Nghe thấy tên Dương Bân, Ngu Ninh bật dậy, nghiêm chỉnh: "Chào Dương."
Dương Bân mỉm , tiếp lời: "Nếu cô ngại, cứ gọi là Dương cho mật."
Ngu Ninh vòng vo: "Không gọi cho việc gì?"
Dương Bân hỏi: "Cô thời gian gặp mặt ? Có một vài chuyện trao đổi trực tiếp với cô."
Ngu Ninh khẽ nhúc nhích đầu ngón chân: " e là bất tiện, mai về trường , đang sắp xếp hành lý."
Rõ ràng, đây chỉ là một cái cớ. Đương nhiên Dương Bân thừa sức hiểu, nhưng chịu bỏ cuộc: "Gần nhà cô một quán cà phê, chúng thể gặp ở đó. Hơn nữa, hiện tại đang nắm giữ cơ hội đại diện cho ba nhãn hàng lớn và một dự án điện ảnh tiềm năng. bàn bạc trực tiếp với cô, xem liệu cô hứng thú ."
Ngu Ninh chán nản ngón chân của : "Nếu là chuyện công việc, thể liên hệ trực tiếp với chị Amy, quản lý của ."
Dương Bân liền cau mày. Anh từng gặp cố chấp như . Với các nghệ sĩ khác, dù hứng thú hợp tác, nhưng khi đến những cơ hội, tài nguyên mới thì chắc chắn họ vẫn đồng ý gặp mặt. rõ Ngu Ninh ngây thơ thật giả vờ ngây thơ: " luôn cảm thấy những hợp đồng đại diện hiện tại của cô thể hiện hết giá trị thương hiệu của cô, tiềm năng thương mại của cô chỉ dừng ở đó, chỉ là công ty cô còn thiếu sót trong khâu quảng bá thôi."
Ngu Ninh kinh ngạc đến sững sờ: "Đợi , đại diện cho bộ sản phẩm của tập đoàn D vẫn thể hiện hết giá trị thương hiệu của ? Hay là sô cô la nhãn hiệu G vẫn đủ tầm?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-my-nhan-gioi-giai-tri/chuong-581.html.]
Dù Dương Bân thọc gậy bánh xe cũng nghẹn họng: " hiện tại cô chỉ hai đại diện. Về mảng trang phục, cô vẫn thể đại diện cho nhãn hiệu thời trang thể thao, cả những nhãn hàng đồ gia dụng, đồ uống, đồ ăn vặt, thậm chí là sản phẩm công nghệ."
Mèo Dịch Truyện
Ngu Ninh do dự lên tiếng hỏi: "Hay là thử hỏi chị Amy về danh sách những nhãn hàng đại diện mà từ chối xem?"
Những sản phẩm Dương Bân đều từng đến tìm Ngu Ninh, nhưng khi cô và Amy bàn bạc kỹ lưỡng thì đều từ chối. Hiện tại cô cần quá nhiều đại diện, những thứ cần chất lượng hơn là lượng.
Ngu Ninh sờ bụng , cảm thấy bản tham gia khóa quân sự thì nhất định sẽ sụt cân, là nhân lúc ăn nốt chiếc bánh kem ngàn lớp: "Hơn nữa, cái gọi là 'lăng xê' mà đề cập, là thử hỏi đội ngũ của xem mỗi tháng họ chi bao nhiêu tiền để duy trì độ nóng bảng xếp hạng tìm kiếm ."
Dương Bân sửng sốt, nhưng trong lòng càng thêm d.a.o động, giá trị của Ngu Ninh thực sự vượt xa những gì nghĩ: "Bây giờ cô đang ở đỉnh cao danh tiếng nên bận tâm những chuyện . cô suy nghĩ cho tương lai chứ, ai thể nổi tiếng mãi, tre già măng mọc. Đến ngày cô phát hiện chỉ thể dựa việc mua hot search, cô sẽ hối hận vì suy nghĩ thiếu chín chắn của lúc ."
Ngu Ninh cảm thấy suy nghĩ của là thiếu trưởng thành, điều cô quan tâm là danh tiếng chân chính. Hơn nữa, bây giờ cô vẫn còn là học sinh, nhiều hot search vô bổ như cũng chẳng ích gì, ngược còn gây cảm giác nhàm chán, thậm chí là phản cảm cho khán giả, giống như một nghệ sĩ thành tích, chỉ dựa chiêu trò quảng bá: "Cứ để đến lúc đó tính."
Hơn nữa, Ngu Ninh cảm thấy thể duy trì hào quang mãi mãi. Đến lúc đó cô cũng đủ đầy về tài chính, gặp kịch bản ưng ý thì tham gia, thì dẫn nhà du lịch, đó học vẽ, nuôi mèo, nuôi chó, tận hưởng cuộc sống.
Dương Bân cảm thấy Ngu Ninh thật sự chút tinh thần cầu tiến nào: "Cô thành danh từ bé, trải nghiệm sự khắc nghiệt của giới giải trí ... đến lúc đó ngay cả những diễn viên phụ cũng sẽ địa vị cao hơn, nổi tiếng hơn cô. Cô thể chịu đựng nổi cách chênh lệch đó ?"
Ngu Ninh suy nghĩ: "Hay là tìm hiểu quá trình mắt của . Làm gì chuyện "nổi tiếng từ bé" một cách dễ dàng như chứ. Những gì thấy chỉ là quả đào chín ngọt, nhưng nó trải qua bao nhiêu phong ba bão táp đó. hiểu ý của . Chỉ là ngay cả quá khứ, tình hình hiện tại của mà cũng nắm rõ, đến đây những lời với , cảm thấy xúc phạm nặng nề."
Dương Bân : " chuyện cô thực tập sinh. Trước khi liên lạc với cô, đương nhiên tìm hiểu kỹ. Chính vì hiểu nên mới cảm thấy cô thể ở vị trí hơn, thể nhiều hoài bão lớn hơn."