Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 91
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:58:53
Lượt xem: 42
Mặt trời nhanh chóng ngả về Tây, lại đến chạng vạng tối.
Các tướng sĩ thi đấu xong đều ra sông lớn nghịch nước với vẻ mặt hồng hào, người thì chống nạnh đứng ở bên bờ đấu võ mồm với binh lính của đại doanh Tây Bắc.
Đại tướng quân và quan viên Biên thành đầu đã trở về Biên thành, Hạ Vân Sâm cũng thả lỏng, y bỏ mặt nạ xuống, mặc trang phục của binh lính bình thường, ngôi ở trên bãi cỏ bên bờ sông lười biếng phơi nắng, nhìn đám binh lính trong sông vui đùa.
Thật ra thời gian y không đeo mặt nạ chiếm phần lớn, nhưng ngoài binh lính thân cận và võ tướng ra, tướng sĩ bình thường vốn không hề nhận ra y chính là Chỉ huy sứ, chỉ cho rằng y là một binh lính nhỏ đẹp trai. "Này! Người anh em! Xuống tắm rửa đi! Mát lắm."
Hạ Vân Sâm lắc đầu: "Thôi cần đâu, tối nay tôi mới tắm."
Nghe y nói như vậy, những người khác cũng không kiên trì nữa, bắt đầu nhao nhao thảo luận tối nay ăn gì.
Một binh lính vừa chà n.g.ự.c vừa hoài niệm nói: "Cơm trộn buổi trưa ăn ngon thật đó, bây giờ tôi vẫn có thể nhớ được hương vị kia, sao lại ngon như vậy chứt”
"Đầu bếp doanh có đầu bếp lớn tới à, bình thường nấu đồ ăn như cám heo, gần đây ngoài bánh nướng lúa mạch ăn ngon hơn còn có trà sữa, hôm nay lại có cơm trộn, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, sau này tôi sẽ không ăn nổi cơm tập thể ban đầu nữa đâu."
"Thật hy vọng đầu bếp này có thể làm ra nhiêu món ăn ngon một chút, tôi sẵn lòng dùng một nửa quân lương để khao chính bản thân tôi, dù sao cũng không có việc khác phải dùng tiên."
"Anh không tích góp tiên cưới vợ sao?"
"Anh nói những cô gái trên trấn kia à, thôi dẹp đi, một là chưa chắc người ta đã để ý đến tôi, hai là chúng ta đều đang trải qua những ngày tháng đầu dắt lưng quân, không chừng ngày nào đó sẽ da ngựa bọc thây, đừng làm người ta chậm trễ thì hơn..."
"Anh nói như vậy chẳng phải là tán thành kiểu tận hưởng niềm vui trước mắt, nhân lúc còn sống, có cơ hội thì ăn nhiều đồ ngon một chút..."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Vân Sâm lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện, y ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa xa, gió mát thổi bay lọn tóc, tất cả mọi cảnh tượng xung quanh dường như cũng ởđi xa, chỉ có một vài lời nói lặp đi lặp lại vang vọng ở bên tai y.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-91.html.]
"Nói không chừng một ngày nào đó sẽ da ngựa bọc thây...: "Tận hưởng niềm vui trước mắt... "Tôi chỉ muốn ăn chút đồ ăn ngon..."
Đột nhiên có người kêu to: "Ăn cơm thôi
Các tướng sĩ đang tắm nhanh nhẹn bò lên bờ, lau khô người, mặc quân áo rồi chạy trở vê.
Đám binh lính xếp hàng trông mong nhìn chăm chằm vào các lính bếp đang đẩy xe đẩy đến.
Lại nói đến nhóm lính bếp, đến giờ họ vẫn còn có một chút cảm giác không thật.
Có ai hiểu không, trước kia đầu bếp doanh chính là nơi mà người ta xem thường nhất ở trong quân doanh, là nơi không có tiên đồ nhất, nào ngờ chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, bọn họ đã trở mình?
Một chiếc bánh rau củ còn to hơn cái chậu rửa mặt được cắt thành bốn phần, mỗi người một phần bánh, một bát cháo, một muỗng nộm rau củ.
Bánh rau củ vàng ươm, loáng thoáng có thể nhìn thấy đậu đũa màu xanh, khoai tây màu vàng, cà rốt màu cam và tô điểm hành lá trong đó, chỉ nhìn thôi đã biết bánh này ăn ngon đến cỡ nào.
Người xếp hàng không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, mô phỏng trong đầu xem cắn một miếng lớn sẽ là cảm giác như thế nào.
Bánh rau củ lúc mới ăn vào miệng là mùi thơm cháy của bột mì rán bằng mỡ heo, sau khi nhai kỹ thì hương vị của các loại rau củ sẽ xộc ra, còn có vị ngọt nhàn nhạt.
Bánh rất ẩm mềm, có thể cuộn lại, gói nộm rau củ ở bên trong.
Cháo cám lúa mạch rất nhuyễn, uống một ngụm cảm giác toàn thân đều êm dịu.
Nộm rau củ giòn rụm, khai vị rất ngon miệng, thành công trung hòa sự béo ngậy của bánh, còn rất đưa cháo.
Hạ Vân Sâm cũng xếp hàng nhận một phần cơm tối, tìm một chỗ ngồi xuống, ăn một miếng bánh bột ngô uống một ngụm cháo, sau đó là một miếng nộm rau củ nhỏ giống như những người khác.