Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 123

Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:47:18
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tuệ Tuệ, lời thật ?" Nói xong tự tát miệng , Tuệ Tuệ từ đến nay bao giờ dối.

"Thảo nào, thảo nào dạo ngươi bỗng nhiên đưa nhiều ý kiến đến ..."

"Chuyện chỉ Đại ca thôi, đừng cho ngoài nữa." Ngôn Xuyên mặt đầy vẻ kinh ngạc, ánh mắt chăm chú chằm chằm Tuệ Tuệ.

Chuyện xảy ba ngày còn đến, mà Tuệ Tuệ thể cảnh báo .

Nếu chuyện lan truyền ngoài, sẽ gây một cuộc tranh luận ầm ĩ. Chắc chắn Tuệ Tuệ sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý, và đến lúc đó, thôn nhỏ Vương Gia thể bảo vệ nàng?

Tuệ Tuệ nhắm mắt gật đầu.

Thực , nàng nghĩ đến việc chuyện sớm hơn.

khả năng kinh thành phát hiện là cao, và nàng cũng sợ rằng một khi tin tức rò rỉ ngoài, kẻ thù sẽ đổi thời gian, và điều đó sẽ càng mất thời cơ.

Ngay cả lợi thế duy nhất cũng còn!

"Cái hầm trốn thoát đào trong thôn cũng nên kiểm tra ."

Hàng ngày, đội hộ vệ bí mật đào hầm 20 , bên phía lưu dân Từ Tử Dịch cũng đích chọn 20 .

Trong thời gian đào hầm khỏi thôn, việc đều bí mật tiến hành.

Việc ngay cả Vương Hữu Tài cũng hề !

Đào ba đường hầm thoát hiểm xuyên suốt lòng đất của thôn Vương Gia, tổng cộng mất nửa năm, ngày đêm ngừng nghỉ.

Mọi thứ, sớm chuẩn sẵn sàng cho cuộc đại chiến!

Mùng ba Tết.

Tuệ Tuệ đang ngủ mơ màng, thì Lâm thị lôi khỏi chăn.

Tiểu gia hoả đạp đôi chân trắng nõn nà, rụt trở .

"Lạnh quá lạnh quá, dậy..." Tuệ Tuệ mắt lim dim lẩm bẩm, cuộn tròn thành một cục vô cùng đáng yêu.

"Không , ngươi là trưởng thôn mà, ngươi chỗ thì ai dám bắt đầu chứ."Lâm thị cố ý đến sớm hơn nửa canh giờ định bụng tết Tuệ Tuệ một b.í.m tóc .

"Ưm... Không nữa, nữa. Đổi khác ."

Tuệ Tuệ lim dim mắt, dáng vẻ như một tiểu lười biếng thể mở nổi mắt.

Lâm thị phì phì .

"Vương gia gia của ngươi trưởng thôn vương Gia mấy chục năm mới về hưu, ngươi mới bốn tuổi, về hưu còn sớm lắm!"

Tuệ Tuệ vẫy vẫy tay, bộ dạng lười biếng như hôm nay ai cũng đừng hòng gọi dậy.

Thiên Đạo cha đến cũng tác dụng.

Chơi !

Bỏ bê !

Khi Vương Hữu Tài trưởng thôn, ngày nào cũng lo lắng ai đánh với ai.

Nhà ai sống , nhà ai thiếu thóc thiếu nước, nhà ai sắp c.h.ế.t đói.

Mỗi ngày vì những chuyện mà bực bội nhức đầu.

Ai mà , Tuệ Tuệ trưởng thôn, vấn đề lớn nhất ngủ nướng.

"Dậy nào, hôm nay nương nấu lẩu cho. sáng sớm nên ăn cay, nương nấu canh nấm cho ngươi, hầm từ gà mái già với nấm rừng, ngọt. Ngươi là thích ăn lẩu nhất ?" Lâm thị bên giường, bình tĩnh.

Tiểu gia hoả trong chăn vặn vẹo.

Lẩu ngày nay thiện, mùa đông chỉ tối đa đặt một nồi lên bếp lò, đơn giản trụng một ít rau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-123.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Linh hồn của Tuệ Tuệ từng bay lượn khắp tam giới.

Nhìn thấy khác ăn lẩu bò cay nồng thơm ngon, nước miếng của nàng chảy dài hai dặm.

Nàng từng kể cho Lâm thị , nhưng bao giờ ăn!

Ngôn Minh bàn bạc với nàng, đợi khi nạn đói qua , sẽ lấy hai gian hàng để bán lẩu, một gian hàng bán sữa, nhất định sẽ thịnh hành khắp Đại Việt.

