Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 479
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:12:08
Lượt xem: 12
Họ đang định giơ tay lên gõ cửa thì đột nhiên cánh cửa bật mở ra.
Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ trong nhà, khiến hai người họ giật mình: "Nếu hai người đã đến thì xin mời vào thẳng đây đi."
Hai người áo đen liếc nhìn nhau, chậm rãi cảnh giác bước đi.
Người trong nhà nói: "Nếu tôi muốn g.i.ế.c các người thì giây đầu tiên các người trèo qua tường đã c.h.ế.t rồi."
Người đàn ông áo đen nghe thế thì sốc ngang, vì vậy anh ta chỉ có thể sải bước vào.
Trong phòng chỉ có một ngọn đèn dầu thắp sáng, một thanh niên đẹp trai đang dựa vào lưng ghế, nhàn nhạt nhìn bọn họ, nếu không biết trước đây là Giang Đình, người khác sẽ chỉ nghĩ cô là một thư sinh trẻ.
Giang Đình mỉm cười: "Hai người, Tứ hoàng tử bảo các người chuyển lời gì đến?”
Người áo đen cũng không xà lơ, nói thẳng: "Điện hạ nói, nếu bây giờ cô đồng ý từ bỏ Hạ Vân Sâm, đầu quân cho ngài ấy, giúp ngài ấy thống nhất thiên hạ, ngài ấy sẵn sàng chia sẻ giang sơn này với cô."
Giang Đình nghe thế lập tức vui mừng nói: "Cùng chia sẻ giang sơn? Chia sẻ thế nào? Chia giang sơn làm hai, mỗi người làm vua một cõi?"
Cô tặc lưỡi nói: "Thống nhất thiên hạ? Anh ta tham vọng đấy, đợi anh ta lên ngôi, có phải muốn tôi làm trâu làm ngựa, giúp anh ta tấn công các nước xung quanh không? Mơ đẹp đó.'
Sắc mặt người áo đen tối sầm lại, hắn gân như không giữ được bình tĩnh mà nói: "Điện hạ nói đã tìm được con đường tốt nhất cho cô."
"Ồ? Con đường tốt thế nào?"
"Chia sẻ giang sơn không phải là mỗi người làm vua một cõi, ngài ấy sẽ cho cô làm Hoàng hậu, đến lúc đó cô không cân phải cải trang thành nam nữa."
Giang Đình mở to mắt ngạc nhiên, cảm thấy khó chịu như dính phân đầy người: "Anh ta muốn tôi làm Hoàng hậu? Đầu anh ta có phân à?"
Sắc mặt người áo đen càng tối sầm lại: "Ăn nói tôn trọng chút đi!"
"Phì!"
Giang Đình đứng dậy bắt đầu mắng, từ lâu cô đã muốn mắng Tứ hoàng tử, nhưng mắng sau lưng thì anh ta không cảm nhận được, bây giờ có thể coi như đã tóm được cơ hội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-479.html.]
'Anh ta là cái thá gì? Người như cái mỏ giày, tim gan đã thâm từ đời nào rồi, thứ thất bại trong việc biến đổi gen, anh ta nghĩ rằng tôi vẫn còn giá trị lợi dụng muốn lôi kéo tôi làm Hoàng hậu?”
"Hai người hãy viết ra tất cả những gì tôi nói và gửi cho anh ta đi!"
"Đừng có mơ giấc mơ làm bá chủ của anh ta nữa, ngôi vị Hoàng đế không phải để tên tiểu nhân bỉ ổi như anh ta làm đâu, nếu anh ta dám ra tay với Hạ Vân Sâm, cho dù liều c.h.ế.t tôi cũng sẽ không để anh ta sống yên ổn."
"Còn nữa, khuyên anh ta từ bỏ đi, để tôi làm Hoàng hậu thì có ích lợi gì? Tôi cân gương mặt không bằng một phần mười ngoại hình của Hạ Vân Sâm, cả khi uống xuân dược mà cái đó của anh ta còn chưa bằng ngón tay út của tôi đó à? Đêm động phòng hoa chúc tôi dứt khoát cắt phăng cái đó của anh ta đi cho rôi!"
"Thật ghê tởm, phì, còn dám có ý đồ với bà đây, anh ta giỏi thật đấy, làm thế nào mà anh ta càng lúc càng ghê tởm thế?" "Hai người đã viết ra lời của tôi chưa?" Giang Đình giễu cợt: "Thấy hai người các người vẫn có giá trị truyền lời, cho nên tôi không muốn lấy đi cái mạng nhỏ bé của các người, cút ra ngoài."
Hai người áo đen sửng sốt đến mức không biết nên trả lời như thế nào, mặc dù biết Giang đại nhân này thật ra là phụ nữ, võ công của cô còn rất tốt, nhưng bọn họ không nghĩ tới miệng cô lại bạo như vậy, ngay cả Tứ hoàng tử cũng dám mắng, còn không phải kiểu mắng sau lưng.
Bọn họ thật sự muốn giành lại một chút mặt mũi cho chủ nhân, chỉ là bọn họ mắng không lại Giang Đình, cũng đánh không lại.
Trong lúc hai người bọn họ do dự, Giang Đình đã đứng dậy nắm lấy cổ áo của hai người bọn họ, hai người muốn giãy giụa, song lại phát hiện lực của Giang Đình rất đáng ngạc nhiên, bàn tay trắng nõn mảnh khảnh của cô lại giống như một cái kẹp sắt.
"Thứ lỗi không tiễn xa được, cáo từ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai người bọn họ bị Giang Đình túm lấy, ném ra ngoài sân như bao cát.
Giang Đình phủi tay, trong nháy mắt đóng cửa sau của biệt viện lại.
Tối nay cô cố ý nói gì đó để chọc giận Tứ hoàng tử, hy vọng anh ta quay lại đối phó cô, chứ không phải Hạ Vân Sâm.
Cô xoa vai, quá kinh tởm.
Còn Hoàng hậu, chuyện này như đẩy cô xuống hố phân.
Ngày hôm sau, Giang Đình nhìn thấy hai quan viên đang giám sát chiến sự, hai bên nhìn nhau, sau khi hành lễ thì không ai chú ý đến ai.
Mọi người tập trung tại phủ tướng quân để thảo luận vê kế hoạch chiến đấu. Bây giờ, ngoài mười ngàn quân tuần tra đóng quân ở bốn trấn phía Bắc, chỉ còn lại hai ngàn ky binh do Hạ Vân Sâm mang đến.
Giang Đình đương nhiên hy vọng Hạ gia quân có thể đi đến bốn trấn phía Bắc gặp Hạ Vân Sâm, bốn trấn phía Bắc là trạm kiểm soát đầu tiên để tiến vào biên giới Đại Dĩnh, như thế đủ để biết được tâm quan trọng của nơi này.