Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 497
Cập nhật lúc: 2024-11-14 06:10:47
Lượt xem: 8
"Tôi suýt thì rơi xuống khỏi tường thành, Giang đại nhân đã kéo tôi lên!"
"Nếu không có thuốc nổ và đạn pháo của Giang đại nhân thì cổng thành của chúng ta đã bị phá từ lâu rồi!"
"Muốn g.i.ế.c cứ g.i.ế.c tôi đi! Tôi bằng lòng theo Giang đại nhân cả đời!"
Các tướng sĩ tự phát vây đám người Hạ Vân Sâm và Giang Đình vào giữa, cùng chung mối thù, quay về phía nhóm võ tướng.
"Mấy người muốn dẫn Giang đại nhân đi thì hãy bước qua xác bọn tôi
Thậm chí có tướng sĩ tính cách thẳng thắn đứng giữa đám người hô to: "Hạ gia quân mãi mãi cống hiến sức mình cho chỉ huy sứ đại nhân!"
Ý là bọn họ đi theo Hạ Vân Sâm, Hạ Vân Sâm bảo bọn họ làm gì thì bọn họ sẽ làm đó chứ không do triều đình quyết định.
Đám võ tướng choáng váng, không ngờ hành vi của bọn họ không thể làm Giang Đình và Hạ Vân Sâm thân bại danh liệt mà còn khiến toàn bộ tướng sĩ và người dân làm phản!
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đám điêu dân mấy người muốn làm gì? Mấy người ngang nhiên bảo vệ một người Bắc Nhung và một tên tội phạm của triều đình! Trong mắt mấy người có còn vương pháp không hải!"
"Mấy người muốn tạo phản sao!"
Gã ta vừa dứt lời.
Đột nhiên có một bóng người bước ra khỏi đám đông hệt như ma quỷ, vung tay ném phi tiêu, lực từ phi tiêu rất lớn, tốc độ và độ chính xác cũng phải khiến người ta cảm thán, trong lúc võ tướng chưa kịp phản ứng lại, nó đã đ.â.m sâu vào trong cổ gã ta. Võ tướng sững sờ trợn trừng mắt che cổ, m.á.u tươi trào ra như không cần tiên.
Những cao thủ gã ta dẫn đến cũng không kịp phản ứng lại, ngay sau đó Lý Trạch, Khổng Tiêu và mấy binh lính thân cận của Hạ Vân Sâm bao vây bọn họ, khiến bọn họ không dám ra tay bừa bãi.
Giang Đình câm một cái phi tiêu khác trên đầu ngón tay, cất bước đi tới, thong dong nói: "Cmn mi ồn ào quá, ta nhịn mi lâu lắm rồi."
Võ tướng dùng đầu ngón tay be bét m.á.u chỉ vào Giang Đình, mắt tối sâm xuống, ngã ngửa ra sau.
Giang Đình nhấc chân giẫm lên n.g.ự.c gã ta, ép xuống, dùng âm lượng chỉ để hai người họ nghe thấy nói: "Chiến tranh ấy mà, c.h.ế.t hai ba người quá bình thường, dù mi là người do kinh thành cử tới thì đã sao?" "À đúng rồi, quên mất không nói cho mi biết, mi nói cấu kết với quân địch phản quốc khá có lý đấy, đúng lúc ta muốn ngôi lên vị trí nữ đế Bắc Nhung."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-497.html.]
Ban đầu cô nghĩ cô và Hạ Vân Sâm c.h.é.m g.i.ế.c tạo ra một con đường để chạy thoát.
Sau đó cô hiểu ra, Hạ Vân Sâm không thể đi cùng cô được, người dân biên thành và Hạ gia quân cần y, để tránh tình hình ồn ào này tiếp tục chuyển biến xấu, cô đành giả vờ bó tay chịu trói trước.
Không phải cô sợ Tứ hoàng tử mà là cô sợ Hạ Vân Sâm rơi vào cảnh tiến không được mà lùi cũng không xong, cô và biên thành đều là thứ mà y không bỏ xuống được.
Cứ làm ầm tiếp, nếu Hạ Vân Sâm và người dân không còn tin tưởng nhau, thậm chí nổi lên xung đột, vậy thì bọn họ sẽ tự rối loạn trước, cho quân địch có cơ hội nhân dịp này là xông vào. Nhưng sau đó, cô không ngờ Hạ Vân Sâm sẽ vì cô mà quỳ trước người dân, cũng không ngờ người dân đều tin tưởng cô như thế, đều kiên định đứng về phía cô, thậm chí không một ai cảm thấy cô là nữ giả nam và huyết thống Bắc Nhung của cô có vấn đề gì.
Cô vô cùng cảm động, trong lòng lại trào dâng một luồng sức mạnh.
Đột nhiên cô nghĩ đến lời Tứ hoàng tử từng nói, trong hệ thống xuyên sách của anh ta, tới cuối cùng người "xuyên qua" đều làm Hoàng đế.
Vậy thì Hoàng đế đó sẽ là Tứ hoàng tử hay là cô đây?
Cô không muốn làm Hoàng đế của Đại Dĩnh, cũng không có danh nghĩa chính đáng, nhưng tốt xấu gì nguyên thân cũng là con gái của Tả Hiên vương Bắc Nhung, cháu gái của Khả hãn đời trước, nếu cô có thể trở thành vương của Bắc Nhung, dựa vào Bắc Nhung, cô sẽ có sức mạnh để đánh một trận với Tứ hoàng tử.
Đúng lúc cô muốn giúp Hạ Vân Sâm san bằng triều đình hiện giờ, có thể nói là một công đôi việc.
Cô đã có ý định đi đến Bắc Nhung từ lâu rồi, hôm nay thành sự thật luôn.
Cô cần nhãn nhịn gì nữa?
Hạ Vân Sâm làm đến tận mức này vì cô, cho cô sức mạnh và can đảm vô hạn, nhất định cô phải mạnh hơn Tứ hoàng tử, người thắng cuối cùng phải là côi
Nếu không cần nhẫn nhịn nữa thì tên võ tướng nhảy nhót cả nửa ngày trời trước mặt cô, vừa sỉ nhục cô vừa sỉ nhục Hạ Vân Sâm không cần phải giữ lại nữa.
Dù sao trên chiến trường đao kiếm không có mắt, cứ nói gã ta c.h.ế.t trên chiến trường, người ở kinh thành làm gì được cô?
Giang Đình ngồi xổm xuống, nhỏ giọng nói bên tai tướng sĩ, cất lời như Diêm Vương:
"Ép người đàn ông của ta tự làm mình bị thương, mi sẽ không nghĩ mi có thể sống bước ra khỏi biên thành chứ? Hạ Vân Sâm g.i.ế.c mi sẽ chứng thực cấu kết với quân địch phản quốc nhưng ta g.i.ế.c mi chỉ vì muốn tặng đầu mi cho Tứ hoàng tử xem thử động vào người của ta sẽ có kết cục gì."