Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:46:27
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngôn Hán Sinh ngây .

Hắn bao giờ nghĩ rằng những nỗ lực của trong suốt nhiều năm qua là một trò đùa.

Giống như một chậu nước lạnh, dội tắt tất cả những gì trải qua trong vài thập kỷ qua, phủ nhận thứ của .

"Ta ích kỷ?" Ngôn Hán Sinh thậm chí thể tìm giọng của chính , khuôn mặt đầy vẻ hoang mang.

"Năm xưa sư phụ nhận tử, ngươi rằng cả đời cúi mặt việc, quỳ gối xuống đất để nhường cơ hội cho ngươi. Lão nhị, nhường cho."

"Năm , khi ngươi cưới Trần thị, nhà tiền sính lễ. Ngươi quỳ gối van xin lấy tiền riêng Lâm thị đưa cho ngươi, lấy. Số tiền đủ, còn lên núi săn b.ắ.n để bù cho ngươi, thậm chí còn ngã gãy cả chân!"

"Ta ích kỷ? Ngươi còn tim ? Ngươi còn là con ?!" Ngôn Hán Sinh mặt mày dữ tợn, rốt cuộc nuôi một lũ súc sinh nào thế ?

"Ta ngu hiếu mấy chục năm, khổ sở cho Hoàn Nương, khổ sở cho hài tử, nhưng ngờ nuôi lớn lũ nghiệt súc !" Ngôn Hán Sinh trong mắt đầy vẻ quyết liệt.

Ngôn lão Nhị khẽ lạnh một tiếng.

"Những việc đó chỉ là những việc nhỏ bé mà thôi, bây giờ ngươi đang sống trong căn nhà lớn, còn phu nhân họ Tạ ban tặng nhiều quà cảm ơn, dựa mà các ăn mặc lộng lẫy, sung túc, chúng còn chịu đói!"

"Vì giúp thì giúp đến cùng? Dựa cái gì mà ngươi ngày càng khá lên, ai cũng ngươi may mắn, dựa cái gì?!" - Ngôn lão Nhị gào thét trong cơn thịnh nộ.

, ghen tị với Đại ca, ghen tị!!

Ngôn Hán Sinh tính tình thật thà, chất phác, sư phụ lấy tiền mà vẫn thu nhận đồ , dựa đến lượt thu tiền?

Còn bản tâm địa bất chính, cuối cùng còn đuổi ngoài!

Ngay cả việc lên núi săn b.ắ.n của cũng giỏi hơn bản .

Mọi đều khen ngợi , ngay cả tiểu Trần thị lúc đầu cũng thích Đại ca.

Hắn cam tâm? Hắn chỉ dẫm đạp Đại ca xuống chân, cho Đại ca ngẩng đầu lên!

Hắn như ý nguyện cưới tiểu Trần thị.

Cuối cùng, Đại ca mang về một Lâm thị, bỏ trốn đến.

Lâm thị xinh , chăm chỉ, dịu dàng và bụng, là vợ đảm đang, quán xuyến việc trong nhà chu đáo, khiến nhà họ Ngôn trở nên ngăn nắp gọn gàng.

Mọi đều lão Đại Ngôn gia may mắn, lấy vợ hiểu , phúc.

Ngôn lão Tam sách, còn lấy một vợ thô lỗ, mù chữ là tiểu Trần thị, bằng những khác sách và săn bắn.

Ngôn lão Nhị tức giận đến mức gần như mất lý trí.

Gia đình họ Ngôn vốn dĩ che giấu nguồn gốc của Lâm thị. Do giả vờ vô tình tiết lộ cho tiểu Trần thị, nàng nhiều chuyện nên chỉ ba ngày, tin tức lan truyền khắp nơi.

Chớp mắt, gia đình Đại ca trở thành trò của cả thôn.

Bao nhiêu năm trời, rốt cuộc cũng chẳng gặt hái thành công gì.

nào ngờ...

Bị cha đuổi khỏi nhà, thế mà cuộc sống của ngày càng hồng phát, ai cũng khen ngợi và ghen tị.

Chỉ cần thấy những viên gạch xanh, ngói đỏ, thấy sân nhỏ gọn gàng, sạch sẽ, thấy làn khói lơ lửng bay lên từ những ống khói, thấy những món ăn đậm đà, thơm ngon, gần như phát điên vì ghen tị.

Hắn lão Tam học nhiều, nên coi thường bản và Đại ca.

Hắn cũng lão Tam nhẫn tâm, sợ Đại ca còn chu cấp cho thi khoa cử.

Gia đình , ngoài Đại ca và Đại tẩu, ai khả năng chu cấp cho suốt dọc đường thi khoa cử.

, khi lão Tam thúc giục , đồng ý mà do dự.

Ngôn Hán Sinh tức giận đến nỗi choáng váng đầu óc, Lâm thị vội vàng tiến lên đỡ lấy .

Ngôn Hán Sinh thấy Lâm thị thì .

Hắn xin Hoàn Nương và bọn nhỏ.

"Từ nay về , và các ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt!"

Mọi trong thôn Vương Gia đều ngây .

"Mẹ nó đây là cuối năm , các vở tuồng lớn đều diễn ? Đây là thứ chúng thể xem ? Đây là chuyện g.i.ế.c cướp của!"

Hồ Tiểu Sơn trợn trắng mắt, khẽ khịt mũi, cha còn phấn khích hơn cả .

