Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 133
Cập nhật lúc: 2025-07-15 23:01:53
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vút...
Tuệ Tuệ một tay cầm cung, một tay kéo dây, chỉ thấy dây cung trống rỗng bỗng xuất hiện một vệt sáng nhạt.
Giống như ánh trăng trời tụ hội mà thành.
Gia Gia kinh ngạc che miệng.
Giờ khắc , Tuệ Tuệ như vị thần giáng trần.
Tuyết rơi xối xả, bỗng chốc vút một tiếng...
"Cầu xin Ly Vương điện hạ tha cho một mạng!" Chu huyện lệnh hét lớn, cụp gối xuống, chỉ còn thiếu chút nữa là quỳ xuống đất.
Phụt...
Cổ họng một mũi tên xuyên thủng.
Mọi thậm chí còn thấy ông b.ắ.n trúng bởi thứ gì, chỉ thấy ông ngây trong nháy mắt, đó...
Ầm một tiếng.
Cái lưng cong của Chu huyện lệnh nổ tung.
Chu huyện lệnh nổ tung.
Trước mặt tất cả tướng sĩ phương Bắc, trực tiếp nổ tung, phạm vi vài mét xung quanh, xung quanh đều là m.á.u đỏ tươi, như từng đóa hoa mai đua nở rộ.
Thậm chí đến một mảnh áo quần cũng còn sót .
Ly Vương vội vàng bật dậy thẳng .
Khi dậy, kiệu hạ xuống từ từ. Nhìn thấy với sắc mặt u ám bước khỏi kiệu.
Tên tiểu quan định tiến lên đỡ, nhưng đá ngã xuống đất.
Nhìn về phía huyện Tú Sơn lúc , mới phát hiện đỉnh tường thành một hài tử chừng ba bốn tuổi đang . Hài tử mặt mày nghiêm nghị, môi hồng khẽ mở: "Kẻ nào phản bội Đại Việt, ắt tru di!"
Ly vương mặt mày tối sầm , nghiến răng nghiến lợi : "Đó là ai? Rốt cuộc ai b.ắ.n mũi tên đó?"
Mũi tên đó rốt cuộc là chuyện gì ?
Rõ ràng trực tiếp nổ tung Chu huyện lệnh.
Và xung quanh thấy mũi tên nào b.ắ.n , khiến cảm thấy vô cùng quái dị.
"Lúc nãy... chỉ nữ đồng tường giơ một mũi tên. ... do bão tuyết, thể rõ." Một vị tướng bên cạnh Ly vương do dự một chút mới , liệu thật sự ai đó thể b.ắ.n nổ tung một bằng một mũi tên?
Ánh mắt Ngôn Lãng bừng bừng cây cung trong tay Tuệ Tuệ.
Trên cây cung phủ đầy những hình vẽ bí ẩn, các ký hiệu cổ xưa chồng chéo lên , hiểu , đưa tay chạm .
Một tiếng "xì" vang lên.
"Ai đang nướng thịt ?"
Tuệ Tuệ cúi đầu xuống, liền thấy nhị ca mặt mày hung dữ nắm lấy cung, Gia Gia trợn mắt: "Ngôn Nhị ca, ngươi cướp cung !?"
Ngôn Lãng nheo mắt: "Nóng quá! Nóng quá! Nóng quá!!!"
Quả nhiên, tay đang phát tiếng xì xì.
Tuệ Tuệ vội vàng đẩy Nhị ca . Tay trái của Ngôn Lãng bỏng nặng, rộp da, còn mảng da lành nào.
"Cây cung ... nóng như ?" Nhìn càng kỹ, Ngôn Lãng càng thích, nhưng cảm giác châm chích tay ngừng nhắc nhở .
Cây cung , nên chạm .
"Ừm... cây cung , nó sự kiêu ngạo riêng của nó." Tuệ Tuệ chớp chớp mắt, cây cung dùng để b.ắ.n mặt trời, do , cơ cốt của Bàn Cổ biến thành.
Luôn thờ phụng chín tầng trời.
Lúc b.ắ.n mặt trời, dùng cung và Hoàng hôn Thần tiễn.
Cung , quả thật thường thể đụng .
Ngôn Lãng nàng , liền Tuệ Tuệ lừa . Cung , đại khái đối với tất cả xạ thủ đời đều sức hấp dẫn chí mạng.
Dưới ánh trăng, cây cung Thần trong tay nàng chỉ trong chớp mắt biến mất.
Dân chúng trong thành ngây bóng nhỏ bé tường thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-133.html.]
Nhìn nàng lưng với , một mũi tên b.ắ.n c.h.ế.t tên huyện lệnh bỏ thành trốn chạy.
Khoảnh khắc đó, dường như một niềm tin nào đó nảy mầm trong đáy lòng.
Không ai để ý đến sự khác thường của cung tên trong tay nàng, chỉ ngước nàng đến mức gần như thất thần.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vào khoảnh khắc hy vọng của họ phá vỡ, nàng xua tan tất cả.
