Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 573
Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:51:42
Lượt xem: 10
"Thánh thần Thiên Địa hội ơi cao vãi linh hôn, bức tường thành này còn cao hơn bức tường ở biên thành nữa, nếu từ đây té xuống chắc chắn sẽ thẳng thừng thành đống thịt băm luôn."
Lý Trạch nắm lấy cổ áo anh ta kéo lại: "Nếu sợ độ cao thì đừng nhìn."
Khổng Tiêu ra hiệu, có chút vui mừng nói: "Tường thành của kinh thành quả thực kiên cố hơn rất nhiều, dày hơn tường thành ở biên thành một nửa luôn, đá được sử dụng cũng chắc chắn bền chắc hơn rất nhiều, nếu quân địch muốn tấn công sẽ rất khó khăn."
Giang Đình gật đầu: "Hơn nữa, trong kinh thành có rất nhiều gia tộc giàu có, lương thực và vũ khí cũng không thiếu, nên chúng ta có thể tồn tại lâu hơn."
Theo Hạ Vân Sâm, ngay khi được người của Thần Uy đại tướng quân giải cứu, y đã lập tức phái người đến Bắc Nhung truyền tin, chỉ cần có thể cầm cự cho đến khi quân Bắc Nhung đến, họ có thể tấn công quân đội của Tứ hoàng tử từ cả hai phía bên trong và bên ngoài.
Nhưng đồng thời, trước đó, Tứ hoàng tử nhất định sẽ cố gắng hết sức để chiếm được kinh thành.
Ý định của anh ta là tiêu diệt Giang Đình, Hạ Vân Sâm và những lão già cứng đầu của kinh thành, anh ta muốn tạo ra một triêu đại mới hoàn toàn thuộc về anh ta, tuân theo mệnh lệnh của anh ta. Anh ta muốn xây dựng một triều đại mới vượt qua thời đại này.
Tiên triều mục nát, đám lão già chỉ biết khoe chữ, những kẻ bách tính ngu xuẩn... Ai muốn ngăn cản bước chân của anh ta đều phải bị tiêu diệt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình nhìn vào khoảng cách từ cổng thành, thấy rằng mặc dù bên ngoài kinh thành vẫn còn là một mảng sương tuyết nhưng so với sự hoang tàn bên ngoài thành, có rất nhiều ngôi nhà, trang trại, làng mạc, các doanh trại và đồn trú quân của kinh thành ở khắp mọi nơi ... Lá cờ của Đại Dĩnh có thể mơ hồ nhìn thấy sự thịnh vượng trong quá khứ.
Trước đó, nhất là vào mùa hè, dịp Tết và các lễ hội, bên ngoài kinh thành cũng rất sôi động, xe ngựa và người đi bộ xếp hàng dài ra vào cổng thành, các cửa hàng, quầy hàng hai bên đều tấp nập đầy người, trong nội thành cũng đầy người, thương nhân và lữ khách từ khắp nơi tụ tập vê kinh thành, quả là một khung cảnh thịnh vượng.
Nhưng bây giờ nó vắng tanh, người đi- nhà trống.
Đây là kinh thành, thủ đô của một triều đại, dù là vì bản thân, hay là người của Hạ gia quân, hoặc là những bách tính vô tội, bọn họ đều phải bảo vệ tốt cổng thành này. Là một người xuyên không, Giang Đình cảm thấy sự khác biệt lớn nhất giữa cô và Tứ hoàng tử là cô không có ý định xâm chiếm thời đại này, cô chỉ muốn sống cuộc sống của riêng mình.
Thời đại hồng thủy không phải một mình cô là có thể thay đổi được.
Nhưng Tứ hoàng tử luôn muốn vượt lên trên thời đại này, muốn kiểm soát mọi người trong lòng bàn tay của anh ta.
Cô thở dài, vỗ vỗ tường thành lạnh lẽo nói: "Mấy ngày nay mọi người hãy nghỉ ngơi thật tốt, nên ăn nên uống nên vui thì đều làm đi, tiếp theo chúng ta sẽ có một trận chiến khó khăn đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-573.html.]
Nhã Như ôm quyền: "Giang đại nhân, xin đại nhân hãy bổ nhiệm tôi làm tham quân. Tôi muốn danh chính ngôn thuận lãnh binh ra chiến trường."
Lần này bọn họ đối mặt với Tứ hoàng tử, Tứ hoàng tử chính là người dẫn quân đánh bại Hồi Hộc, bày mưu sát hại cha và anh trai cô ta. Cô ta muốn chiến đấu vì đất nước, vì người thân và thân dân của mình.
Giang Đình nhếch khóe miệng cười nói: "Cô không cần nông nóng, đợi sau khi đại quân Hồi Hộc tới, còn phải dựa vào cô suất lĩnh đấy."
Nhã Như vui mừng khôn xiết: "Quân Hồi Hộc cũng tới sao?"
Lý Trạch đếm trên đầu ngón tay: "Không chỉ quân Hồi Hộc, còn có quân Bắc Nhung, Hạ gia quân, quân cũ của Hạ tướng quân, bạn bè của Thần Uy đại tướng quân, còn có....
Lúc này, Tạ Ninh nheo mắt nhìn về phía cửa lớn, hét lớn: "Nhìn xem, đó là ai kìal"
Mấy người đang nói chuyện đều có vẻ căng thẳng, tưởng rằng có địch nhân nên lập tức nằm sấp bên mép tường thành nhìn xuống. Chỉ thấy một đoàn ky binh phi nước đại tới, người câm đầu nằm trên ngựa, lắc lư như sắp bị ngã ngựa, những người xung quanh đang vẫy cờ cuồng nhiệt về phía thành lâu.
Giang Đình nhìn kỹ hơn và nói: 'Là đại doanh Tây Bắc, mở cổng thành!"
Đám người Lý Trạch không có phản ứng gì: "Hở? Đại doanh Tây Bắc?"
Khổng Tiêu nói: "Anh quên rằng chúng ta đã đến đại doanh Tây Bắc trước khi đến kinh thành à?"
Lý Trạch phản ứng ngay lập tức, chạy xuống gọi người mở cổng thành, Giang Đình và những người khác theo sát.
Cổng thành cực kỳ nặng, cao bằng một tòa nhà ba tầng lầu, phải mười người mới đẩy được một nửa.
Sau khi ky binh xông vào, cánh cửa lại đóng sâm lại.
Những tướng sĩ thủ thành đồng loạt câm vũ khí bao vậy người của đại doanh Tây Bắc, ánh mắt không quá tin tưởng vào bọn họ.
Giang Đình cau mày nói: "Sao các người lại thành ra thế này?"