Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 102
Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:46:24
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ trong một đêm, bộ mặt giả dối của nhà cũ xé rách.
Ngôn Hán Sinh hai mắt đỏ ngầu, nghiến chặt răng, hung tợn chằm chằm Ngôn lão Nhị.
"Lão Nhị, ngươi ! Ngươi !" Ngôn Hán Sinh như phát điên lao lên.
"Rõ ràng ngày đó đến Hắc Phong Trại, là ngươi tự tìm đến , là thế ngươi ! Ngươi còn hứa với , sẽ chăm sóc Hoàn Nương và bọn nhỏ!" Ngôn Hán Sinh hai mắt đỏ ngầu, chuyện vẫn luôn là gai nhọn trong lòng .
Ngày hôm đó, phát hiện lão Nhị cũng vết thương ở vị trí tương tự, lòng bỗng chùng xuống một nửa.
Hắn dùng những suy nghĩ tồi tệ nhất để phỏng đoán cùng đẻ , nhưng tất cả thứ hiện tại đều hướng về phía .
"Từ nhỏ ngươi lớn lên lưng , bao giờ bạc đãi ngươi và lão Tam ? Số tiền đầu tiên kiếm , âm thầm mua hết đồ ăn cho các ngươi."
"Các ngươi bao giờ đối xử với ?"
"Ta vốn dĩ thầy trong trấn coi trọng, mang học nghề. Ngươi ngươi , thôi, nhường cho ngươi ."
"Lão Tam thi cử nhân, nhà nghèo, thôi, thắt lưng lưng cung phụng !"
"Ngươi cưới tiểu Trần thị, nhưng lễ cưới hỏi của tiểu Trần thị cao. Ta núi chín c.h.ế.t một sống, ở đó ba ngày ba đêm cuối cùng què một chân mới !"
"Tiểu Trần thị và Chu thị động tay động chân gì cả, việc đều do Hoàn Nương . Các như thất vọng!?" Ngôn Hán Sinh gần như gào lên, mặt nổi đầy gân xanh.
Nhà cũ xé toạc từng lớp màn che, khiến cho cảm thấy sợ hãi.
"Phải chăng là ngươi? Rốt cuộc là ngươi ? Ngươi cho !! Ngôn Hán Sinh gào thét, đ.ấ.m liên tiếp đầu Ngôn lão Nhị.
Phịch!
Ngôn lão Nhị hai mũi và miệng đầy máu, ngã đất một lời.
"Phải chăng là ngươi? Phải chăng là ngươi ? Phải chăng là ngươi lợi dụng lúc vắng, dẫn theo tên lưu manh họ Vương xông nhà cướp bóc tài sản, g.i.ế.c cướp của! Phải chăng là ngươi?!!"
Đang ngăn cản, thôn dân đồng loạt sửng sốt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngôn lão Nhị? Mang theo Vương Lại Tử...
Đi đến nhà Đại tẩu để g.i.ế.c và cướp của?
Mọi rùng nổi da gà.
Cái cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn chân thẳng tắp bay lên đỉnh đầu.
Ngôn lão Nhị lời nào, Ngôn Hán Sinh đ.ấ.m liên tiếp trán.
"Nhà cửa may mắn, nhà cửa may mắn mà! Các tức c.h.ế.t hả..." Lão Trần thị bệt xuống đất, lăn lộn lóc, lão Tam của bà còn, tước vị cáo mệnh phu nhân của bà cũng còn, chuyện bà g.i.ế.c bại lộ.
Tiểu Trần thị ngây .
Nàng lười ham ăn nhưng bao giờ nghĩ đến việc hại , lúc thấy cả nhà như những xa lạ.
"Tướng công... Đại ca, Đại ca hiểu lầm gì ? Đại ca, hai là ruột thịt, là do nuôi nấng trưởng thành!" Tiểu Trần vội vàng ngăn cản.
Nghe , Ngôn Hán Sinh tràn đầy căm phẫn.
"Huynh ruột nuôi nấng? Lợi dụng lúc ở nhà, dám ngang nhiên xông nhà cướp tài sản, hại mạng, suýt hại c.h.ế.t vợ con !"
Ngôn Hán Sinh từng chữ từng lời, cổ họng khàn khàn, như nghiến răng nghiến lợi.
"Ngươi cha già ở nhà, lão Tam yếu ớt, nếu ngươi ngoài sẽ yên tâm ở nhà."
"Ta ngươi lên Hắc Phong Trại, còn thê tử mang thai và hài tử của ở nhà, ngươi an tâm ? Ngươi bảo là hiểu lầm? Vậy hỏi ngươi, tay bỏng, ngươi tận mắt thấy ? Đêm đó, ở nhà canh gác bảo vệ hai ?" Nỗi đau đớn của Ngôn Hán Sinh như nhỏ máu, vì một gia đình mà nhiều khiến vợ con tổn thương.
Càng thêm suýt nữa cho bản gia đình tan nát, nhà cửa tiêu tan!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-102.html.]