Ngôn Xuyên vội vã lên lầu , chỉ chậm một bước Tuệ Tuệ bỏ .
"Chu huyện lệnh phản quốc, g.i.ế.c ngay tại chỗ! Hắn thể trốn chạy, nhưng chúng thể! Phía chúng là cha già yếu, là hài tử gào đòi ăn, lùi một bước là cả gia tộc diệt vong."
"Chúng đời đời kiếp kiếp là Đại Việt, sinh là Đại Việt, c.h.ế.t là ma quỷ của Đại Việt."
"Triều đình trông cậy , thì huyện Tú Sơn do chúng tự bảo vệ."
"Thò đầu cũng chết, rụt đầu cũng chết."
"Thay vì buông xuôi, hãy cầm lấy vũ khí trong tay, bảo vệ con cháu !"
"Chúng thể hy sinh, nhưng hài tử của chúng sẽ sống!"
"Vì bảo vệ từng tấc đất của Đại Việt, vì bảo vệ bọn nhỏ của chúng , hãy cầm lấy vũ khí trong tay!" - Ngôn Xuyên hất cằm về phía xa.
Họ kéo chiếc xe bò chở đầy d.a.o kiếm, do hai mươi mấy hộ vệ theo.
Trên xe chất đầy đao kiếm.
Vừa , phát hiện tình hình ở huyện Tú Sơn , nên tạm thời sai trở mang theo vũ khí.
Vừa thu hơn tám trăm vũ khí, nhưng trong thôn cũng hơn năm trăm.
Hiện tại phân chia một nửa, cũng bảy tám trăm món.
Những dân đang quỳ gối tuyết chút do dự, lo lắng. khi ngẩng đầu lên, họ thấy đứa trẻ nhỏ bé như viên bánh nếp đang kiên quyết ở vị trí hàng đầu. Cảm thấy nước mắt trào , cảm thấy một ngọn lửa trong lòng bùng lên.
"Ta sẽ ở tuyến đầu, cùng sống chết!" Tuệ Tuệ sắc mặt lạnh lùng, lúc đây, nàng như giao phó một sứ mệnh nào đó.
"Mẹ kiếp thôi!"
"Chết thì chết, kệ xác! Lão tử đây ném đầu đổ máu, hài tử sẽ sống thêm một thở."
"Tên Chu huyện lệnh hèn nhát, c.h.ế.t đáng đời! Ngươi dám chống , chúng hãy chống !"
"Vì con cháu đời , vì non sông Đại Việt, liều chết!" Ngay lập tức, từng nam nhân gượng dậy từ tuyết trắng, đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy sát khí.
Mọi như khơi dậy cơn tức giận trong lòng, như tiểu Tuệ Tuệ nhỏ bé khích lệ.
"Chúng lên, tường thành sẽ là hải tử của chúng ! Nhìn kìa cái đứa nhỏ , mới ba bốn tuổi, lên đó sẽ là con cháu đời của chúng !!"
Có một lão nhân tóc bạc trắng nước mắt lưng tròng, hài tử nhỏ tuổi Tuệ Tuệ tường thành chênh vênh, đến lúc , bỗng chốc chịu nổi nữa.
Mọi ngẩng đầu nàng, trong mắt tất cả đều lấp lánh lệ.
Tuệ Tuệ sững sờ, sức mạnh tín ngưỡng như những ngôi từ khắp tứ phía ùa về.
Mọi rầm rộ dậy, thì cầm vũ khí, thì từ nhà lấy d.a.o thái, thì lấy gậy nhọn.
"Thành còn, còn!"
"Vì bảo vệ Đại Việt mà chiến đấu, vì bảo vệ con cháu đời mà chiến đấu!"
"Vì để..." Mọi ngẩng đầu lên, bóng hình nhỏ bé khựng một chút.
"Tuệ Tuệ, tên của nàng là Ngôn Tuệ Tuệ." Ngôn Lãng trầm giọng .
"Chiến đấu vì Tuệ Tuệ!"
Lúc , Tuệ Tuệ chính là sức mạnh gắn kết của họ, Tuệ Tuệ chính là ngọn lửa của họ.
Tất cả nha dịch cùng lính tráng trong thành xông , ai nấy mặt đỏ tai hồng: "Chu huyện lệnh là đồ hèn, chúng !"
Từ xa, Ly Vương khẽ nhếch mép một nụ tàn nhẫn.
"Tuệ Tuệ... ha, Ngôn Tuệ Tuệ." Ly Vương chằm chằm đứa nãi oa bốn tuổi.
"Một đứa nhỏ bốn tuổi, thật sự thể xoay chuyển cục diện thất bại ? Thật nực !"
"Quân đội phương Bắc hùng mạnh của , một chọi hai, một đám hèn nhát chống chọi ba năm thiên tai, thể chống quân tinh nhuệ phương Bắc ?"
"Người ! Công thành!"
"Bắt sống cho bản cung oa oa tường thành , bản cung nàng sống , c.h.ế.t cũng xong!!"