Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 572
Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:51:40
Lượt xem: 5
Đường hầm là cách phòng thủ hiệu quả nhất chống lại thuốc nổ.
Sau khi dặn dò xong mọi chuyện thì đã tối khuya, lúc này Giang Đình mới trở vê nhà.
Hạ Vân Sâm đang năm trên giường chờ cô, hai người nằm cạnh nhau, bởi vì ban ngày ngủ rất nhiêu nên hiện tại cũng không buồn ngủ.
Giang Đình nhắm mắt lại, một lúc sau đột nhiên nói: 'Hạ Vân Sâm.”
"Ừm"
Giang Đình nói: "Có phải ngay từ đầu anh đã lên kế hoạch để Thần Uy đại tướng quân tới cứu anh, chứ không phải chờ em đến cứu anh?
Hạ Vân Sâm im lặng một lát: 'Ừ"
“Tại sao?”
Giang Đình mở mắt ra, nghiêng người nhìn y: “Anh không tin em sao?"
Hạ Vân Sâm nhìn chằm chằm vào mắt cô, hai người nhìn nhau, y nhẹ nhàng lắc đầu: "Đương nhiên là không."
Y nghiêng đầu tựa vào hõm cổ cô, làm động tác dựa vào cô nói:
"Bởi vì anh không muốn liên lụy đến em.
*xx**
Kinh thành nằm ở nơi giao nhau giữa vùng Bắc bộ và Trung Nguyên, nằm trên một thung lũng sông bằng phẳng, có khí hậu ấm áp hơn biên quan rất nhiều.
Mặc dù đây là thời điểm lạnh nhất trong cả mùa đông ở kinh thành nhưng lớp đất đóng băng không quá dày, có thể đào ra chỉ với một chút sức lực, nếu có những chỗ thật cứng có thể đổ nước sôi lên trên để làm tan chảy.
Sau khi Giang Đình nghỉ ngơi một ngày, cô bắt đầu đưa mọi người đi khắp kinh thành để kiểm tra tình hình đào đường hầm.
Các đại gia tộc thế gia thường có đường hầm trong nhà, những đường hâm này dùng để di chuyển người và của cải trong chiến tranh, bọn họ chỉ cần dọn đẹp và gia cố lại là được.
Người dân bình thường trong nhà cũng có hâm, nhưng hầm quá nông, cần phải đào sâu hơn mới có thể sử dụng được.
Mặc dù dân chúng tôn trọng Giang Đình là “Sát Long”, nhưng cũng có chút mâu thuẫn, dù sao thì cô cũng đến từ Bắc Nhung.
Điều mà mọi người lo sợ hơn cả là nếu "Sát Long" hóa ra lại là một con rồng hung ác, sau đó lại xuất hiện thêm một hôn quân bạo quân nữa thì làm sao bây giờ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-572.html.]
Nhưng khi họ nghĩ vê mối quan hệ giữa Giang Đình và Hạ gia, cũng như Thần Uy đại tướng quân và các tướng lĩnh từ biên thành trở về, cũng như một số quan quý nhân lần lượt bắt đầu đứng vê phía Giang Đình, dân chúng không còn ý kiến ý cò gì nữa.
Giang Đình nói đào đường hầm thì đào đi.
Trong kinh thành hiện giờ đếm tới đếm lui chủ yếu có được ba nhóm người có đầy đủ khả năng chiến đấu.
Đâu tiên là thủ vệ hoàng thành mặc kim giáp cùng với thị vệ trong cung, cộng lại khoảng chừng 5000 người.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thứ hai là lực lượng thủ vệ kinh thành trú quân, khoảng 20 ngàn người, hiện giờ đang đóng quân ở trong cổng thành.
Thứ ba là tư binh của các đại gia tộc thế gia, cộng trái cộng phải lại cũng được 20 ngàn người.
Tuy rằng nhân số nhìn qua không ít, nhưng kinh thành rất lớn, thậm chí còn lớn hơn biên thành, nếu những người này nối tay nhau, chưa chắc có thể đi một vòng kinh thành.
Kinh thành có bốn cửa thành, nếu phân công người canh giữ mỗi cửa thành thì số lượng người sẽ tương đối ít.
Hơn nữa còn có thêm quân địch.
Nhị hoàng tử nổi loạn, dưới quyên có 80 ngàn quân, đánh qua đánh lại vẫn còn lại 40- 50 ngàn.
Tứ hoàng tử cũng coi như là có tài, không biết từ khi nào đã âm thâm đánh bại Nhị hoàng tử, sau đó thâu tóm toàn bộ đại quân của Nhị hoàng tử.
Vả lại trên tay Tứ hoàng tử đang có 60 ngàn quân phản loạn, cộng thêm cái này nữa là 100 ngan quân.
Nhưng Giang Đình biết nội tình của anh ta không chỉ có bao nhiêu đây, chắc chắn anh ta đã bồi dưỡng quân đội của mình ở những nơi khác và sẽ dùng nhiều cách khác nhau để ép buộc và xúi giục quân đội đóng ở các biên giới khác nhau tham gia cùng mình.
Mà những đại gia tộc thế gia ở kinh thành này giờ đây không còn sử dụng được mối quan hệ của mình.
Bởi vì Tứ hoàng tử phản ứng quá nhanh, bọn họ của chưa kịp làm gì thì phản quân đã đào ngũ và bao vây kinh thành.
Các gia tộc thế gia lo lắng đến sắp khóc, đánh á? Đánh thắng được sao? Chạy? Còn chưa chạy được hai bước đã bị b.ắ.n c.h.ế.t nhanh ngay và luôn rồi.
Bây giờ bọn họ chỉ có thể đặt hy vọng vào Thân Uy đại tướng quân và Hạ Vân Sâm.
Chiến tranh còn phải dựa vào các võ tướng, thế nên các văn thần ăn ý không dám hó hé câu nào, ngay cả lúc họp cũng rất "ngoan", im lặng như chim cút, bảo bỏ tiền thì bỏ tiên, bảo điều tư binh thì điêu tư binh... Cả kinh thành ngày thường là mày ghét bố thì bố cũng chẳng ưa gì mày, bất cứ lúc nào cũng có thể đ.ấ.m c.h.ế.t đối phương giờ phút này lại là bâu không khí vô cùng đoàn kết.
Giang Đình lười đối phó với những người trong kinh thành nên đã nhờ Thân Uy đại tướng quân và Triệu Khinh Hồng giải quyết, còn thì cô dẫn Khổng Tiêu và những người khác lên tòa thành lâu cao để kiểm tra khả năng phòng thủ của kinh thành.
Tạ Ninh ghé vào hốc ở tường thành nhìn xuống, cảm thấy choáng váng, vội vàng thu tâm mắt lại, lắc đầu.