Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 527
Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:35:44
Lượt xem: 6
Trước đây, Hạ Vân Sâm cùng lắm cũng chỉ không phân thắng bại với Ba Đồ Lỗ, còn từng bị Ba Đồ Lỗ đánh trọng thương.
Hiện giờ Khố Liệt Hãn cũng không tính là già, đang ở thời kỳ tráng niên, Hạ Vân Sâm không ở đây, một mình Giang Đình có đánh thắng ông ta được không?
Không chỉ Tạ Ninh, mà mấy người Khổng Tiêu cũng rất lo lắng.
Lý Trạch nói: "Hay là chờ chỉ huy sứ đại nhân dẫn binh tới rồi hãy ra tay, phần thắng sẽ lớn hơn một chút."
Lúc trước khi bọn họ rời khỏi biên thành, biên thành vừa kết thúc đại chiến, cân Hạ Vân Sâm ở lại giải quyết hậu quả và sắp xếp cho các tướng sĩ cùng dân chúng. Mà bây giờ đã hơn nửa tháng trôi qua, Giang Đình lại phái ảnh vệ đưa thư vê biên thành, chắc Hạ Vân Sâm cũng đã xử lý xong chuyện ở biên thành và chạy đến đây rồi nhỉ?
Giang Đình ôm nước nóng uống mấy ngụm, cười nhạt nói: “Các anh nghĩ tôi muốn đi ám sát Khố Liệt Hãn hả?”
"Chẳng lẽ không phải à...
Tạ Ninh ngạc nhiên nói: “Chúng ta không ngừng đẩy nhanh tốc độ tới vương thất như vậy, chẳng phải là để ra tay với Khố Liệt Hãn trước khi ông ta phát hiện quân cận vệ của mình đều đã c.h.ế.t ư?”
Giang Đình lắc đầu: "Chúng ta vội vã tới đây là vì hai nguyên nhân chính."
"Đầu tiên là như cậu vừa nói, chúng ta nhất định phải hành động trước khi Khố Liệt Hãn trở nên cảnh giác. Đây là để bảo vệ người dân của bộ tộc Hòa Sóc, nếu như vương thất phái quân đến tấn công bộ tộc Hòa Sóc, bọn họ sẽ không thể nào chống cự được."
"Lý do thứ hai là không cho Tứ hoàng tử thời gian, anh ta ở kinh thành xa xôi, không thể can thiệp gì, cho dù thật sự có ý thông đồng với Khố Liệt Hãn, anh ta cũng không thể truyên đạt tới đây trong khoảng thời gian ngắn như vậy, hẳn là anh ta còn chưa biết chúng ta đã tới Bắc Nhung rồi."
Tạ Ninh nửa hiểu nửa không mà gật đầu: "Vậy chúng ta không đợi chỉ huy sứ đại nhân sao?"
Giang Đình híp mắt nói: "Đợi, nhưng cũng không đợi.'
Cô nhìn vê phía Khổng Tiêu nói: "Ngày mai là lễ tang của Ba Đồ Lỗ à?"
Khổng Tiêu trâm giọng nói: "Đúng vậy đại nhân, rất nhiều thủ lĩnh bộ tộc đã đến vương thất.
Chẳng trách không có thủ lĩnh bộ tộc nào tham dự buổi hiến tế, hoá ra không chỉ vì xem thường bộ tộc Hòa Sóc và thân nữ Bắc Nhung, mà còn vì ai ai cũng đã tới chỗ này.
Giang Đình cười nói: Vừa hay, không cần tôi lo lắng chuyện triệu tập tất cả bọn họ đến đây nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-527.html.]
Khổng Tiêu nói: "Chẳng lẽ dự định của đại nhân chính là đuổi kịp lễ tang này sao?"
"Ừm, thật sự rất trùng hợp, nhưng cũng rất có lợi."
Giang Đình ăn uống no đủ rồi thì đứng dậy nói: "Đợi lát nữa tôi sẽ đi thăm dò vương thất ban đêm, mọi người cứ ở lại đây, không ai được ra ngoài."
"Hả? Cô đi một mình ư?" Lý Trạch vội vàng lau miệng muốn đuổi theo.
Giang Đình giơ tay cầm thanh kiếm dài lên, chuôi kiếm chặn ngang trước mặt anh ta: "Khinh công của các người đều không băng tôi." Khổng Tiêu nói: "Lý Trạch, hay là chúng ta đừng đi cản trở, một mình đại nhân có lẽ sẽ an toàn hơn.”
Lý Trạch nghẹn lời, không cam lòng mà lui vê sau.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình duỗi tay sờ đầu Tạ Ninh, rồi lại vỗ vai Lý Trạch, cuối cùng nhìn Khổng Tiêu nói: "Khổng Tiêu, cô chăm sóc bọn họ nhé."
Khổng Tiêu vội vàng chắp tay: "Vâng, đại nhân."
Giang Đình quấn áo lại, mở cửa sổ nhảy ra ngoài, lặng lẽ biến mất trong màn đêm.
Cô nhanh chóng lướt qua những chiếc lều nỉ và nhà đá, rất mau đã đến được phạm vi vương thất.
So với các bộ tộc thì vương thất được canh phòng nghiêm ngặt hơn.
Bên trong toàn là những tòa nhà cao lớn xây bằng đá, tuy phong cách không tinh tế, cầu kỳ nhưng lại vô cùng đồ sộ tráng lệ, nguy nga hào hùng, dù mưa to gió lớn đến đâu cũng không hề sứt mẻ.
Giang Đình dễ dàng tránh được người gác cổng mà lẻn vào như một bóng ma, cô lướt qua những ngôi nhà bằng đá xung quanh và đi thẳng đến chính điện cao nhất.
Trong điện thờ, những ngọn nến tỏa ra ánh sáng ấm áp, văng vẳng đâu đây tiếng nhạc ai oán, lễ tang ở Bắc Nhung không phổ biến việc treo vải trắng, dán hoa trắng hay đặt vòng hoa gì đó, mà chỉ đặt thi hài ở trong đại sảnh để mọi người đến viếng, sau đó sẽ hỏa táng hoặc thực hiện nghi thức thiên táng.
Giang Đình ngồi xổm trên mái nhà nhìn xuống, cô chỉ thấy một số người hâu đang bận rộn làm việc, còn thấy một số thủ lĩnh bộ tộc khác đang uống rượu tán gẫu trong điện.
Vương thất rất lớn, cô đi một vòng lớn cuối cùng cũng tìm được nhà ở của Khả hãn. Hai bàn chân cô bấu vào mái nhà, toàn bộ cơ thể treo ngược, châm chậm thò phần thân trên vào trong phòng nhìn, chỉ thấy người đàn ông cao to và cường tráng đang nửa nằm nửa ngồi trên sàn nhà uống say, bên chân là một đống bình rượu trống.
Người đàn ông này khoảng bốn mươi tuổi, toàn thân là cơ bắp cuồn cuộn, trên mặt có một vết sẹo ngang, cả người tỏa ra sát khí, thoạt nhìn có vẻ là một người cực kỳ nguy hiểm.