Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:46:50
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nha dịch nhanh đến nơi.

Bọn họ đến là để giải cứu tên bắt cóc xui xẻo.

Nếu đến ngay, tên bắt cóc sẽ thôn dân tức giận đánh đến chết.

Lũ nha dịch thường ngày vênh váo, lúc cúi đầu nịnh hót: "Mọi yên tâm, nhiều hài tử mất tích xung quanh, chúng nhất định sẽ điều tra kỹ lưỡng. Chắc chắn sẽ xử c.h.é.m mùa thu, hãy yên tâm..." Nói xong, đá tên bắt cóc đầy thương tích đang thoi thóp mặt đất.

"Ngươi đúng là đồ ngu xuẩn, bắt ai bắt, bắt cả trưởng thôn của ?!" Nha dịch đều cảm thấy thật xúi quẩy.

Hôm nay suýt nữa cả thành tìm.

Hai ba nghìn lưu dân tìm khắp nơi cũng thôi đành, mà còn thêm vô lưu dân khác kéo đến.

Thôn Vương Gia còn khắp nơi kêu gọi đến giúp đỡ, Chu huyện lệnh sợ đến nỗi mũ quan cũng rơi mất.

Sợ hãi tột độ rằng những thôn dân đang trong cơn thịnh nộ sẽ đến đập nát nha môn.

Tên bắt cóc nức nở, hai mắt rưng rưng, răng nhổ hết, mở miệng chỉ còn một mồm đầy máu.

"Tuyệt đối thả chúng , cái bọn đáng c.h.é.m ngàn đao gì mà hiến tế bằng huyết, hại bao nhiêu đứa nhỏ ." Vương Hữu Tài sắc mặt nhợt nhạt, chuyện mất tích trẻ nhỏ lan truyền một thời gian, e rằng hại ít trẻ nhỏ.

Hôm nay bắt trưởng thôn, mới sa lưới tóm .

"Yên tâm , nhất định sẽ lời giải thích cho . Mọi ... Hãy hạ vũ khí xuống ." Nha dịch lệch lau mồ hôi.

Hù c.h.ế.t !

Tên bắt cóc xui xẻo , xui xẻo đến thế!

"Yên tâm, Tri phủ đại nhân cũng lệnh cho huyện lệnh nghiêm tra kỹ lưỡng, sẽ đưa về phủ thành để thẩm vấn ngay trong đêm." Nha dịch lớn tiếng bảo đảm, sắc mặt mới hơn mấy phần.

"Làm ơn bắt , bắt , tội ác tày trời, đáng c.h.ế.t vạn , bắt . Xin đừng để đây..." Nam nhân phun một ngụm máu, kéo vạt áo y nha dịch.

Chưa bao giờ cầu xin như , cầu xin bản bắt!

Hắn rơi tay họ, sẽ sống bằng chết.

Hắn xui xẻo đến , bắt một trưởng thôn.

Bắt một trưởng thôn mới chỉ bốn tuổi!!

Càng tệ hơn nữa là, dù đánh c.h.ế.t cũng thể ngờ sẽ nhận lấy kết cục !

Hắn từng nghĩ đến việc bắt cóc hài tử sẽ bắt , bao giờ nghĩ đến việc cả thành đều truy bắt !! Hơn nữa còn kéo đến tham gia đánh đập , chỉ nghĩ thôi cũng ngất xỉu.

Ngay cả nha dịch cũng thấy thương hại.

Thật tàn nhẫn, hàng nghìn vây đánh.

Nha dịch kéo dậy, phụ nhân vì sợ hãi mà gần như mất trí.

"Giết nàng, g.i.ế.c nàng, nhất định g.i.ế.c nàng. Tai họa sinh Tết Nguyên Tiêu , g.i.ế.c nàng!" Phụ nhân lẩm bẩm lầm bầm, bỗng dưng như phát điên lao nữ đồng đồng tử kép.

Hài tử sợ hãi co rúm mặt đất, run rẩy.

Bỗng nhiên...

Một mũi tên xuyên thẳng tim phụ nhân.

Ngôn Lãng tường thành thản nhiên : "Mũi tên trượt..."

Nha dịch?

Lão tử rõ ràng thấy ngươi trúng mục tiêu!

thể gì.

Đối phương nhiều .

Hắn tuy khờ khạo nhưng hề ngu ngốc.

"Tất cả những hài tử đều tìm , chỉ hài tử đến nay vẫn ai đến nhận." Nha dịch đang định đưa hài tử về thì thấy hài tử vẻ mặt sợ hãi né tránh .

Rồi trốn lưng Ngôn Tuệ Tuệ.

Nha dịch dám kéo.

Giống như tự tìm đường chết.

Phía nàng một đám hán tử vạm vỡ, ai cũng cầm vũ khí trong tay, đây chẳng là tự tìm đường c.h.ế.t ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-112.html.]

"Vậy thì... Vậy thì phiền trưởng thôn nhỏ giúp tìm kiếm một chút, sẽ đưa tên buôn về."Nói xong, nhanh chóng nhấc mũi chân của tên buôn lên, trực tiếp kéo .

