiếu xuống, như thể xua tan sự khó chịu của ông.
Cảnh tượng đó, giống như một giấc mơ.
những bông hoa tươi thắm mặt đất nhắc nhở ông rằng tất cả đều là sự thật.
"Thần tích, đây là Thần tích thực sự." Đây là loại phép màu mà Ngôn Kiều Kiều biểu diễn bục tế, đây là thật!
Lục lão hít một thật sâu, cúi đầu xuống Tuệ Tuệ.
Người mang vận may vĩ đại nhất đời.
Nhẹ nhàng nhắm mắt , cất tiếng : "Chuyện hôm nay, để lộ ngoài một mảy may." Ông về phía hộ vệ bên cạnh, đó là chi nhánh của Lục phủ, đều là ông tin tưởng.
Lục hộ vệ đương nhiên theo ông.
"Đầu heo thể ăn ?" Tuệ Tuệ ngẩng cao đầu, đầy vẻ mong đợi.
Thần tích sức hấp dẫn bằng đầu heo.
Ôi, một đám quê mùa.
Lão gia tử bất lực gật đầu, bỗng thấy nàng lao đầu heo.
"Cũng giới thiệu với ngươi với sư môn của chúng ."
"Sư phụ, chỉ hai chúng là tử."
"Ta ba đồ , bọn họ đều gọi ngươi là tiểu sư thúc. Chờ đến khi ngươi về kinh, gặp mặt sẽ dập đầu lạy ngươi."
"Đại tử họ Kiều, hiện nay đang ở kinh đô nhậm chức. Tính tình ngay thẳng, quanh co, là một vô cùng chính trực."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-149.html.]
"Đệ tử thứ hai năm xưa khá tài học, lập công lao phù tá vua trong triều đình. Hắn là Lão Hầu gia phủ Thừa Ân Hầu, những năm gần đây về hưu, dưỡng già trong phủ." Đây cũng là nguyên nhân khiến ông dạy dỗ Ngôn Kiều Kiều mấy ngày.
"Đệ tử thứ ba dường như cử ngoài quan."
Lục lão tuổi tác cao, các tử thu nhận tất nhiên cũng còn trẻ. Hiện nay đều là chủ một phủ, đến tuổi ông nội.
"Đợi đến khi ngươi về kinh, bọn họ đều đến mặt ngươi dập đầu."
Tuệ Tuệ thấy tên phủ Thừa Ân Hầu liền sững sờ.
Thật là oan gia ngõ hẹp!
"Đại sư của ngươi ngay thẳng a dua, vì quyền quý mà khuất phục. Sau ngươi gặp , nên tránh xa một chút."
"Cũng dạy dỗ thế nào mà tử cứng cỏi chịu khuất phục ." Ông lão tuy miệng lẩm bẩm trách móc, nhưng đáy mắt tràn ngập nụ .
"Còn tử thứ hai thì tuổi tác lớn hơn một chút. tư chất bình thường, nhưng hơn ở chỗ lòng trung thành với triều đình."
"Thuở nhận tử, chỉ bảo qua loa. Hắn cũng kiếm một cơ nghiệp kha khá."
"Gia đình thì chẳng đứa con cháu nào hồn. Nhi tử là cái lo, chỉ ăn sung mặc sướng, cả nhà ai đắn cả." Lục lão gia tử bất mãn với việc phủ Thừa Ân Hầu cưng chiều, nuông thả Ngôn Kiều Kiều.
Nâng niu, nâng đỡ, đề cao nàng quá mức .
"Nói về ngoại hình, ngươi và nàng hai ba phần giống . Nói đúng thì là năm phần giống ."
Tuệ Tuệ mặc dù sinh tròn trịa đáng yêu, nhưng lông mày và ánh mắt thanh chính, lòng ngay thẳng.
Ngôn Kiều Kiều từ lâu yêu thích , gầy gò như con khỉ. Mắt đầy mưu tính, một dáng vẻ trưởng thành, chỉ còn hai ba phần giống Tuệ Tuệ.
"Đệ tử thứ ba, vận mệnh hẩm hiu, năm nay càng thêm u uất, đắc ý."
Lão gia tử thở dài: "Không ngờ, tuổi già còn thể thu nhận một sư và tử chân truyền ưng ý."
Chuyến Tú Sơn , thật đúng là quyết định sáng suốt.
"Chỉ tiếc rằng, thể còn khỏe mạnh. Sợ rằng trụ bao lâu nữa, cũng thể đưa các ngươi xa hơn. Sau , nếu chuyện gì, hãy đến tìm ba tử nên ." Lão gia tử rõ sức khỏe của , Lục hộ vệ càng thể che giấu vẻ mặt tái nhợt.
Gia đình họ Lục luôn tìm kiếm những danh y khắp nơi, nhưng cách nào chữa trị .
"Hắn vô dụng như mà còn tìm gì?" Tuệ Tuệ ghế, gác cằm lên tay .
"Đệ tử của ngươi phạm , thể phạt họ ?" Tuệ Tuệ chớp chớp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn như tượng ngọc bích đầy vẻ tò mò.
Lục lão cau mày: "Tất nhiên . Ngươi là tiểu sư thúc của chúng, xét về thứ bậc chứ về tuổi tác, nếu chúng phạm , ngươi nên trừng phạt." Lão gia tử coi trọng nguyên tắc.
Tuệ Tuệ ồ một tiếng.
"Từ nay về , mỗi sáng ngươi đến học, còn Ngôn Xuyên đến học buổi chiều." Lão gia tử mắt lấp lánh niềm vui, hai đứa nhỏ thật tiềm năng to lớn.
Suốt bao nhiêu năm qua, đây là duy nhất chịu đồng cảm với bách tính.
Một tử như mới xứng đáng là tử trong lòng ông .
Ngôn Kiều Kiều...
Lục lão gia tử khẽ .
Tuệ Tuệ nhăn mặt ngay lập tức: "Ta sáng dậy nổi, còn nhỏ mà, dậy sớm sẽ cao lên." Tuệ Tuệ ý thuyết phục Lục lão.
"Vậy thì ngươi đổi chỗ cho Ngôn Xuyên ." Lục lão nheo mắt .
Ở bên cạnh tiểu gia hoả , dường như cũng còn đau đớn như .
"Ta quen ăn món ăn trong nhà."
"Đầu bếp nhà là nghỉ hưu từ nhà bếp Ngự Thiện Phòng."
Tuệ Tuệ lập tức thẳng dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn toát lên vẻ nghiêm túc."Ta nghĩ thể cố gắng thêm một chút." Ngự Thiện Phòng! Nơi nghệ thuật nấu ăn ngon nhất thế giới!
Khi ở thiên đình, ngoài Thiên Đạo cha, mà nàng thích nhất chính là Táo Quân.
Nếu như vì Thiên Đạo cha vui, nàng nhận Táo Quân cha.
"Đi, theo thư phòng." Hôm nay còn sớm, lão gia tử trực tiếp lôi theo Tuệ Tuệ thư phòng.
Tuệ Tuệ bám chặt lấy cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó đến mức méo mó.
Nàng rốt cuộc cũng hiểu !