Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 97
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:59:03
Lượt xem: 32
Hai ngày sau đó, các tướng sĩ vẫn được nghỉ, bếp doanh bận bù đầu bù cổ, ngày thứ hai bán bánh bao chiên nước, sủi cảo chiên, bánh rán nhân thịt, ngày thứ ba bán bánh trứng, bánh khoai tây và bánh ngó sen.
Buôn bán ba ngày đầu đều rất chạy, ngày nào cũng bán tới tận khi trời tối mịt, tính qua thì cả đầu bếp doanh lời được tám lượng bạc trong ba ngày.
Trong đó vì Giang Đình bỏ ra nhiều nhất nên cô rút ra một phần, lấy tám trăm văn tiền, còn lại sung công quỹ, chú Chung cam kết sau này cứ nửa tháng thêm đồ ăn một lần, mỗi tháng chia hoa hồng cho mọi người một lần.
Sau khi xong công việc vào ngày thứ ba, các lính bếp đều cảm thấy cứ tiếp tục thế này thì không được, có khi chưa đợi lính bếp mới đến, bọn họ đã mệt c.h.ế.t hết cả lũ rồi.
Hơn nữa, ngày nào cũng kiếm được tiên thế này, các tướng sĩ khác sẽ ghen tị đỏ mắt, để hạ thấp độ tồn tại, cũng để kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi, chú Chung và mọi người bàn bạc rồi quyết định sau này ba ngày bày sạp một lần.
Vì thế mấy ngày sau Giang Đỉnh có thời gian rảnh nghỉ ngơi đàng hoàng, giặt sạch đống quần áo bẩn mấy ngày, giặt cả khăn trải giường và chăn rồi đem phơi nắng một thể.
Bốn người trong doanh trướng bọn họ đều rất thích sạch sẽ, thấy cô giặt khăn trải giường, Tạ Ninh và mấy người kia cũng giặt theo.
Sắp tới chín tháng mà trời chẳng mát mẻ hơn tí nào, khăn trải giường được giặt sạch chỉ phơi hai canh giờ là khô.
Mang khăn trải giường đi phơi nắng xong, Giang Đình và Tạ Ninh đi vào một cái lều, ở đó có tám cái cối xay đá được đưa tới, các lính bếp cũng lục tục đi tới.
Trong mấy thùng gỗ to đùng bên cạnh, đậu nành được ngâm đã phình to lên như sắp vỡ bụng tới nơi, Giang Đình vớt một nắm đậu nành lên bóp thử, cảm thấy cũng hòm hòm rồi.
"Nào, nghiên đống đậu này thành tương trước đã, như nghiền lúa mì ấy."
Các lính bếp dồn dập đi tới, múc đậu nành lên rửa sạch qua một lân sau đó đổ vào miệng cối xay đá, hì hục quay cối xay đá, theo tiếng ma sát ù ù, rất nhiều nước tương chảy ra từ khe cối xay đá, chảy xuống dưới thùng gỗ theo rãnh đá.
Giang Đình và Tạ Ninh hợp sức sử dụng một cái cối xay đá, Tạ Ninh quay cối nghiền, Giang Đình thì đổ đậu vào cối và dùng thìa vét nước tương ra khỏi rãnh đá. "Ôi, vị đậu thơm quá." Tạ Ninh hít một hơi: "Nhưng có vị gì đấy hơi lạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-97.html.]
Giang Đình nói: "Mùi hôi của đậu sống đó, đun sôi lên là hết."
Tạ Ninh cười nói: Anh định làm gì thế? Tôi chỉ biết có thể làm đậu hũ thôi, chỉ là chưa thấy người ta làm bao giờ, Giang Đình, chắc chắn anh biết làm đúng không?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình cười nói: “Anh đoán xem."
"Nhất định anh biết làm, trong mắt tôi cái gì anh cũng biết làm hết."
"Anh có thể nghĩ như thế nhưng đừng nói ra chứ, dù sao tôi cũng khiêm tốn lắm đấy ha hai"
Hai người cười nói, nghiên hết một thùng, Giang Đình đổi sang đẩy cối xay.
Các lính bếp bận rộn suốt hai canh giờ mới nghiền hết đống đậu, được mấy chục thùng sữa đậu nành thô.
Giang Đình chỉ huy bọn họ góp sức với nhau, dùng vải xô lọc bỏ cặn, dùng hết sức b.ú mẹ mà ép, dốc sức lọc hết sữa đậu nành ra, giữ bã đậu lại để sau này làm bánh bã đậu.
Đổ sữa đậu nành vào nồi lớn rồi đun sôi, sau đó đổ nước thạch cao vào đáy thùng gỗ theo tỷ lệ, đổ sữa đậu nành nóng từ trên vào rồi giã nhuyễn, chờ một lát sau thì sẽ có tào phớ ngon miệng đọng lại ở trong thùng.
Tào phớ có màu trắng nõn, mềm, nổi trong nước, thoạt nhìn vô cùng mịn màng, trơn mềm, nếu múc tào phớ bỏ vào trong hộp đứng rồi vắt hết nước ra thì có được đậu hũ.
"Ôi, thành công rồi, mau nhìn này!"
"Đây có phải là đậu hũ không?"
"Đây là tào phới! Khi tôi ở quê, tôi đã từng ăn rồi, có vị ngọt cũng có vị mặn, ngon lắm đấy!"
Nhóm lính bếp tò mò vây quanh thùng gỗ, mắt to mắt nhỏ nhìn, vừa mừng vừa sợ, hóa ra làm tào phớ lại đơn giản như thế.