Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 485
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:12:19
Lượt xem: 8
Hoàng đại nhân thấy Giang Đình đang nhìn mình, sống lưng chợt lạnh lẽo, không biết sát tinh này đang tính giở trò quỷ qì.
Một chúng võ tướng thương lượng cả buổi trời, cuối cùng cũng không có kết quả. Chỉ có thể thể tất cả tướng sĩ Hồi Chân rút vào biên thành, toàn lực bảo vệ biên thành.
Chỉ cần chống đỡ cho đến lúc chiến sự ở bốn trấn phía Bắc kết thúc, Hạ gia quân và đội quân đại doanh Đan Đông sẽ trở về chi viện, có thể giải vây cho biên thành.
Nhưng muốn giải nguy cho biên thành thì bắt buộc phải đáp ứng hai điều kiện. Một là biên thành có thể chống đỡ được đến lúc đấy, hai là quân Đại Dĩnh giành được chiến thắng ở bốn trấn. Các võ tướng nhận được nhiệm vụ thì đều vội vã rời đi, đại tướng quân giữ lại một mình Giang Đình, giao nhiệm vụ chỉ huy sứ trên tường thành cho cô.
Giang Đình sửng sốt hỏi lại: "Giao cho tôi?"
Thần uy đại tướng quân trầm giọng nói: "Ừ, đây là ý của Vân Sâm. Hôm qua nó viết thư gửi về, cố ý giao phó chuyện này."
Ông ấy duỗi tay vỗ vai Giang Đình: "Vân Sâm rất tin tưởng cậu, ta cũng tin tưởng nó. Cậu có thực lực làm được, ta hy vọng cậu không chần chừ do dự”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đây là một cơ hội cực tốt, chỉ cân thuận lợi vượt qua khó khăn lần này, con đường tấn chức của Giang Đình sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Nhưng Giang Đình không có hứng thú với chức quan, chẳng qua đây là ý của Hạ Vân Sâm nên cô mới đồng ý thôi. Bước ra phủ của Thân Uy đại tướng quân, cô nhìn thấy cách đó không xa, vài đoàn xe ngựa đang đi trên phố. Đó là những người giàu có ở biên thành đang dẫn gia đình rời đi.
Tuy ra khỏi thành lúc này sẽ rất nguy hiểm nhưng ở lại cũng không mấy lạc quan.
Đến khi quân Bắc Nhung tới thì có muốn cũng không ra được.
"Đi, lên tường thành."
Giang Đình xoay người lên ngựa, Khổng Tiêu và Lý Trạch cũng vội vàng đuổi kịp.
Giang Đình cười nói: "Thế nào, có sợ không? Quân Bắc Nhung sắp tới rồi."
Khổng Tiêu trầm giọng nói: "Không Sợ.
Lý Trạch hét lên: "Sợ thì không phải đàn ông!"
Bắc Nhung muốn vây công biên thành để ép quân đội Đại Dĩnh từ bỏ bốn trấn phía Bắc. Nhưng bốn trấn đó do Hạ Vân Sâm và đông đảo tướng sĩ, hy sinh bao xương m.á.u mới lây lại được vào năm ngoái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-485.html.]
Sao có thể chắp tay nhường cho người khác chứ?
Giang Đình vỗ lưng ngựa: "Vậy được, đi theo tôi!"
Không khí trong thành cực kỳ căng thẳng, đường cái vốn rất náo nhiệt trở nên vắng vẻ đìu hiu, không hê thấy bóng người bày sạp bán hàng rong, các cửa hàng của chẳng có khách đến.
Ai nấy đều trốn trong nhà, cầu nguyện chiến tranh qua mau, cầu nguyện quân Đại Dĩnh thắng lợi, các tướng sĩ bình an trở về.
Giang Đình tới trên tường thành, thấy một số bách hộ đã dẫn theo người của mình đến tu sửa tường thành.
Ngày trước, trên tường thành chỉ có lính gác tuân tra nhưng bây giờ cần phải tu sửa lại những chỗ bị phong hóa, trang bị cung tên, trường mâu, đá lăn, xe ném đá, dầu hỏa lên tường thành.
Mà thuốc nổ và thuốc nổ đều nằm trong tay hai ngàn tướng sĩ Hạ gia quân đóng giữ biên thành.
Thần Uy đại tướng quân vừa hạ lệnh, địa vị của Giang Đình trong mắt những người khác đều thay đổi, bây giờ chức vụ của cô tương đương với phó tướng của đại tướng quân. Ngoại trừ đại tướng quân thì các võ tướng khác đều phải nghe theo mệnh lệnh của cô.
Dưới sự sắp xếp của Giang Đình, các tướng sĩ trong thành đã nhanh chóng chuẩn bị xong nhưng quân Bắc Nhung cũng đã tới rất nhanh.
Ba ngày sau, đội quân của Bắc Nhung và Hồi Hộc đã tiến quân đến gần thành, chính thức khởi xướng tấn công biên thành. Nhưng biên thành đã có chuẩn bị sẵn.
Bắc Nhung phái ra một đội thử tấn công biên thành trước, quân đội đóng giữ biên thành sử dụng những cách làm truyên thống.
Đào hầm tạo bẫy ở ngoài thành, khiến đám quân cảm tử đầu tiên của Bắc Nhung rơi vào bẫy, kêu thảm thiết không thôi. Sau đó dùng cung tên bắt c.h.ế.t những người có thể bò lên từ bẫy. Dùng đá lăn, xe b.ắ.n đã làm địch ngã xuống thang mây, đổ dầu lên người kẻ địch rồi ném đuốc xuống, làm quân Bắc Nhung quay cuồng táng thân trong biển lửa.
Chiến tranh rất tàn khốc, đứng ở thời khắc này, ai cũng không thể nhân từ nương tay.
Thi thể dưới thành gân như đã chồng chất thành ngọn núi.
Mà các tướng sĩ thủ thành trên tường thành cũng bị quân Bắc Nhung dùng cung tên b.ắ.n chết, có người ngã từ trên tường thành xuống hoặc có người nhanh chóng được quân y nâng đi cứu trị, những người khác sẽ nhanh chóng tiến lên thay thế vị trí của người vừa ngã xuống.
Nhưng quân địch không ngừng tiến công, tướng sĩ bảo vệ biên thành cũng dần kiệt sức. Vũ khí và lương thực đều hữu hạn nhưng quân Bắc Nhung cứ như lũ gián đánh mãi không chết, đợt này vừa hết lại có đợt khác tiến lên.
Càng ngày càng có nhiêu quân Bắc Nhung vượt qua núi Mạc Kim, từ Hồi Châu tiến vào Đại Dĩnh, lao về phía biên thành.