May mắn , cảnh chủ yếu là của Ngu Ninh và Trịnh Dương. Vì cả hai đều kinh nghiệm diễn xuất phong phú nên phối hợp ăn ý, chỉ cần diễn một là đạt. đạo diễn Lâm thêm nhiều góc khác , thế là thêm hai nữa. Đến lúc biên tập sẽ thêm nhiều tư liệu để cắt dựng và chọn góc ưng ý nhất.
Khi mặt trời dần lên cao, hai cạnh , mỉm . Trịnh Dương đưa tay , Ngu Ninh nắm lấy, cả hai kéo gần, vỗ vai hệt như những em thiết .
Nhờ quá trình diễn suôn sẻ, chỉ đạo diễn Lâm mà tất cả nhân viên trong đoàn phim đều phấn khởi mặt. Dù , việc dậy sớm trong giai đoạn thực sự là một cực hình với họ. Không ngủ thì sợ gánh nổi một ngày dài, mà ngủ thì cảm giác chợp mắt bật dậy. Lỡ như cảnh kéo dài đến ba bốn ngày, chắc cả đoàn sẽ suy sụp tinh thần mất.
Đạo diễn Lâm vui vẻ hối thúc nhanh chóng chuẩn cảnh tiếp theo. Đến tận bữa trưa, Trịnh Dương và Ngu Ninh mới chút thời gian nghỉ ngơi.
Trong bộ phim nhiều cảnh đánh , đồng nghĩa với việc cả hai tiêu hao cực kỳ nhiều thể lực và tinh thần. Đến khi ăn uống và nghỉ ngơi buổi trưa, Ngu Ninh và Trịnh Dương đều phịch xuống ghế, chẳng buồn mở miệng chuyện.
Vương Kỳ luộc mì vớt , đó đổ riêng nước súp, mang sang. Đợi đến khi Ngu Ninh ăn, cô mới đổ mì . Dù hương vị còn nóng hổi như nấu xong, nhưng cũng đến nỗi nào.
Mọi trong đoàn phim đều Ngu Ninh đang trong chế độ giảm cân, nên phần cơm của cô cũng chuẩn riêng. Không ai ý kiến gì về việc , dù đây cũng là những thứ do trợ lý của cô sắp xếp. Hơn nữa, khi phần ăn của Ngu Ninh sang của , ai nấy đều cảm thấy cực kỳ đồng cảm với cô.
Bữa trưa của Ngu Ninh là mì thịt bò, nhưng trong tô mấy sợi mì, ngược chỉ là bắp cải trắng.
Trong khi đó, suất ăn của những khác trong đoàn đều là bốn món rau một canh hoặc ba món mặn một chay, gà, vịt, cá đủ cả, thỏa sức lựa chọn, còn kèm thêm trái cây tráng miệng.
Mèo Dịch Truyện
Ngay cả Vương Kỳ cũng ăn cùng Ngu Ninh, mà ăn chung với những khác trong đoàn.
Ngu Ninh gọi Vương Kỳ đến, bày phần ăn đạm bạc của cùng với phần cánh gà chiên, thịt kho tàu và vịt của cô trợ lý với , đó chụp một tấm ảnh. Lúc , cô mới ăn lướt điện thoại, đăng bài lên nhật ký bạn bè.
[Ngu Phúc Bảo: thèm mà! Đáng thương, nhỏ bé, cô đơn, nấc. Cơm trưa. jpg]
Bài chỉ đăng cho Tần Yến xem. Dù theo đuổi Tần Yến đến mấy, Ngu Ninh cũng cần duy trì các mối quan hệ khác trong cuộc sống của .
Ngoài nhật ký bạn bè, Ngu Ninh còn đăng bài lên Weibo.
Ngu Ninh sớm xác nhận với đạo diễn Lâm rằng tất cả diễn viên và nhân viên để lộ quá trình phim. Tuy nhiên, nếu là những nội dung quá quan trọng thì vẫn thể đăng tải, cũng là một cách để quảng bá cho đoàn phim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-my-nhan-gioi-giai-tri/chuong-517.html.]
[Ngu Ninh: Đợi khi 'Thám Tử 2' đóng máy, tất cả , trừ , đều sẽ béo lên mười cân! Bao gồm cả đạo diễn! Cơm trưa. jpg]
[Dân mạng 1: Bảo bối ơi, em đang trả thù xã hội đó ?]
[Dân mạng 2: Cho nên bảo bối vẫn đang giảm cân ? Sự tương phản giữa hai bữa ăn rõ ràng quá trời luôn đúng ?]
[Dân mạng 3: Nhìn thôi thấy đói cồn cào , con gái nuốt nổi bát canh bắp cải trong cảnh thế chứ?]
[Dân mạng 4: Haha, bảo bối đúng là thảm thương quá !]
Rõ ràng Trịnh Dương cũng đang lướt Weibo, nhanh chóng chia sẻ bài đó.
[Trịnh Dương: Nhìn ánh mắt khao khát đến tội nghiệp của Tiểu Ngu, mỗi bữa cũng thể ăn thêm một món nữa. @ Ngu Ninh:... ]
[Dân mạng 1: Anh ơi, nhớ mật khẩu Weibo của ?]
[Dân mạng 2: Trời ơi, em cứ tưởng chờ đến khi phim đóng máy mới thấy đăng Weibo cơ đấy!]
[Dân mạng 3: Anh ơi, ăn ít một chút thôi. Mặc dù kết hôn nhưng lên hình vẫn cần dáng thon gọn một chút mới ạ.]
Ngu Ninh đăng Weibo xong thì WeChat kiểm tra tin nhắn, đúng lúc nhận tin nhắn từ Tần Yến.
Tần Yến: "Tối qua điện thoại ở cạnh , nửa đêm mới xem . Lại thấy bài em đăng nhật ký bạn bè, nên đợi em nghỉ trưa mới trả lời."
Tần Yến giải thích cặn kẽ chuyện. Ngu Ninh, miệng vẫn còn nhai bắp cải, hỏi: "Vậy ngủ ba giờ sáng ?"
Tần Yến đáp lời ngay, đó hỏi : "Ngày mai em vẫn dậy sớm ?"
Ngu Ninh tinh ý mắc lừa: "Không cần nữa. Chẳng lẽ thức đến tận giờ đó thật ?"
Tần Yến bối rối, song cũng hiểu nếu cứ im lặng thì . Anh đáp: "Anh ăn trưa xong, lát nữa sẽ ngủ một chút."