Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 560
Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:51:19
Lượt xem: 3
Người dưới trướng của Tứ hoàng tử nhìn thấy bọn họ đột nhiên xông vào tuy có lòng chống cự nhưng cũng bất lực, sau một hồi đánh nhau đã nhanh chóng bị trói chặt ném vào góc tường.
Nhất là kẻ ngụy trang, bị trói chặt như bánh chưng.
Lý Trạch đi tới nói: “Sư phụ, tìm được tung tích Chỉ huy sứ đại nhân chưa?"
Giang Đình lau m.á.u tươi trên dao, lắc đầu nói: "Chỉ biết là Tứ hoàng tử đã rời kinh thôi."
Cô ngước mắt nói: "Đi thôi, đi ra ngoài xem thử, thiên lao này đã bị người của chúng ta khống chế rồi à?"
"Đã khống chế hết, những tên canh ngục kia thì khỏi phải nói, không phải nói thiên lao canh gác rất nghiêm sao?" "Tại sao Tứ hoàng tử lại rời kinh? Chẳng lẽ biết sư phụ tới nên bị dọa chạy à?'
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình bước nhanh ra ngoài, cô có dự cảm không tốt.
"Bây giờ vẫn chưa biết, nhưng có chuyện rất kỳ lạ, tôi luôn cảm thấy có chuyện lớn sắp xảy ra."
Đi ra khỏi cổng thiên lao, Giang Đình ngẩng đầu nhìn trời, bóng đêm đen kịt, không có bóng dáng của mặt trăng và các vì sao, gió bắc gào thét, thổi đến khiến mặt người đau nhức.
"Tứ hoàng tử ơi, Tứ hoàng tử à... Rốt cuộc anh muốn làm gì đây?"
Giang Đình nhéo nắm đấm, nói: "Triệu Khinh Hồng bọn họ đã trở lại chưa?"
Khổng Tiêu trả lời: "Vẫn chưa, đại nhân à, bây giờ chúng ta đến phủ của Tứ hoàng tử à?"
Giang Đình quyết định thật nhanh: "ĐỊ."
Hôm nay Triệu Khinh Hồng vốn dẫn đầu tập kích ban đêm vào phủ của Tứ hoàng tử, nhưng bây giờ Tứ hoàng tử lại không ở kinh thành, vậy chắc chắn bọn họ sẽ trật mục tiêu.
Hôm nay có đến đó cũng chỉ có thể ngóng trông tìm chút dấu vết còn sót lại.
Đoàn người cưỡi ngựa nhanh chóng rời khỏi thiên lao hướng vê phía phủ của Tứ hoàng tử.
Gió đêm lạnh thấu xương, tất cả mọi người ở kinh thành đều đóng cửa.
Vó ngựa giãm trong tuyết, bọn họ tiến thẳng về phía trước, chỉ là mới vừa đi được một nửa đã nhìn thấy có ngựa chạy như bay đến, đối đầu trực diện với họ.
Đối phương nhận ra bọn họ, lớn tiếng nói: Giang đại nhân!"
Giang Đình ghìm c.h.ặ.t đ.ầ.u ngựa, cao giọng nói: Đám người Triệu bách hộ thế nào rồi?"
Người tới chắp tay ôm quyền thấp giọng nói: “Đại nhân, chuyện không hay rồi!"
"Đã xảy ra chuyện gì?!"
"Phủ Tứ hoàng tử hoàn toàn trống rỗng!"...
Cổng phủ Tứ hoàng tử mở rộng, bên trong đốt đèn, Giang Đình phóng thẳng ngựa vào, thấy một đám hạ nhân đang quỳ gối trong tuyết run lấy bẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-560.html.]
Trinh sát canh giữ ở cửa thấy cô vội vàng đi lên nói: “Giang đại nhân! Ngài đến rồi!"
Giang Đình gật đầu: "Tình hình bây giờ thế nào?”
Trinh sát nói: "Tất cả đồ vật đáng giá trong phủ đều đã được dọn sạch, chỉ còn lại mấy người hầu già nua. Theo lời khai của bọn họ thì Tứ hoàng tử đã rời khỏi kinh thành vào hôm qua, mà chúng tôi còn phát hiện hai người vừa mới c.h.ế.t không lâu ở thư phòng."
Giang Đình khó hiểu: "Vừa mới c.h.ế.t không lâu? Trước khi các người trong phủ đã xảy ra ấu đả à?"
"Những người hầu già kia nói không có.
Giang Đình nhíu mày, trực giác thấy không đúng, xoay người xuống ngựa nói: "Tôi vào xem thử."
Cô dẫn người cất bước đi vào trong, vừa tới cửa lại đột nhiên thấy Triệu Khinh Hồng đang vội vàng bước ra ngoài.
Giang Đình chưa bao giờ thấy Triệu Khinh Hồng có dáng vẻ như thế.
Sắc mặt hắn hoảng hốt, trắng bệch, môi run rẩy như là nhìn thấy chuyện gì đáng sợ, thậm chí không để ý đến sự tồn tại của đám người Giang Đình.
Khổng Tiêu vội vàng tiến lên đỡ lấy hắn: "Khinh Hồng, anh làm sao vậy?! Lúc này Triệu Khinh Hồng mới phục hôi tinh thân lại, ánh mắt của hắn dừng ở trên người Khổng Tiêu, lại dừng ở trên người Giang Đình, dần dần có tiêu cự, sau đó đầu gối mềm nhữn, quỳ xuống đất.
Tất cả mọi người đều giật mình.
Khổng Tiêu vội la lên: "Khinh Hồng! Anh làm cái gì vậy?!"
Giang Đình cũng ngồi xổm xuống, lớn tiếng nói: "Triệu Khinh Hồng! Đã xảy ra chuyện gì?!"
Hai tay Triệu Khinh Hồng chống trên mặt đất, cúi đầu, giọng nói run run cất lên.
'Bên trong, bên trong...
"Bên trong làm sao hả?!"
Mồ hôi của Triệu Khinh Hồng ra như bùn, ngẩng đầu, nhìn thẳng bọn họ, nói: "Hai người c.h.ế.t bên trong..."
Hắn nuốt một ngụm nước miếng: "Là... Là Hoàng đế và Thái tử!"
"Cái gì?!"
Lời nói của Triệu Khinh Hồng nổ vang như sấm sét trên mặt đất, con ngươi của mọi người xung quanh đều co rụt lại, trong lòng cực kỳ sốc.
"Cái gì mà bệ hạ và Thái tử ở bên trong?
Những người khác bước nhanh lên muốn truy hỏi Triệu Khinh Hồng, Khổng Tiêu vội vàng ngăn cản bọn họ, lạnh lùng nói: "Mọi người đừng nóng vội, làm sáng tỏ chuyện gì đã xảy ra trước đi!"
Nàng ngồi xổm xuống, túm lấy bả vai Triệu Khinh Hồng an ủi nói: "Khinh Hồng, tỉnh lại đi, đừng sợ, mọi người đã tới rồi, em và Giang đại nhân đều tới rồi."
Sắc mặt của Triệu Khinh Hồng hơi mê mang, ánh mắt còn mang theo sự sợ hãi.
Giang Đình thì đi trước nói: "Khổng Tiêu, cô với anh ta đi trước đi. Lý Trạch, theo tôi vào xem thử!"