Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:46:53
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thật kỳ lạ, Tử Vi vốn dĩ tuân theo mệnh trời mà tắt , nay bỗng chốc rực sáng lên?"

"Và còn tụ tập đông đúc quanh một ngôi nhỏ bé vô danh..." Quốc sư ngoài sân, mái tóc bạc phơ phất bay, toát lên vẻ phiêu diêu tuấn tú, nhưng ánh mắt thương cảm cho nhân loại khiến dám xúc phạm.

"Quốc sư, cô nương Kiều Kiều tỉnh." Một tiểu sa di tiến đến báo cáo.

"Đêm qua cô nương nôn máu, vết thương mặt trở nên tồi tệ hơn."

"E rằng Tết Nguyên Đán năm nay, thể cung để cầu phúc . Vết thương mặt..." Năm nào cũng là Tiểu Phúc Bảo cùng cung để cầu phúc.

Nàng địa vị vô cùng tôn quý ở Đại Việt.

"Vậy thì hãy dưỡng thương ở chùa Hộ Quốc, chùa Hộ Quốc sự gia trì của Phật pháp, thể giúp vết thương của nàng mau lành. Còn về vết thương mặt, nàng là Phúc Bảo trời định, cũng là con gái cưng của trời. Dung nhan đối với nàng là thứ yếu." Quốc sư khẽ ấn mi tâm, hiểu mấy gần đây Phúc Bảo phản phệ cực kỳ nặng nề, đến nay vẫn tìm nguyên nhân.

Vết thương mặt càng rách nhiều , chỉ sợ sẽ để sẹo.

Có lẽ sẽ giữ nàng ở chùa Quốc Sư vài năm.

Lúc , kinh thành rối như tơ vò, nhưng ở biên quan xa xôi, Ngôn Tuệ Tuệ vui mừng tột độ.

Bởi vì hôm nay là ba mươi Tết, sắp đến Giao thừa!

Nàng lên núi và mang về hai con lợn rừng.

"Hai con lợn rừng , giống như lợn rừng ở núi nhà nhỉ." Lâm lão thái thái chút ngạc nhiên, màu sắc giống lắm.

"Hừ, lợn rừng ở núi nhà đều chạy hết , bắt ở thôn Cử Nhân bên cạnh." Tuệ Tuệ đắc ý .

Ngôn Minh vẻ mặt bất lực, lợn rừng núi nhà sợ hãi đến mức dọn nhà chạy suốt đêm!!

Chạy suốt đêm!!

Ngươi bắt một lượt gần hết đỉnh núi, chúng sợ?

"Một đầu thêm thức ăn cho lưu dân, một đầu thêm thức ăn cho thôn dân. Nhớ bảo lưu dân tuần tra đấy..." Tuệ Tuệ sớm định quy tắc, yêu cầu lưu dân tự nguyện tuần tra.

Kiếp chính là năm mới tấn công thành.

Trên thực tế, nàng ngầm ám chỉ với Phó Tiêu Tiêu, Phó tỷ tỷ là nhà giàu , nhất định cơ hội báo cáo lên .

Tuệ Tuệ thở dài, thực biên quan chuẩn thế nào nữa thì cũng .

Mười vạn đại quân màng đến thôn xóm nhỏ cằn cỗi .

"Nương, cũng một đĩa thịt, cũng cúng." Tuệ Tuệ kiễng chân, cố ý chọn lựa, bưng một đĩa thịt kho tàu mà thích nhất.

Vừa tay lấy vài nén hương.

"Ôi, Tuệ Tuệ, ngươi cúng tổ ở ? Ở nhà cúng thôi. Táo Quân và tổ tiên đang ở nhà." Lâm thị hét lớn nhưng Tuệ Tuệ cầm lấy miếng thịt và bước khỏi cửa

"Ta viếng lão bạn hữu của ."

Vân Mộng Hạ Vũ

Tiểu cô nương cắm ba nén hương bếp lò.

Khói hương bốc lên cao vút, thẳng tắp hướng về bầu trời, bay đến tận nơi cao nhất.

Thịt kho đặt mặt, suy nghĩ một hồi, Tuệ Tuệ lén lút lấy một miếng thịt nhét miệng.

"Thiên đạo cha, sẽ nếm thử cho cha!" Tiểu cô nương đôi má phúng phính như sóc, hai bên má nhô cao lên.

"Thiên đạo cha, ngươi nhớ Tuệ Tuệ ? Ngươi hãy phù hộ cho Tuệ Tuệ thanh tẩy sự ô trọc của thế gian! Ngươi đừng nhớ , đồ ăn ở trần gian ngon lắm. Ta trở gặm lư hương nữa..."

"Chẹp chẹp... Đáng tiếc, ưm, ngươi phúc ăn ngon." Tuệ Tuệ lén lút ăn một miếng thịt.

Nói xong bẻ gãy hương.

"Trong nhà nghèo, Thiên Đạo cha tha thứ."

Tuệ Tuệ đốt tiếp nửa nén hương còn : "Quan Âm Bồ Tát, xin , nhận với ngài. Nước thanh tịnh trong bình ngọc Tuệ Tuệ uống, nước bên trong Tuệ Tuệ đổi. Lần sẽ để nhận với ngài."

"Còn cả hoa sen nở rộ trong ao nhà ngài, cá nuôi trong ao, đều là do Tuệ Tuệ ăn. Không Kim Đồng ăn ... Ngài đừng trách mắng bọn họ nữa."

