Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 502
Cập nhật lúc: 2024-11-14 06:10:56
Lượt xem: 9
Giang Đình nói: "Bắc Nhung sốt ruột rồi, chắc chắn hôm nay sẽ là ngày mà bọn chúng tấn công mạnh nhất, để tướng sĩ của chúng ta lên hết đi."
Hạ Vân Sâm gật đầu, mặc quân áo chỉnh tê xong trước cô, mặc áo giáp lên, khuôn mặt y nghiêm túc lạnh lùng, trước khi đi ra khỏi doanh trướng, y lại đột nhiên dừng bước quay đầu nhìn cô.
Giang Đình đang loay hoay với chiếc đai lưng phức tạp thời cổ đại, thấy vậy thì ngước mắt nói: 'Hửm?”
Bỗng nhiên, Hạ Vân Sâm quay người nhanh chân bước trở về, ôm chầm lấy cô rồi kéo vào trong lòng.
Y ôm lấy cô, thở ra một hơi, vừa như an ủi lại vừa như câu nguyện, trầm giọng nói: "Chúng ta sẽ thắng."
Sau khi sững sờ giây lát Giang Đình cũng lấy lại tinh thân, vươn tay ôm lại y, cười nói: "Ừm, chúng ta nhất định sẽ thắng."
Hiện giờ biên thành còn có khoảng 15 ngàn tướng sĩ, mà 50 ngàn đại quân của Bắc Nhung và Hồi Hộc chỉ còn lại hơn 30 ngàn.
Hơn nữa tin tức vương tử Ba Đồ Lỗ của Bắc Nhung bị g.i.ế.c c.h.ế.t truyên đến, đại quân Bắc Nhung đang rơi vào hoảng loạn, nếu như đợi chiến sự ở bốn trấn phía Bắc kết thúc, đại quân của Hạ gia quân cộng thêm quân đội của đại doanh Đan Đông gấp rút trở về trợ giúp, vậy thì quân đội Bắc Nhung chỉ có nước bị tiêu diệt.
Đại tướng của Bắc Nhung lập tức quyết định được ăn cả ngã về không, dốc hết tất cả phát động tấn công trước khi quân cứu viện của Đại Dĩnh tới.
Sắc trời vừa hửng sáng, tuyết động chưa tan, t.h.i t.h.ể dưới thành còn đang bị đông lạnh ở trong băng tuyết, t.h.i t.h.ể mới ấm áp đã bao phủ lên trên.
Vô số binh sĩ Bắc Nhung bị đá lăn đập trúng rơi xuống từ trên không trung, phát ra tiếng kêu thảm thiết rồi rơi xuống c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Thây chất thành núi, m.á.u chảy thành sông, địa ngục nhân gian cũng chỉ đến như vậy.
Hôm nay Bắc Nhung giống như nổi điên, không cho Đại Dĩnh cơ hội tạm nghỉ, phát động gân như toàn bộ binh sĩ dùng chiến thuật biển người để lấp chỗ trống.
Dù tướng sĩ trên tường thành có cố gắng ném đá tảng xuống dưới, đổ dầu lỏng, đổ vàng lỏng thì vẫn có lính Bắc Nhung lọt lưới bò lên trên tường thành, sau đó bị tướng sĩ Đại Dĩnh tràn ngập căm hận vung đao c.h.é.m chất.
Trải qua mười mấy ngày trấn giữ, vũ khí của tướng sĩ Đại Dĩnh đã sắp cạn kiệt, mũi tên không còn đủ để ngăn cản bước chân của quân Bắc Nhung, đao kiếm đã bị c.h.é.m đến sứt mở, túi thuốc nổ và thuốc nổ cũng đã dùng hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-502.html.]
Thậm chí bọn họ còn dùng hết cả đá lăn, dân chúng trong thành chủ động đi tìm đá tảng, đập vỡ cối đá trong nhà, đào móng nhà cũ lên, đập vỡ núi giả trong nhà, cạy bậc thang, tóm lại là chuyển hết những thứ dùng được đến trên tường thành.
Dân chúng còn mang cả lương thực và thịt khô để dành ăn Tết ra, nấu ở ngay trên đường để cho các tướng sĩ ăn, y quán trong thành cũng đưa dược liệu và đại phu của mình đến quân doanh hỗ trợ cứu chữa thương binh.
Đàn ông giúp chuyển đồ, phụ nữ giúp nấu cơm, ngay cả người già và trẻ em cũng giúp đỡ quét tuyết đọng, nhóm lửa. Tất cả mọi người đều đang lặng lẽ làm chuyện của mình.
Bọn họ không biết có thể giữ được biên thành hay không, nhưng bọn họ biết, còn thành thì còn nhà, nhà của bọn họ ở đây, dù bọn họ có c.h.ế.t cũng phải bảo vệ nhà của mình.
Hôm nay Thân Uy đại tướng quân đích thân lên tường thành chỉ huy, tất cả võ tướng cũng đều lên chiến trường.
Tường thành bết bát bị vết m.á.u b.ắ.n lên loang lổ, t.h.i t.h.ể của quân địch và quân mình chồng chất lên nhau gần như không có chỗ đặt chân.
Vân Mộng Hạ Vũ
Càng lúc càng có nhiều binh sĩ Bắc Nhung leo lên tường thành, quân bảo vệ thành cũng g.i.ế.c đỏ cả mắt, chuôi đao vì dính quá nhiều m.á.u mà trơn tuột suýt không cầm nổi.
Mấy người Giang Đình và Khổng Tiêu bảo vệ ở bên cạnh Thần Uy đại tướng quân, g.i.ế.c sạch những binh sĩ Bắc Nhung gào thét xông tới.
Nhưng khi tình hình chiến đấu trên cổng thành ngày càng ác liệt, quân bảo vệ thành bèn tách ra một nhóm người đi phụ trách tình hình dưới thành.
Quân địch giống như thủy triều tuôn về phía cổng thành, bọn chúng khiêng đồ phá cổng thành đ.â.m liên tục vào cánh cửa, cửa thành cao lớn nặng nề phát ra tiếng vang như sấm rền.
Tướng sĩ bên trong cửa thành liêu mạng chống đỡ, bị đ.â.m đến nỗi run rẩy theo cánh cửa, thấy một lớp người không chống cự nổi cường độ bên ngoài, nhiều tướng sĩ và bách tính khác đều xông lên, xếp chông ở đằng sau cửa thành, dốc hết sức ngăn chặn quân Bắc Nhung phá cửa thành.
"Đại tướng quân! Cửa thành sắp không giữ được rồi!"
Bên dưới va chạm từng đợt, khiến cho toàn bộ tường thành đều chấn động theo.
Trên mặt Thân Uy đại tướng quân tràn đầy vẻ xơ xác, cuối cùng quyết định: "Để bách tính rút lui, mở cửa thành nghênh chiến."
Hiện giờ có thể kéo dài lúc nào hay lúc đó, nếu như để cho quân địch đánh tan cửa thành rồi tràn vào trong thành thì sẽ khiến nhiêu bách tính bỏ mạng hơn.