Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 530
Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:35:50
Lượt xem: 7
Tần Quyết nghe vậy thì trong lòng yên tâm hẳn, cười nói: "Ừm, cô đã ra tay thì tôi luôn luôn yên tâm."
Lúc trước anh ta đồng ý tới Bắc Nhung, một phân là vì anh ta thực sự không còn nơi nào để đi, một phần cũng là vì giao dịch với Giang Đình, cô giúp anh ta cứu gia đình chị gái ra ngoài, anh ta giúp cô tới Bắc Nhung làm thám tử.
Giang Đình chà xát hai tay, đột nhiên ngẩng đầu nói: "Tần Quyết, anh sẽ không trách tôi chứ."
Tần Quyết ngẩn ra: "Lời này phải là tôi hỏi cô mới đúng, cô không để bụng chuyện tôi vẫn luôn giấu giếm thân phận chứ.”
Giang Đình thoải mái cười: "Tôi cũng che giấu thân phận mà, được rồi, gặp được người quen ở nơi đất khách quê người này thật không dễ dàng, mấy chuyện trước kia hãy để nó qua đi."
Cô đứng dậy, đi vòng quanh trong nhà, rồi chỉ vào tâng hầm dưới đất hỏi: "Chỗ này là do chính anh đào à?"
"Đúng vậy, cô từng gặp công chúa Hồi Hộc chưa?"
Giang Đình ngẫm nghĩ một lúc mới trả lời: "Gặp rồi, trận chiến ở biên thành may mà có cô ta, nếu không chẳng biết chúng tôi có thể đánh thắng được liên quân của Bắc Nhung và Hồi Hộc không.
Cô cũng không hỏi Tân Quyết và công chúa Hồi Hộc ở Bắc Nhung đã xảy ra chuyện gì, nhưng hiển nhiên công chúa Hồi Hộc đã thay đổi rất nhiều, Tân Quyết cũng thoát khỏi sự khống chế đối phương.
Tần Quyết nói: "Vậy là tốt rồi, ngoại trừ cô, bên ngoài còn có bao nhiêu người phe chúng ta nữa?"
"Khổng Tiêu, Tạ Ninh, Lý Trạch, còn thêm hai người ảnh vệ."
Tần Quyết nhíu mày nói: "Hết rồi ư?"
"Hết rồi."
"Vậy chuyến này mọi người tới vương thất là để dò xét tin tức à?"
Giang Đình cười lắc đầu: "Không, tới g.i.ế.c Khả hãn Bắc Nhung."
Tần Quyết có chút ngạc nhiên, dường như anh ta cảm thấy chỉ bằng mấy người bọn họ thì đây là chuyện không có khả năng.
Giang Đình ngồi trở lại rôi nói: "Đừng nóng vội, anh hãy nghe tôi từ từ nói kế hoạch của tôi.......
Khi bình minh ló dạng, tất cả các bộ tộc tỉnh dậy trong sắc trời lờ mờ, mấy người trong quán trọ gân như không thể chợp mắt cả đêm.
Lý Trạch và Khổng Tiêu đứng đối mặt giằng co, chỉ chờ chực chộp lấy vũ khí xông vào đánh nhau.
Lý Trạch quát: "Hai người buông tôi ra! Khổng Tiêu! Cô đừng tưởng rằng cô là phụ nữ thì tôi không dám đánh cô!"
"Buông tôi ra, tôi muốn đi tìm sư phụ!"
Hai tên ảnh vệ giữ lấy cánh tay anh ta, giữ anh ta thật chặt, Lý Trạch chỉ có thể uốn tới uốn đi, dùng chân đi đá Khổng Tiêu.
Khổng Tiêu đứng ôm kiếm chặn kín lối ra, giống một vị thần giữ cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-530.html.]
Tạ Ninh lâm vào thế khó xử, anh ta cũng lo cho an nguy của Giang Đình, nhưng thực lực của mấy người bọn họ không đủ, có muốn đi tìm Giang Đình cũng không biết làm thế nào để vào trong vương thất, không chừng còn gây thêm phiền.
Hai tên ảnh vệ đã luôn quen với việc phục tùng mệnh lệnh, tất nhiên là Khổng Tiêu phân phó thế nào thì bọn họ sẽ làm thế đó.
"Khổng Tiêu, con mẹ nó, các người không lo lắng cho sư phụ tôi sao?"
Khổng Tiêu lạnh lùng nói: "Chẳng lẽ anh không tin tưởng đại nhân đến vậy hả?"
Ngay lúc hai người đang dùng ánh mắt bóp cổ nhau, tình đông đội cũ sắp bị rạn nứt thì lúc này, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, vẻ mặt mấy người trong phòng lập tức thay đổi, nhanh chóng cảnh giác rút vũ khí ra hướng về phía cửa.
"Thùng thùng thùng”, tiếng đập cửa vang lên, giọng nói của Giang Đình vang vào.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tôi trở về rồi."
Đám người Khổng Tiêu nghe vậy thì trong lòng thả lỏng, nhanh chóng chạy đến mở cửa ra.
Tạ Ninh hô lên: “Giang Đình, sao cô không đi vào bằng cửa sổ mà lại dùng cửa chính..."
Nói giữa chừng, khi ánh mắt anh ta lướt qua trên người thanh niên cao gầy hiền lành ngoài cửa thì bỗng chốc dừng lại, sau đó đột nhiên mở to hai mắt, hét vang: "Cái lùm mía, Tân Quyết!!!"
Sau đó anh chàng ngay tức thì xông ra ngoài: "Tân Quyết! Thật sự là anh saol A a al"
Tần Quyết vội vàng ổn định tư thế, dang rộng cánh tay ôm lấy anh ta, hai người ôm nhau vỗ nhẹ vào lưng đối phương, đều có chút xúc động.
"Cuối cùng tôi cũng đã gặp được anh, lúc trước anh đi không một lời từ biệt, bây giờ đều đã qua nửa năm rồi, nói xem, có còn nhớ người anh em này không đấy?”
Tạ Ninh hung hăng đ.ấ.m vào bả vai Tần Quyết.
Tần Quyết cười nói: "Èm, không nhớ rõ, anh là ai vậy?”
"Chết tiệt, cái đồ không có lương tâm này, tôi bóp c.h.ế.t anh!" Đôi tay Tạ Ninh bóp chặt cổ anh ta.
Tần Quyết nhanh chóng xin tha: "Tôi sai rồi, tôi sai rồi Tạ đại ca."
Những người còn lại thì đồng loạt nhìn chằm chằm Tần Quyết, ánh mắt cực kì ngạc nhiên.
Lý Trạch nói: "Tần, Tần Quyết, chẳng phải anh đã c.h.ế.t sao?!"
Tạ Ninh hừ nói: "Tân Quyết của chúng ta tới Bắc Nhung để nằm vùng."
Giang Đình cười nói: "Đi, đi vào nhà rồi giải thích."
Cả đám người xôn xao vào phòng, lúc này Giang Đình mới đơn giản kể cho họ nghe lý do vì sao Tân Quyết giả chết, rồi lại xuất hiện ở vương thất.