Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 475

Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:12:01
Lượt xem: 11

Các tướng sĩ tới hỗ trợ mổ heo nhiều không kể xiết, đầu bếp doanh dường như chật kín đến mức chân không đứng vững được.

Khổng Tiêu và Lý Trạch một trái một phải đứng bên cạnh Giang Đình, Giang Đình cười nói: "Muốn qua phụ một chút không? Đi thôi.

Lý Trạch nóng lòng muốn thử nói: "Vậy đi thôi!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh ta reo hò chạy vào dòng người đang vác heo để hỗ trợ nâng heo, cũng không chê bẩn thỉu hôi hám.

Khổng Tiêu liên tục xua tay nói: "Tôi không đi đâu, lúc còn ở quê đã chăn heo chán rồi."

Mổ heo xong cũng là lúc nấu cơm, buổi trưa hôm đó mọi người đều được ăn món thịt heo hâm dưa chua tươi ngon và miến, nhờ mùa màng năm nay bội thu nên mọi người đều có thể ăn no căng bụng, thậm chí lương thực trong kho vẫn chưa hết mà đã đến lúc thu hoạch vụ mùa tiếp theo.

Sau một ngày bận rộn ở đầu bếp doanh, Giang Đình và những người khác mới lê bước trở về võ tướng doanh, cả người đều bị ám mùi m.á.u tươi.

Sau khi nhìn thấy bóng dáng cao lớn đứng ở cửa doanh trại, Lý Trạch làm mặt quỷ: "Sư phụ, chỉ huy sứ đại nhân đã trở lại."

Khổng Tiêu vỗ vỗ cánh tay anh ta: "Cậu không thể nhỏ giọng chút sao."

Lý Trạch kêu lên: “Ui da, bụng tôi đau quá, Khổng Tiêu, cô cũng đau bụng phải không, chúng ta mau cùng đi vệ sinh đi!

"Ai muốn đi vệ sinh chung với cậu chứ, tôi muốn đi lấy nước ấm cho đại nhân."

Hai người rất biết ý mà rút lui nhanh như chớp.

Giang Đình nở nụ cười bước tới, cô yên lặng nhẹ nhàng võ vai Hạ Vân Sâm: “Anh đang làm gì đó?”

Hạ Vân Sâm hoàn hồn lại, y nở một nụ cười nhẹ, chớp mắt để làm bông tuyết rơi trên lông mi rớt xuống, duỗi tay phủi đi tuyết đọng trên vai và đầu Giang Đình.

Y trầm giọng nói: "Đang đợi em."

Trong lòng Giang Đình ấm áp, nhưng ngoài miệng lại oán trách: "Tại sao không vào trong, có ngốc không cơ chứ.

Sau khi hai người vào nhà, Hạ Vân Sâm châm lửa cho lò than và đốt nến lên, rồi nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm.

Giang Đình nhanh chóng cởi bộ quân áo dính m.á.u heo hôi hám của cô ra, giơ hai tay lên tự ngửi chính mình: "Trên người em bám mùi phân heo nồng quá.

Hạ Vân Sâm bật cười, y duỗi tay kéo cô đến bên cạnh mình: "Em tham gia vào chuyện náo nhiệt làm gì, cứ để bọn họ lo là được.'

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-475.html.]

"Bọn họ làm không xuể ấy, có một con heo rất béo và khỏe, tận năm binh lính cũng không khống chế được mà để nó chạy thoát, nó cứ đ.â.m đầu chạy lung tung trong đâu bếp doanh, em thấy nó suýt chút nữa húc đổ bếp nấu nước nóng nên chỉ có thể ra tay."

Hạ Vân Sâm quan tâm hỏi: "Em ra tay thế nào?"

Y vẫn không thể tưởng tượng được làm thế nào mà một mình Giang Đình lại có thể chế ngự cả một con heo như vậy.

"Cắm một đao vào cổ."

Hạ Vân Sâm không khỏi căng chặt cổ. "Nó có vùng vẫy vài lần, m.á.u b.ắ.n tung tóe khắp nơi, em chỉ có thể đè nó xuống."

Hạ Vân Sâm khen: "Ừm, lợi hại lắm."

Giang Đình liếc mắt nhìn y: "Anh có thể buông em ra được không, không thì xíu nữa anh cũng sẽ hôi như vậy đấy."

Hạ Vân Sâm kéo cô vào lòng: 'Vậy thì cùng nhau đi tắm."

Mắt Giang Đình sáng lên khi cô nghe thấy thấy điều đó: "Cách chơi này mới lạ, chúng ta còn chưa thử dưới nước!"

Da mặt của Hạ Vân Sâm lúc này cũng đã dày hơn nhiều, mặt không đỏ, tim không đập, nói: "Vậy để thử xem."

Giang Đình vươn tay chạm vào mặt y: "Lần này cuối cùng anh sẽ được đúng không.'

Ngay khi cô nói xong, Hạ Vân Sâm cuối cùng cũng không kìm được, xấu hổ quay mặt nói: "Đó là bởi vì thể lực của em quá tốt, một canh giờ đã... đã quá đủ rồi, mấy tên đàn ông bên cạnh anh so ra còn kém hơn."

Giang Đình cười nói: "Em đã thử cái khác đâu, sao có thể so sánh được chứ."

Nước nóng và thùng tắm nhanh chóng được đưa đến. Trong lúc nước đang bốc hơi nghi ngút, mặt Giang Đình đỏ bừng, nhoài người lên trên thành thùng, gối lên cánh tay, hơi nheo mắt cảm nhận động tác của Hạ Vân Sâm.

Đêm nay y rất dịu dàng, lại cố gắng lấy lòng cô, quả thật là khiến cho Giang Đình cảm thấy như mình đang lơ lửng trên mây trong lúc ngâm nga.

Nhưng dần dần, cô cảm thấy có gì đó không ổn. Cô đột nhiên quay đầu nhìn y, thấy Hạ Vân Sâm hơi cúi đầu, phần ngọn tóc ướt rơi trên bờ vai rộng, cánh tay thon dài, mạnh mẽ đang nắm lấy eo cô.

Không giống như sự hưởng thụ thoải mái của cô, y dường như đang đắm chìm trong một loại cảm xúc nào đó. Dường như đêm nay y chỉ đang cố gắng khiến cho Giang Đình sung sướng mà thôi.

“Anh sao vậy?" Giang Đình đè tay y lại.

Hạ Vân Sâm dừng lại, thở hổn hển, đột nhiên ngẩng đầu lên, hôn lên môi cô rồi mút nhẹ.

Một lúc sau, y thở gấp, nói: "Đội tiên phong của Bắc Nhung đã vượt qua núi Mạc Kim tiến vào Đại Dĩnh, Đại tướng quân phái anh ngày mai dẫn hai ngàn ky binh chặn đường.

Loading...