Nếu đến những chuyện khác, thể nàng nhớ, nhưng ngày nam nhân bỏng tay, nàng nhớ rõ.
Lúc đó, nàng tát.
Ngày hôm đó, nam nhân rằng sẽ tuần tra, nhưng nửa đêm đột ngột vội vã trở về nhà, sắc mặt ủ rũ, mắt đầy lửa giận.
Lúc đó, nàng đang bưng một chậu nước nóng nguội nửa canh giờ, chồng nàng lúc đó mới sét đánh cách đó lâu đang giường dưỡng bệnh.
Hàng ngày cách hai ngày, nàng đều lấy nước để lau chùi cho bà .
hôm , nam nhân xiêu vẹo, đụng thẳng cái chậu nước ấm của nàng , như thể mù.
Đột ngột tát mặt nàng một cái.
Bị bỏng cánh tay.
"Có chảy m.á.u ?" Tuệ Tuệ ghế, đôi chân nhỏ bé lắc lư, vẻ mặt như đang xem kịch.
Nếu do cha nàng nhập vai quá sâu, nàng còn thể vỗ tay tán thưởng cho đối phương.
Năm mới sắp đến, quả là một vở kịch lớn.
Tiểu Trần thị nhíu mày suy nghĩ một lúc: "Đã chảy, nhưng nhiều lắm."
Nàng còn nhớ rõ ràng, lúc đó mặt nàng đánh sưng tấy, nhưng vẫn vội vàng vén tay áo nam nhân lên để bôi thuốc cho .
Ngôn Xuyên từ khi bước cửa hôm nay lạnh lùng. Giữa hai lông mày đầy ắp sự chán ghét.
"Thật ? Bỏng chỉ nổi rộp da, chảy máu. tên trộm xông hôm đó Ngôn Minh cắn đứt một mảng thịt." Nét hung hăng hiện rõ trong mắt Ngôn Xuyên, đây chính là ông bà nội, đây chính là Nhị thúc Tam thúc!
Thanh ca nhi đeo hộp thuốc cũng trong nhà: "Ngươi cũng , nước đun sôi để nguội bớt một lúc, nhiều nhất chỉ bỏng rộp da, chảy máu."
Sợ toát mồ hôi, kẻ tay chính là .
Là thiết nhất của tướng công nàng.
Tiểu Trần thị mím môi, tướng công đang lảo đảo dậy, thở gấp gáp.
Ngày hôm đó, tướng công đ.â.m vỡ hết những nốt phỏng nước do bỏng.
nàng thấy rõ ràng vết thương một chỗ lõm, thiếu một mảng thịt.
Nàng tưởng là do bỏng.
Tiểu Trần thị nhịn lùi một bước.
Ngôn Lão Nhị liếc nàng một cái, hít một nhẹ, mắt thẳng Ngôn Hán Sinh và : "Đại ca, đây là thứ hai ngươi vì ngoài mà đánh ."
"Người ngoài ư? Đây là Đại tẩu của ngươi, đây là chất nhi chất nữ của ngươi, ngoài ư? Đây là ruột thịt, m.á.u mủ của !"
"Hai như trâu già vắt sức cho nhà cũ, mà ngươi nỡ lòng nào nhẫn tâm như ! Ngươi là đồ súc vật!!" Ngôn Hán Sinh gần như thất vọng đến cực độ. Nhà cũ đánh tan tất cả tình cảm ấm áp của .
Hiện tại, chỉ còn sự căm thù vô bờ bến.
"Đại ca, nếu vì ngươi cưới Lâm thị, nuôi dưỡng Ngôn Tuệ Tuệ, ngươi thể xa lánh gia đình chúng ? Chỉ khi họ chết, ngươi mới thể trở về nhà!"
"Chỉ chúng mới là một gia đình, những khác đều là ngoài! Lão Tam đúng, Đại ca, ngươi họ lừa dối, thậm chí còn phản bội cha , rời khỏi nhà họ Ngôn. Chỉ cần họ chết, ngươi sẽ !"
"Đại ca, ngươi quý nhân ban cho nhiều quà cáp và lương thực như , thể chia bớt cho nhà cũ một ít? Nhà cũ rõ ràng hết lương , ngươi nỡ lòng nào nhẫn tâm ! Chính là do bọn họ hư ngươi! Chỉ cần bọn họ c.h.ế.t , Đại ca sẽ trở con đường đúng đắn! Đại ca, chúng là ruột thịt, ngươi thể nhượng bộ chúng , giúp đỡ chúng một chút!"
"Đại ca, ngươi trở nên ích kỷ !" Xưa rõ ràng Đại ca kiếm tiền đều là dành cho nhà cũ.
Giờ đây, Đại ca mà đây coi thường nhất càng ngày càng sung túc.
Nhà cũ thậm chí còn đủ ăn, hận, ghen tị !!
Đại ca dành cả đời con trâu già, lẽ cả đời vì họ mà lo toan, hy sinh cho họ, càng ngày càng lên!!