Hắn hiện tại thỉnh thoảng quấn lấy Tuệ Tuệ hỏi han về việc trang trí sắp đặt, bản vẽ đều tự vẽ.

Lâm thị bên giường, hé mở cửa lớn và cửa sổ một chút.

Mùi hương nồng nàn, bá đạo lan tỏa khắp căn nhà trong nháy mắt.

"Lão Vương Hữu Tài mang thịt dê tới, cha ngươi cắt thành thịt dê cuộn. Thôn Cử Nhân gửi mấy con cá, nương thành cá viên dai ngon, còn cả phi lê cá lọc xương. , còn mề gà cay, thịt bò mềm, dày bò, và cả bò viên tự của tiểu cữu mẫu nữa... ôi, bò viên đó cắn một miếng là thấy dai ngon và đầy nước thịt." Lâm thị còn dứt lời, Tuệ Tuệ từ trong chăn thò một cái đầu nhỏ.

Tuệ Tuệ ngọ nguậy như một con sâu béo mập.

Chỉ thấy nãy còn c.h.ế.t sống chịu cửa, giờ đây gia hoả đang nuốt nước bọt ừng ực, trong mắt đầy vẻ mong chờ.

Thiên Đạo cha cha thể so sánh với lẩu.

"Nương, chừa cho một chút, chừa cho một chút." Lật liền bò dậy, ba chớp ba mở mặc xong quần áo, là sảng khoái.

Lâm thị phía , khóe môi khẽ cong lên, lông mày đầy vẻ đắc ý.

Hừ, dám đấu với nương.

Trước đây điều kiện để loay hoay với việc ăn uống, bây giờ mang thai nên thể gì khác, mỗi ngày chỉ ôm sách nấu ăn mà lật giở.

Luôn thể khơi gợi sự thèm ăn của ngươi.

Hôm nay cả nhà ai ngoài, ở nhà cùng Tuệ Tuệ ăn lẩu.

Nếu bữa sáng nên ăn quá no, Tuệ Tuệ uống cả nước lẩu.

"Nước dùng giữ nhé, để nấu mì ăn buổi ." Món canh nấm gà mái già hầm ngon tuyệt.

"Được , khi ngươi công việc xong về sẽ nấu, nương sẽ cho vài lát thịt tươi cho ngươi."

Môi Tuệ Tuệ nở nụ rạng rỡ.

Ngôn Minh Tuệ Tuệ, sánh vai cùng Gia Gia.

"Nhất định mở một quán lẩu, mang lợi ích cho bộ Đại Việt!" Tuệ Tuệ giơ cao nắm đ.ấ.m nhỏ, đầy vẻ kiên định.

Ngôn Minh liếc Tuệ Tuệ một cái: "Là vì bản ngươi ăn chứ gì?"

Tuệ Tuệ mặt đỏ bừng bừng: "Sao thể là do ăn chứ? Món ngon tuyệt vời thế , nhất định mang cho bộ dân Đại Việt nếm thử, là vì khẩu vị của !" Nói xong, Tuệ Tuệ vót cái bụng no căng thẳng đến từ đường.

"Toàn chỉ cái miệng là cứng." Ngôn Minh nhếch miệng ha hả.

Mấy đến từ đường thì những nhân vật đại diện của thôn Cử Nhân đều đến.

Tất cả đều là thanh niên, Tuệ Tuệ khỏi nhướng mày.

Thanh niên thật !

Người già thì cứng nhắc, bảo thủ, linh hoạt. Thanh niên thì óc nhanh nhạy, ví dụ như nàng.

Bên ngoài từ đường nhiều , họ đang ồn ào náo nhiệt bóc hạt dưa. Tình trạng của thôn Cử Nhân trái ngược với điều .

Nguyên thôn dân Lâm Thủy: "Xì. Trước đây còn chê chúng xây dựng thôn Lâm Thủy, đầu hàng thôn Vương Gia là bán tổ tiên."

Bây giờ cả thôn bọn từ già trẻ lớn bé đều van xin đến thôn Vương Gia.

Hừ, họ mới qua một năm mới, bên ngoài bốn năm đợt lưu dân đến. Thôn chúng thậm chí một nửa lưu dân cũng dám đến gần...

"Họ đói meo, gầy xác xơ, còn chúng thì béo mập lên." Thôn dân của Vương Gia thôn hài lòng.

Lúc đầu khi Tuệ Tuệ thực hiện biện pháp cũng vô cùng khó khăn, nhưng giờ đây cả thôn đều lợi ích .

Loading...