Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 543
Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:36:12
Lượt xem: 5
Trước đó Đại Dĩnh tiêu diệt nước Hồi Hộc, Hồi Hộc chỉ có thể chạy trốn đến nương nhờ Bắc Nhung, nhưng Khố Liệt Hãn chỉ lợi dụng bọn họ, phái bọn họ đi tấn công biên thành.
Nếu không phải công chúa Hồi Hộc chạy tới kịp thời, hai bên ai thắng ai thua khó mà nói, nhưng chắc chắn tình hình trận chiến sẽ thảm khốc hơn.
Bây giờ Khả hãn cũ và đại hoàng tử của Hồi Hộc đều đã bị Khố Liệt Hãn giết, thủ lĩnh tạm thời là công chúa Hồi Hộc, lại thêm quan hệ của Tần Quyết, tộc người Hồi Hộc xem như đã hoàn toàn thần phục Giang Đình.
Mà nhiệm vụ của Tần Quyết chính là thu xếp cho đại quân Hồi Hộc.
Ngày trước khi người Hồi Hộc tạm trú ở Bắc Nhung, điều kiện ăn ở cũng rất kém, chỉ tốt hơn nô lệ Bắc Nhung một chút, thế là Giang Đình cũng để bọn họ bắt đầu xây nhà gỗ.
Nhà gỗ phải sử dụng loại gỗ chất lượng tốt và cứng cáp, móng phải sâu, tường phải đủ dày, mái nhà phải đủ chắc chắn thì mới có thể trụ vững trước sự tấn công của bão tuyết, chứ không phải như lầu trướng, tỉnh dậy sau một giấc ngủ thì nhà đã bị thổi bay.
Dọc đường có người đi ngang qua đều hành lễ với Giang Đình, nhất là người Bắc Nhung, họ vừa dè dặt lại vừa kính trọng: "Thần nữ đại nhân."
Giang Đình cười nhạt và gật đầu, cuối cùng bởi vì người chào hỏi quá nhiều, cô dứt khoát dùng khăn quàng cổ quấn cả người lại, chỉ để lộ đôi mắt, lúc này tình hình mới đỡ hơn một chút.
Khổng Tiêu cười nói: "Đại nhân, có người hành lễ với cô không tốt à, điều này chứng tỏ bọn họ yêu quý cô."
Giang Đình lặng lẽ ngẩng đầu nhìn trời: "Con người tôi sợ phiên phức nhất."
Bây giờ cô đã bắt đầu râu rồi, trước đây cô nghĩ quá đơn giản, cô chỉ muốn làm Hoàng đế để đánh lại Tứ hoàng tử, nào ngờ còn chưa đăng cơ, một đống chuyện lớn chuyện nhỏ đã khiến cô nghi ngờ sâu sắc.
Trong tay cô vẫn còn thiếu quá nhiều người.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi đi một đoạn đường, hai người ra khỏi vương thất, tiếp đó ra khỏi bộ tộc Xích Phong rồi nhanh chóng đến chỗ ở của người Hồi Hộc.
Giang Đình có ý định xây dựng nên một đô thành, ngoài nhiêu nhà ở ra thì đô thành còn phải đông đúc và nhộn nhịp, thế nên ngoài chỗ ở cũ của bộ tộc Xích Phong hiện giờ do người của bộ tộc Hòa Sóc thay thế, Giang Đình còn khuyến khích những bộ tộc khác đến ở gần vương thất.
Hạ gia quân và Hồi Hộc đương nhiên cũng xây nhà ở gần đó.
Lúc người người Hồi Hộc đang hăng hái đập đá tảng, san bằng nền nhà, cưa gỗ và xây nhà ở.
Sau khi đi dạo một vòng, cuối cùng Giang Đình và Khổng Tiêu cũng tìm được Tần Quyết đang trốn ở một góc kéo cưa.
Giang Đình nhẹ nhàng đi tới, lặng lẽ vỗ vào lưng anh ta một cái, Tân Quyết giật mình kêu lên, khiếp sợ quay đầu lại, nhìn thấy là hai người thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Giang Đình nói: "Anh Tân Quyết, anh đang làm gì đấy? Tại sao anh lại tự tay cưa gỗ vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-543.html.]
Tần Quyết thở phào một hơi, nói với biểu cảm hơi kỳ lạ: "Không có gì, trời lạnh nên làm chút việc cho ấm người."
Giang Đình nghi ngờ nhìn anh ta: "Thật sao?"
"Ờm..." Tần Quyết cười nói: "Thật, rảnh cũng là rảnh thật, công việc phân công xuống bọn họ đều làm rất tốt, không cân tôi trông coi."
Giang Đình nói: "Được, vừa hay rảnh rỗi, chúng tôi cũng làm cùng."
Khổng Tiêu nghe vậy bèn đi tìm thêm vài công cụ đến, một người cưa, một người đục, trông cũng rất có khí thế.
Tần Quyết lặng lẽ kéo cưa, một lát sau lại nói: "Bao giờ chúng ta về kinh thành?"
Giang Đình nói: "Đợi mọi người ổn thỏa hết đã, chúng ta vê trước, nếu có thể giải quyết được Tứ hoàng tử là tốt nhất, nếu thật sự không được thì cũng chỉ đành khai chiến thôi."
Nhưng bên phía Tứ hoàng tử là người Đại Dĩnh, Hạ gia quân cũng là người Đại Dĩnh, mặc kệ ai thắng ai thua, người c.h.ế.t đều là con dân Đại Dĩnh.
Hơn nữa hiện giờ đang là mùa đông giá rét không thích hợp để hành quân, bọn họ cũng thiếu thốn vật tư lương thảo, vì vậy Giang Đình quyết định bản thân trở vê kinh thành thăm dò tình hình trước.
"Anh Tần Quyết, có phải là anh sốt ruột muốn gặp chị gái anh không? Bọn họ đang trên đường tới đây rồi, chắc là hai ngày này sẽ đến nơi."
Tần Quyết cụp mắt khẽ lắc đầu: "Không phải."
Anh ta hơi khó xử nói: "Tôi chỉ muốn cùng cô rời khỏi đây..."
Lúc này, anh ta liếc mắt thấy cách đó không xa có vài bóng người đang đi tới, như thể bị khiếp sợ bởi thứ gì đó, đột ngột quay đầu sang bên khác, kéo cao khăn quàng cổ, kéo mũ xuống che mặt.
Nhưng đã muộn, đối phương đã nhận ra anh ta.
Chỉ nghe thấy một giọng nữ vang dội truyền đến, lọt vào trong tai mấy người Giang Đình giống như sấm sét, sau đó một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ.
"Ân công! Tần ân công! Cuối cùng Nhã Như cũng tìm được anh rồi!"
Giang Đình cảm thấy có gì đó sai sai, kéo Khổng Tiêu vô thức lùi về sau một bước.
Tần Quyết cũng muốn co cẳng bỏ chạy, nhưng đường chạy trốn lại bị ba người chặn cứng.
Giang Đình bình tính nhìn, người tới chính là Nhã Như, công chúa Hồi Hộc cùng hai người hộ vệ của cô ta.