Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 111
Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:46:48
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mọi dừng hết, tất cả dừng ."
Diên Xuyên ở trung tâm, khuôn mặt lạnh như băng.
"Chuyện trưởng thôn các ngươi lạc mất liên quan gì đến chúng ? Chúng còn thể ăn cắp một lão nhân trong thôn các ngươi ?" Một thương hộ bên cạnh đang chạy nạn bất mãn, lập tức cau .
Ngôn Xuyên nhàn nhã liếc .
"Ngươi thể kháng nghị." Ngôn Xuyên phẩy tay.
Cổng thành mở .
Mọi chen chúc , vô đại lão gia, tiểu gia hoả tay cầm hung khí bên ngoài cổng thành.
"Tên khốn kiếp, trộm ai trộm trộm trưởng thôn của chúng ! Lão tử bắt , nhất định đích lột da !"
"Trưởng thôn rốt cuộc ở ?!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tất cả các thương hộ trong thành phố đang dắt díu vợ con, đồng loạt dừng .
Mẹ ơi, đây đến hơn nghìn ?
"Đừng vội, Xuyên ca nhi! Lưu dân cũng đang tìm kiếm khắp nơi trong thành. Chắc chắn sẽ thể trốn thoát!" Vương Hữu Tài lo lắng đến mức môi tái nhợt, trưởng thôn mất tích, toi đời !
"Tất cả xếp hàng ngay ngắn, mở hết túi , chống cự, các thể chống cự ." Giọng của Ngôn Xuyên lạnh như băng, cũng Tuệ Tuệ lạnh , đánh đập , sợ hãi .
Chỉ cần nghĩ đến, giữa lông mày Ngôn Xuyên thể kìm nén sát khí.
Hai tên bắt cóc khẽ thở phào nhẹ nhõm.
"Chẳng tên ngu đần nào , hại cả hai ! Bắt cóc một lão nhân ích gì ?" Gương mặt nam nhân đầy vẻ bực bội.
"Khi túi mở , đứa nhỏ bên trong sẽ phát hiện, thế nào?" Phụ nhân lo lắng hỏi.
Tuệ Tuệ ngẩng đầu lên một chút: "Các thả bây giờ, lẽ còn thể giữ mạng."
"Thôn của chúng thể thiếu ."
"Câm miệng !" Nam nhân trừng mắt, Tuệ Tuệ thở dài thật sâu.
Nhìn đầy thương cảm.
Số xếp hàng ngày càng ít, sắp đến lượt .
"Ta đánh thuốc mê họ, ngươi chú ý nhé. Lát nữa sẽ mấy đứa là khuê nữ và chất nữ gửi nuôi của ..." Trên trán phụ nhân rịn đầy mồ hôi lạnh, hiểu chút bất an.
Nằm gục vai nam nhân, Ngôn Tuệ Tuệ đang hí hửng nàng , dường như hề lo lắng chút nào.
"Biểu hiện tệ." Nam nhân hài lòng Ngôn Tuệ Tuệ, nha đầu thực sự ngoan ngoãn.
Thậm chí còn nở nụ rạng rỡ , sợ hãi.
Chỉ là...
Nụ chút rợn .
Chẳng mấy chốc, đến lượt hai tên bắt cóc.
Tuệ Tuệ cúi đầu gục vai nam nhân, chỉ Đại ca nhàn nhã hỏi: "Túi đựng gì thế?"
Phụ nữ bỗng chốc bày một vẻ trung thực và sợ hãi: "Là mấy hài tử và chất nữ nhà , túi buộc, chỉ để trong đó cho ấm áp." Phụ nhân vẻ rụt rè.
"Tiểu ca, chúng đều là lương thiện, thể chuyện bẩn thỉu như buôn bán lão gia tử . Xin hãy yên tâm..." Phụ nhân cẩn thận kéo chiếc túi , lộ từng khuôn mặt.
Sáu bảy hài tử, rốt cuộc cũng khiến chút ngạc nhiên, ít đều kinh ngạc.
Ngôn Minh nghiêng mặt, còn lộ mặt,"Đều ngủ ." Phụ nhân nhỏ.
Nam nhân nheo mắt một cách ngây thơ: "Tiểu ca, ngài cho chúng , vị lão thôn trưởng của ngài trông như thế nào? Ta sẽ để ý giúp ngài."
"Ôi, cái tên đáng c.h.é.m ngàn đao , bắt lột da cho hả giận! Lớn cái đầu mà còn hành hạ một lão nhân ?" Nam nhân quát mắng một tiếng.
Tuệ Tuệ nhẹ nhàng há miệng ngáp, bộ quần áo đang đắp từ từ tuột xuống.
"Hãy xem, đây là khuê nữ của , đang ngủ đây. Hay là ngài cho , trưởng thôn nhà ngài trông thế nào? Ta dọc đường tìm cho ngài." Nam nhân tỏ nhiệt tình.
Ánh mắt của Ngôn Xuyên đột nhiên trở nên sắc bén.
Nhìn hình mũm mĩm đang trong vòng tay của .
Trái tim lạnh giá của Ngôn Xuyên bỗng chốc ấm áp trở , bàn tay và bàn chân vốn lạnh buốt giờ đây dần dần ấm lên.
Đôi mắt của thiếu niên ửng đỏ, khẽ khàng vẫy tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-111.html.]