Mẹ ơi, sợ chết, sợ chết.

"Aaaaaa..." Lờ mờ còn thể thấy tiếng kêu thê thảm của tên buôn .

Vương Hữu Tài tuổi cao, lúc thấy Tuệ Tuệ nức nở.

"Ngươi mất tích , lấy gì để báo cáo với tổ tiên? Ta là tội nhân họ Vương, là tội nhân của cả thôn Vương Gia đấy."

"Tiểu tổ tông, phép mất tích nữa, mỗi ngày sẽ phái bốn , đúng, phái tám theo ngươi!!" Vương Hữu Tài nước mắt chảy ròng, hôm nay tay chân ông đều mềm nhũn.

Lâm thị sưng cả mắt, bụng bầu cao ngất, chân là tuyết đọng, lạnh đến nỗi môi cũng tím bầm. Ngôn Hán Sinh tự trách móc, tự tát mấy cái, mặt đầy dấu tay.

"Nếu ngươi mà lạc mất, nương cũng sống nổi." Lâm thị ôm lấy nàng và nức nở.

Tâm trạng Tuệ Tuệ đầy áy náy và hối hận.

"Nương, là của Tuệ Tuệ. Tuệ Tuệ tính toán rằng hôm nay sẽ tai ương xảy ..." Tuệ Tuệ xong, Lâm thị che miệng nàng .

"Không thể ." Lâm thị luôn tin rằng, Tuệ Tuệ là tiểu phúc tinh, những chuyện sẽ ảnh hưởng đến may mắn của Tuệ Tuệ.

"Nương , nương hết, nương chỉ lo cho ngươi thôi." Lâm thị kiềm nức nở, đến mức bụng co thắt từng hồi.

Tuệ Tuệ vội vàng áp tay lên bụng nàng , Lâm thị mới cảm nhận một luồng khí ấm áp truyền qua bụng.

Hài tử trong bụng bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.

Vương Nhị Ca quỳ xuống bịch một cái.

"Tất cả là của , sẽ là vệ sĩ riêng của trưởng thôn." Vương Nhị Ca lầm bầm, suýt nữa trở thành tội đồ của thôn.

Vương Gia thôn mới ăn no vài ngày, ném mất trưởng thôn.

Vương Gia thôn thực sự hoảng hốt.

Đã từng thấy bắt hài tử, nhưng từng thấy bắt trưởng thôn.

May mắn tìm , thôn Vương Gia vẫn còn những ngày tháng .

Đi theo trưởng thôn, quả thực ăn uống ngon, ai cũng béo lên.

"Hôm nay vất vả cả nhà , đến Tết Tuệ Tuệ sẽ mời ăn cơm." Chỉ còn vài ngày nữa là đến Tết .

Mọi lập tức reo hò vui mừng.

Tiểu cô nương đang đất nàng với vẻ mặt đầy hâm mộ.

Hâm mộ vì ủng hộ, hâm mộ vì yêu thương, hâm mộ vì thể chủ thứ.

"Ta... Cha là đứa con bất hạnh, sẽ đến tìm . Ta..." Tiểu cô nương gầy gò đến mức đáng sợ, nhưng đôi mắt sáng ngời.

Vết bỏng chiếm gần nửa khuôn mặt, vô cùng kinh khủng.

"Ngươi về thôn với ? Ở đó sẽ ăn no mặc ấm." Tiểu Tuệ Tuệ tít mắt nàng .

Dịu dàng và đáng yêu.

Tiểu cô nương ngây ngô nàng, như in hình ảnh tim.

"Ta... Ta tì nữ của ngài, tên là Gia Gia. Nếu ngài đồng ý, Gia Gia sẽ theo ngài ..."

Gia Gia mím môi, nàng chỉ cứu mạng mà còn cứu cả trái tim của .

Không ai rằng, hôm nay thực nàng chuẩn chết.

Còn kịp thì bắt cóc mang .

"Chỉ là... Gia Gia là kẻ bất hạnh, Gia Gia sợ..."

Tuệ Tuệ sững , thấy giữa hai hàng lông mày nàng tràn đầy thở c.h.ế.t chóc, bỗng dưng trong lòng vô cùng đau đớn.

"Không ai là kẻ bất hạnh cả, nếu ngươi gặp Tuệ Tuệ, ngươi may mắn . Đi theo , Tuệ Tuệ gì ăn thì ngươi cũng , Tuệ Tuệ nuôi ngươi! Tuệ Tuệ tiền!" Tuệ Tuệ cảm thấy khó chịu.

Nữ hài tử đều là những thiên thần nhỏ bé đáng yêu, thể đối xử như chứ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngôn Tuệ Tuệ nắm lấy tay Gia Gia, Gia Gia nhẹ nhàng lùi một bước, Tuệ Tuệ.

Từ nay về , nàng là chủ, là tớ, nguyện cả đời hầu hạ nàng.

Trên bầu trời, Tử Vi Tinh le lói bỗng lóe sáng, rực rỡ đến kinh ngạc

Loading...