Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 458
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:11:30
Lượt xem: 8
"Tặng cho anh này! Nhận hoa của em rồi thì anh chính là người của eml Thế giới của bọn em gọi cái này là câu hôn."
Giang Đình cười nói: Mặc dù nói đây là hoa cúc, lúc câu hôn nên dùng hoa hông, nhưng ngụ ý phía sau bông hoa là do con người quyết định, em chỉ đơn giản muốn đem thứ tốt đẹp nhất mà mình gặp được hôm nay tặng cho anh, hy vọng cuộc sống của anh giống như những đóa hoa này, mãi mãi rực rỡ muôn màu.
Em biết, nếu như anh thành thân với em, nhất định cũng sẽ dựa theo quy tắc và phong tục của triều đại của bọn anh mà cho em tất cả những thứ tốt đẹp anh có thể cho. Chúng ta ở bên nhau chính là lựa chọn lẫn nhau, anh đã cho em lễ nghi của triều đại này của bọn anh, vậy thì em cũng dùng quy tắc trong thế giới kia của em. Cho nên... Anh có bằng lòng thành thân với em hay không?”
Hô hấp của Hạ Vân Thâm ngừng lại.
Lời nói của Giang Đình giống như là có ma lực gì đó, chúng tự động chui vào lỗ tai Hạ Vân Sâm, tiến vào đầu óc y, làm nhiễu loạn suy nghĩ của y, làm cho trái tim y đập thình thịch, làm cho tứ chi và các bộ phận khác trên người y tràn ngập ấm áp.
Cảm xúc yêu thương dâng trào như thủy triều vỗ bờ làm cho thân thể y suýt nữa đã mềm nhữn mà ngã xuống từ trên lưng ngựa.
Giang Đình...
Giang Đình đang...
Giang Đình đang cầu hôn mình...
Đâu óc y cũng đã ngừng hoạt động, chỉ cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Y giống như một cánh buôm đã trải qua ngàn cơn gió, trèo đèo lội suối, rốt cục cũng vượt qua khó khăn hiểm trở, gặp được thân linh mà mình tín ngưỡng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mà vị thân này không có đôi mắt lạnh lùng kiêu ngạo như trong tưởng tượng, ngược lại tự đi về phía y, đưa cho y một bó hoa, đồng thời cũng ôm lấy y, nói với y rằng:
"Anh có băng lòng thành thân với em hay không?”
Anh bằng lòng!
Anh bằng lòng!
Anh bằng lòng dùng tất cả để đổi lấy hôm nay!
Giang Đình vẫn duy trì tư thế đó, nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Hạ Vân Sâm, nháy mắt mấy cái: "Đến lúc tỉnh táo lại rồi."
Hạ Vân Sâm lấy lại tinh thần, đột nhiên thở hổn hển, sắc mặt nhanh chóng đỏ lên, gần như là vừa lăn vừa bò xuống ngựa. Hai chân y như nhữn ra, từ sườn ngựa đi về phía Giang Đình.
Y đã từng cho rằng mình là một tên đoạn tụ, là một tên biến thái, là một người mãi mãi chỉ có thể ở trong góc tối nhìn lén Giang Đình.
Sau đó y cảm thấy mình có thể mãi mãi làm bạn với Giang Đình là tốt rồi, có thể mãi mãi làm bạn với cô là tốt lắm rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-458.html.]
Lại sau đó nữa y lại cảm thấy, có thể lập tức bên cạnh cô cũng đã rất hạnh phúc rồi, có thể hôn môi và ôm Giang Đình chính là chuyện tốt đẹp nhất trên đời.
Mà hiện tại, chính miệng Giang Đình nói cho y biết, bọn họ có thể thành thân, bọn họ có thể ở bên cạnh nhau mãi mãi.
Tại sao Giang Đình lại tốt như vậy?
Tại sao cô lại hấp dẫn như vậy?
Khi còn là bạn bè, cô từ chối y kiên quyết như vậy, nhưng sau khi nói ra lời trong lòng, cô lại nâng tất cả những thứ tốt đẹp lên trước mặt y.
Y vẫn cảm thấy, không phải y tốt với Giang Đình mà là cô luôn bao dung y.
Cô dám yêu dám hận, cô tàn nhẫn vô tình đối với người khác song lại tốt với y như vậy, dịu dàng như vậy, khiến cho người ta say mê trong đó không thể tự kiềm chế được.
Y đi mấy bước này rất khó khăn, suýt chút nữa đã quỳ xuống.
Giang Đình vẫn giữ nụ cười, đưa tay búng trán y: "Ngốc thật, sợ đến váng đầu rồi sao?"
Hai tay Hạ Vân Sâm nắm chặt, toàn thân căng thẳng, trái tim đập mạnh.
Giang Đình nói: "Câm đi, sao thế, không muốn nhận à?"
Hạ Vân Sâm nghe vậy, vội vàng nhận lấy bó hoa kia, cẩn thận từng li từng tí ôm vào trong ngực, y cúi đầu híp mắt lại dùng môi chạm nhẹ vào đóa hoa giống như đang hôn lên tình cảm chân thành của cô.
Giang Đình cười ha ha mở lòng bàn tay ra, lộ ra hai chiếc nhẫn được đan bằng cỏ: "Trong thế giới của bọn em, lúc câu hôn còn cân có nhẫn, đeo nó vào rồi, chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời."
Hạ Vân Sâm ngẩng đầu lên, có chút không dám nhìn Giang Đình.
Giang Đình lại gần, nhìn từ dưới lên: "Sao thế? Cảm động đến mức muốn khóc luôn rồi ư? Để em xem nào."
Hạ Vân Sâm vội vàng quay đầu đi, bực bội nói: "Gió làm mờ mắt thôi."
Giang Đình thì cười không ngừng: "Đưa tay ra đây."
Hạ Vân Sâm làm theo, trong nháy mắt tiếp theo Giang Đình bắt lấy bàn tay to của y, đeo một cái nhẫn cỏ lên ngón giữa của y.
"Đeo vào ngón tay này thể hiện anh là người đã có chủ, người khác thấy rồi sẽ không thể suy nghĩ viển vông gì với anh nữa, chờ thành thân rồi thì sẽ đeo ở ngón tay kế tiếp để thể hiện rằng anh đã có vợ.'
Cô vươn tay ra, lắc lắc: "Đeo vào cho em đi."
Hạ Vân Sâm nghe vậy thì khàn giọng nói: Được."