Thôn dân phía nhăn mặt tiến đến, dần dần bao vây hai .
"Trưởng thôn nhà ..."
"Mặt tròn, tròn, đầu nhỏ chân ngắn, bụng tròn. Trên đầu buộc hai búi tóc nhỏ,
Đeo hai chiếc chuông lông vũ ở eo, vang lên tiếng leng keng."
"Có thấy ?" Ngôn Xuyên khẽ , nhưng nụ hề chạm đến đáy mắt.
"Chưa từng gặp..." Nam nhân vẫn kiên định lắc đầu.
Khuôn mặt đầy nụ của gã nam nhân...
Bỗng nhiên...
Nụ cứng đờ.
Đây vẻ quen thuộc.
Cứ như là từng gặp ở đó.
"Nàng năm nay bốn tuổi... Thích mặc những chiếc váy xinh xắn, hai từng gặp ?"Ngôn Xuyên lạnh lùng hai vợ chồng đang toát mồ hôi hột.
"Phỉ! Cái đồ c.h.ế.t tiệt! Ngươi đang ôm nàng trong n.g.ự.c cơ mà!!" Vương Nhị Ca tức giận đến mức nắm đ.ấ.m kêu lách tách.
"Không... Không ... Chẳng là các ngươi tìm trưởng thôn ? Sao... thành tiểu cô nương bốn tuổi ?" Nam nhân rùng , lắp bắp.
Bốn phía chen chúc kín , tay ai cũng cầm theo vũ khí. Nhìn sơ qua, ít nhất cũng hơn nghìn .
Hơn nghìn đấy!!
Trong suốt cuộc đời bắt cóc của , bao giờ gặp cảnh tượng kinh hoàng như !!
"Trưởng thôn của chúng năm nay mới bốn tuổi, ngươi ý kiến gì? Mẹ kiếp, đang trong vòng tay của ngươi đó, còn là khuê nữ của ngươi nữa chứ, là cái đầu của ngươi đấy!!" Vương Hữu Tài gầm lên một tiếng.
Xoẹt!
Trên tường thành, một mũi tên bay thẳng về phía nam nhân, nam nhân kịp phản ứng: "Aaaa!!!"
Mũi tên xuyên thẳng qua tay trái của .
Tay run lên, đứa nhỏ trong lòng liền rơi xuống.
"Trưởng thôn cẩn thận!"
"Tuệ Tuệ cẩn thận..."
Mọi đồng loạt kêu lên, Ngôn Xuyên vội vàng lao lên ôm lấy nãi oa lòng,"bụp" một tiếng...
Ngôn Xuyên cẩn thận Tuệ Tuệ, như thể hề cảm thấy đau đớn ở cánh tay.
Trái tim dần trở bình thường, Ngôn Xuyên như ôm cả thế giới lòng.
"Là trưởng thôn, thật sự là trưởng thôn!"
"Đồ c.h.ế.t tiệt , thế mà dám to gan bắt cóc trưởng thôn của chúng !! Còn là khuê nữ của nữa, hừ, thứ con cóc ghẻ mà sinh hài tử ngoan ngoãn như trưởng thôn ư?" Thôn dân xôn xao chửi rủa.
"Chắc chắn mấy đứa nhỏ xe đều bắt cóc. Nhanh chóng ôm ngoài, cở thể của bọn chúng đều lạnh cóng ."
"Đây là Ngôn Minh , đây là Minh ca nhi, Minh ca nhi cũng tìm thấy."
"Đánh c.h.ế.t chúng, đánh c.h.ế.t hai kẻ vô lương ! Hài tử nhà ai cũng là báu vật, bắt cóc hài tử là lấy mạng của cha chúng!" Mọi giận dữ tột độ.
"Thậm chí dám bắt cóc cả trưởng thôn! Đây là tự chuốc lấy cái chết!"
Ngôn Xuyên thấy cũng tìm thấy, lòng bỗng chốc nhẹ nhõm hẳn. Tam quấn quýt với Tuệ Tuệ, hai thường xuyên ở bên , chỉ cần tìm thấy Tuệ Tuệ thì chắc chắn sẽ tìm .
"Không thể nào!! Không thể nào, nãi oa nhà ai 4 tuổi mà trưởng thôn chứ! Ta tin!" Tên nam nhân đánh đến đầu chảy máu, rên rỉ thảm thiết van xin tha mạng.
Chết tiệt, còn tự bế nha đầu đến tận đây để cho họ xem!
Ai cũng cho rằng, trưởng thôn của họ là một đứa nhỏ bốn tuổi!
"Bắt , bắt nó ! Hắn ăn gan hùm , dám bắt cóc trưởng thôn của chúng !" Mọi hò hét, cầm gậy gộc vây quanh."
Đám xung quanh há hốc mồm, kinh ngạc thôi.
Người mà họ đang tìm kiếm, trưởng thôn của họ, hoá chỉ là một đứa nhỏ bốn tuổi!!!
Tuệ Tuệ ngáp một cái, vươn cái đầu nhỏ với nhúm tóc dựng ngược từ vòng tay của ca ca.
"Ta , cả thôn sẽ tìm !" Là ngươi cố tình chết.
Ah, lời khuyên thì , đồ quỷ c.h.ế.t tiệt!