Mỗi cha phấn khích, nắm đ.ấ.m của ông siết chặt đến nổi gân xanh nổi lên, thể kiềm chế vẻ mặt của .

Đây là lý do để g.i.ế.c lợn ?

Ông nội , kiểm soát cảm xúc của bản .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-103.html.]

Sau đó, cha tìm một sư phụ, đến chợ nơi c.h.é.m đầu, quan giám sát.

Ôi, đó ông nội nghĩ rằng việc c.h.ặ.t đ.ầ.u cũng tương tự như g.i.ế.c một con lợn. Còn thể thu hai kg thịt đầu lợn và nội tạng lợn khi g.i.ế.c một con lợn.

Mang về hai thố huyết lợn lớn.

Chém đầu mà cho một chút ngon ngọt nào.

Tính Không .

Thì về nhà kế thừa gia nghiệp, nghề g.i.ế.c lợn.

Ngay khi vụ án mạng xảy , Vương Hữu Tài mời tất cả các bô lão trong thôn đến nhà.

Cả thôn đem tất cả trong nhà họ Ngôn trói đến sân phơi lúa.

Phó Tiêu Tiêu là biên quan tới, tự nhiên hiểu bức cung.

Chỉ thời gian đốt một nén hương dẫn bởi mấy tên tùy tùng của , tất cả đều khai nhận.

Vương Gia thôn dân náo loạn ngừng.

"Thật là cái nhục lớn, sự ô nhục lớn của thôn Vương Gia!"

"Ngôn lão Tam khuyến khích Ngôn lão Nhị cùng Vương Lại Tử g.i.ế.c Đại tẩu bọn nhỏ!"

"Ngôn lão Tam cùng lão Trần thị sát hại thê tử Chu thị! Chuyện truyền đều là rùng rợn!"

Toàn thôn hầu như choáng váng, ngày thường ồn ào náo nhiệt lắm cũng chỉ đánh .

Chưa từng thấy qua việc điên cuồng như thế .

"Cút khỏi thôn Vương Gia!"

" , giao cho quan huyện đại nhân, cút khỏi thôn Vương Gia!" Nếu như đây bọn họ tự xử trí , nhưng giờ đây đây là trưởng bối của trưởng thôn, trưởng thôn tuyệt đối thể mang tiếng g.i.ế.c hại trưởng bối .

"Phải c.h.é.m đầu!"

"Uổng phí ! Uổng phí , uổng phí kẻ sĩ!"

"Ngôn lão Tam chắc chắn trong cuộc trừng phạt, đáng đời!"

Mọi tức giận đến mức da đầu ngứa ran, sôi nổi đổ phân đông lạnh trong thôn lên Lão Trần thị và Ngôn lão Tam đang quỳ gối.

Không ném bắp cải thối, trứng thối gì đó, vì tiếc .

Năm mất mùa, đây đều là thức ăn. Tiểu Trần thị ôm chặt Ngôn Châu Châu và Ngôn Mãn Thương, hoảng hốt, mất bình tĩnh, gì.

Nàng cũng dám đến gần Ngôn lão Nhị.

Nàng ngu ngốc, nàng xa, nàng thể tính kế Lâm thị, thể bắt nạt Lâm thị, nhưng nàng dám đầu tìm Ngôn lão Nhị.

Nàng cũng sợ thằng Ngôn lão Nhị một ngày nào đó lén lút c.ắ.t c.ổ .

"Trưởng thôn, ngươi ?" Vương Hữu Tài sắc mặt nặng nề khó coi, chuyện tuyệt đối thể mềm lòng, nếu thôn Vương Gia sẽ loạn.

Tuệ Tuệ chiếc ghế cao cao, khẽ nhíu mày.

"Bắt lão Trần thị, trói Ngôn lão Nhị giải về huyện nha. Dồn hết những kẻ liên quan còn khỏi thôn Vương Gia! Cấm vĩnh viễn thôn!"

"Trưởng thôn, gì sai mà ngươi đuổi và hài tử của khỏi thôn?

Tiểu Trần thị tức giận.

Phó Tiêu Tiêu toát khí thế mạnh mẽ, hai tay ôm n.g.ự.c Tuệ Tuệ, như một thần bảo hộ.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Sao ? Chờ đến khi Ngôn Châu Châu và Ngôn Mãn Thương lớn lên, đến báo thù vì chúng cho c.h.é.m đầu ?" Ngôn Xuyên vô cùng lạnh lùng.

Tiểu Trần thị cúi đầu xuống, liền thấy Ngôn Mãn Thương đầy mặt căm thù.

Nàng vội vàng kéo nhi tử cúi đầu xuống.

"Từ nay về , hễ xảy án mạng, thuộc nhất của kẻ tội sẽ đuổi khỏi thôn Vương gia! Nếu răn đe, tương lai thôn sẽ loạn thành một nếp gì?" Lão gia tử kính trọng nhất thôn quát tháo, lão Trần thị mới ngã vật đất lóc gì.

Ngôn lão gia tử há miệng thở dốc, dường như hiểu, chỉ một đêm, nhà cũ còn.

Ngôn Hán Sinh hiếm khi tỉnh táo một , cha vô tội.

Cha là trụ cột trong gia đình, những chuyện , dù trực tiếp tham gia, nhưng chắc chắn là rõ.

Ông chỉ là...

Không coi trọng Hoàn Nương, coi trọng Chu thị mà thôi.

Ông dung túng cho nhà hành hung, vô tội ?

Loading...