Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 551
Cập nhật lúc: 2024-11-14 04:36:26
Lượt xem: 4
Trời ngày càng sáng hơn, đã có không ít viện truyên đến tiếng động.
Dù bên ngoài có trọng binh canh phòng nghiêm ngặt, không ai được phép ra vào, nhưng trong phủ vẫn còn nhiều người, vẫn cần ăn uống, nên bọn người hầu vẫn dậy sớm quét tước đình viện. Quét tuyết đọng đêm qua, sau đó lấy chậu than và bô đi đổ, chăm sóc cành hoa, cắt hoa mận thơm ngát mũi cắm vào bình, chuẩn bị bữa sáng cho chủ nhân.
Ngoại trừ Giang Đình, ba người còn lại đều sinh ra trong gia đình nghèo khó, nào có từng thấy khung cảnh nhà giàu có như này bao giờ, vừa đi vừa nhìn trái nhìn phải, gân như quên mất mục đích chuyến đi của mình.
Mãi cho đến khi Giang Đình ho nhẹ một tiếng, vài người mới dời tâm mắt, cúi đầu nghiêm túc bước đi. Giang Đình dẫn họ đi qua hành lang thưa thớt người, đi một vòng lớn mới đến bên ngoài chính viện.
Mục đích quay lại lân này đương nhiên là để giải cứu Hạ Vân Sâm và Hạ gia, nhưng thành thật mà nói, bản thân Giang Đình cũng có chút không chắc chắn.
Bởi vì kinh thành là địa bàn của Tứ hoàng tử, hơn nữa hiện tại Hạ Vân Sâm lại nằm trong tay Tứ hoàng tử, mà Hạ gia lại là cả một gia đình lớn. Ví như tên Tứ hoàng tử điên không kiêng ky gì kia, không thể nghi ngờ là cô còn có rất nhiều điểm yếu, ngay từ ban đầu cô đã rơi vào thế hạ phong.
Bây giờ chỉ có thể gặp Hạ lão tướng quân trước, thương lượng đối sách với người Hạ gia rôi mới có thể tính toán bước tiếp theo.
Nhưng nhìn chính viện quen thuộc, Giang Đình lại có vài phân do dự, dù sao trong mắt người Hạ gia, Hạ Vân Sâm cũng là vì cô nên mới bị kết tội thông đồng với địch phản quốc.
Nhưng co vòi không phải phong cách của cô, cô chỉ do dự một lát rôi quyết định đi thẳng vào nói rõ thân phận, đã đến nơi này rồi thì không cần phải trốn tránh nữa.
Đám người Khổng Tiêu theo sát phía sau cô, bốn người vừa xuất hiện, người hâu trong chính viện đã nhanh chóng nhìn thấy bọn họ, hô hoán hết đợt này đến đợt khác.
Trong những ngày Hạ phủ bị bao vây, mọi người trong phủ đều cảm thấy bất an như chim sợ cành cong. Đám người Giang Đình đột nhiên xuất hiện, bọn người hầu trong phủ tưởng là thích khách lẻn vào phủ, vội vàng hét lên: "Có thích khách! Có thích khách! Bảo vệ lão tướng quân lão phu nhân!"
Trong viện ngoài viện người ngã ngựa đổ, Lý Trạch nhìn đám người hầu vậy thành vòng tròn, câm các loại chậu thùng, chổi xẻng nhìn bọn họ, gãi gãi đầu: "Này, có vẻ như bọn họ không chào đón chúng ta lắm...
Giang Đình bình tĩnh nói: "Ừ, ngoài bọn họ ra, trên mái nhà còn có rất nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-551.html.]
Những người đó chính là ảnh vệ, sở dĩ bọn họ gọi là ảnh vệ là vì họ đã đạt đến trình độ đến không thấy bóng đi không dấu vết, những lúc như thế này chắc chắn họ đang ẩn náu ở đâu đó, vũ khí giấu trong tay họ đã sẵn sàng xuất kích, chỉ cân đám người Giang Đình dám hành động liều lĩnh thì sẽ b.ắ.n họ thành cái sàng.
Đây chính là lý do tại sao Giang Đình cảm thấy không cần phải che giấu tung tích của mình khi đến gần chính viện, bởi vì cô đã cảm nhận được sự hiện diện của ảnh vệ.
Cho dù Hạ gia có thành hổ lạc xuống đồng, bị nhốt trong phủ này, nhưng ảnh vệ khinh công tuyệt đỉnh muốn ra vào cũng không khó, cho nên tất nhiên Hạ lão tướng quân sẽ không để mặt cho người xâu xé như vẻ bề ngoài.
Lý Trạch nghe vậy, ngẩng đầu nhìn chung quanh nhưng không phát hiện được gì. Có điều, nghĩ đến có rất nhiều người đang nhìn mình chằm chằm, anh ta không khỏi toát mồ hôi lạnh, nuốt nước miếng nói: "Sư phụ, tiếp theo chúng ta nên làm sao bây giờ?"
Giang Đình lắc đầu: "Đừng cử động, cứ đợi là được."
Khổng Tiêu mím môi, mặt không đổi sắc đánh giá tình huống xung quanh, Triệu Khinh Hồng cũng cau mày, yên lặng siết chặt kiếm trong tay.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chẳng bao lâu sau, trong viện vang lên tiếng bước chân dồn dập, một đoàn người đi tới.
Dù là Giang Đình nhưng lúc này cô vẫn cảm thấy căng thẳng.
Cô ngước mắt nhìn về phía trước thì thấy bà lão đang đi phía trước, trong tay cầm một cây gậy đầu rắn, đầu đã điểm đầy tóc bạc nhưng bước đi vẫn rất nhanh, thân hình khoẻ khoắn không hê có dấu hiệu suy yếu, chính là bà nội của Hạ Vân Sâm, phía sau bà là mẹ của Hạ Vân Sâm, thím và vợ anh họ.
Một nhóm nữ nhân đều ăn mặc giản dị nhưng đoan trang, vẻ mặt nghiêm túc và kiên định, ai cũng có phong thái của đích nữ thế gia và khí chất của thế gia võ tướng.
Bọn họ đều từng chịu đựng nỗi đau mất chồng hoặc mất con, giờ đây, trước cảnh tượng như vậy, muốn doạ bọn họ không phải là điều dễ dàng.
Đặc biệt là lão phu nhân, bà đã liên tiếp mất đi hai người con trai và hai cháu trai, vì con dâu và cháu dâu Hạ gia, bà vẫn còn gắng gượng tại nơi đây.
Nam nhi Hạ gia bọn họ có thể c.h.ế.t trên chiến trường, nhưng không thể c.h.ế.t trong ngục tù Đại Dĩnh!