Nói xong, thuận tay bẻ gãy tiếp nén hương.

"Lão bạn hữu nhiều, vội quá. Để tiếp nhé..." Tiểu cô nương lẩm bẩm.

Bẻ nhang chút nương tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-113.html.]

"Long nữ Long nữ, thật xin , Tuệ Tuệ vô ý bẻ gãy sừng rồng của ngươi. Chờ Tuệ Tuệ về nhất định sẽ dán cho ngươi! Cũng thứ dán ..." Cái sừng rồng đó vẫn còn đang bám bụi trong gian của nàng.

Tuệ Tuệ bẻ gãy hương.

Khi Ngôn Xuyên trở về, thấy tiểu cô nương đang xổm chân tường, lẩm bẩm ngừng.

"Nàng đang ?" Ngôn Xuyên hỏi.

"Đang ôn kỷ niệm với lão bạn hữu đó." Ngôn Minh rùng , từ khi Tuệ Tuệ bắt đầu thắp hương, con hổ trắng ở nhà run rẩy khắp .

Như thể gì đó phi thường xuất hiện.

rõ ràng, chẳng gì cả.

Ngôn Xuyên im lặng gì.

"Nàng ôn kỷ niệm với bạn nào ? Còn thắp nến để chuyện?"

Người bạn của nàng, vẻ như khá ghê gớm. Có thể ca ca của nàng, thật là vinh dự!

Gia Gia cúi đầu, theo nàng từng bước, luôn giữ cách vài bước.

Đợi Tuệ Tuệ chuyện xong, bát thịt kho tàu hết sạch.

Khi cầm bát rỗng ngoài, Lâm thị mặt đầy vẻ ngạc nhiên.

"Bồ Tát còn xuống ăn thịt nữa ?"

"Ợ..." Tiểu cô nương lén lút đánh , Bồ Tát ăn thịt, nàng dám bịa đặt lung tung.

Lâm thị bất lực gõ đầu nàng: "Ăn ít thôi, hôm nay còn nhiều thứ ngon. Đêm nay thức khuya đón giao thừa, sáng mai xin lộc."

Mùng Một Tết, hài tử trong thôn đều xin lộc.

"Thật nếu ngày nào cũng là Tết Nguyên Đán." Tuệ Tuệ khỏi than vãn.

"Ngày nào cũng là Tết thì cũng thể ăn như , mèo con háu ăn." Lâm thị đưa cho nàng một nắm kẹo.

A Nguyệt cùng Tú Tú dọn dẹp trong bếp, tay nghề nấu nướng tiến bộ nhiều.

Gần đây đầu óc nàng minh mẫn hơn nhiều, thỉnh thoảng cũng thể trò chuyện rõ ràng.

Ngôn Xuyên chữ , trong thôn đều thích mời đến câu đối.

"Chữ của Ngôn Xuyên hơn chữ của Ngôn tú tài. Ngôn tú tài tâm địa bất chính, c.h.ế.t đáng đời!"

"Năm mới Tết lớn, về đen đuổi gì." Mọi vội vàng đổi chủ đề.

Ngôn Xuyên mỉm , cả toát lên sự ấm áp, dịu dàng.

Thôn Vương gia giờ tiền, Tuệ Tuệ sai mua nhiều đèn lồng về, ban đêm thắp đèn lên, náo nhiệt vô cùng.

Đèn thỏ, đèn chuột đủ loại, treo đầy những cây đại thụ trong thôn, đủ kiểu dáng.

Ngay cả bên cạnh, thôn Cử Nhân và Lý Gia Truân cũng hẹn đến xem đèn.

Ngôn Minh đây là một kẻ ham tiền, cấu kết với thôn dân bày vài sạp hàng, thôn dân thấy đua theo, mà ai cũng kiếm kha khá tiền.

Người trong thôn kẻ đến , náo nhiệt hơn cả Lý Gia Truân.

"Tuệ Tuệ, thôn Cử Nhân... Có ý sáp nhập thôn Vương Gia chúng ."

"Ta báo cho ngươi một tiếng, đại khái là chuyện trong hai ngày ." Vương Hữu Tài lén lút đến thông báo.

Thôn Cử nhân xảy nhiều mâu thuẫn. Thế hệ giữ gìn truyền thống của thôn, còn thế hệ trẻ ngưỡng mộ cuộc sống sung túc ở thôn Vương Gia.

Chỉ e rằng ngày mùng một Tết, chuyện sẽ ngã ngũ.

Tuệ Tuệ sờ bụng bầu tròn vo của , lăn lóc nhiều nhưng vẫn thể dậy.

"Thôn chúng sẽ ngày càng lớn hơn chứ? Người càng lúc càng nhiều?" Bây giờ mấy thôn lân cận, ai cũng gả nữ nhi đây, ai cũng kết thông gia với thôn Vương Gia.

Vương Hữu Tài do dự : "Chắc... Cũng sẽ quá... Lớn nhỉ?"

"Chắc gọi là Tuệ Thành ha? Ha ha ha..." Vương Hữu Tài đùa.

*****

Tối hôm qua ngón cái tui đau đánh chữ mấy bồ ạ! Cứ điện thoại dính tay là bấm chữ, tui chăm chỉ một ngày hơn chục ngàn chữ, đôi khi sẽ sai sót. Cho nên là mấy bồ thông cảm tui nha! Cảm ơn ủng hộ ạ!

Loading...